Nữ Đế im lặng một hồi lâu, cuối cùng mới thở dài một tiếng, hỏi: “Đây vốn cũng chỉ là suy luận của một mình ngươi, ngươi làm sao có thể xác thực được cơ chứ?”
“Tôi có thể chứng minh, chuyện mà Tạ Lan nói rất có thể là sự thật.” Tuyết Dương bước ra khỏi căn phòng, đến trước mặt chúng tôi.
Tuyết Dương nói, cô ấy đã so đi sánh lại ký ức của mình với Hộ Pháp Thiên Tôn Tham Lang, sau cùng rút ra một kết luận rằng, sức mạnh mệnh bàn Sát Phá Lang ban đầu quả thực có tồn tại, thế nhưng kỳ lạ là Tham Lang với Phá Quân tình như tỷ muội, tâm linh tương thông, còn với Đạo Tổ lại luôn tồn tại một tầng sương mù vô hình ngăn cách giữa hai người, nhìn không rõ, xé không tan.
Thế nhưng giữa Tuyết Dương và tôi lại chẳng có bất kỳ vách ngăn nào, chuyện trong lòng tôi chưa bao giờ giấu cô ấy, mà tình cảm khó nói của cô ấy đối với tôi cũng sớm đã được thể hiện rõ ràng ngay từ khi còn ở trong huyền quan của tôi
Trên thực tế, không chỉ Tham Lang Hộ Pháp Thiên Tôn không thể cùng Đạo Tổ tâm linh tương thông, ngay cả Phá Quân – người được coi là tri kỷ, là người mà ông ta yêu thương suốt một đời kỳ thực cũng không thể cảm nhận được tâm ý thực sự của ông ta.
Nếu không phải như vậy, tình cảm của bọn họ cũng không đến nỗi rơi vào kết cục bi thương đến thế.
“Nếu như Phá Quân hiểu được Đạo Tổ, khi đó cô ấy nhất định sẽ không xách đao xuống m Ty, quan hệ giữa hai người bọn họ so với bây giờ rõ ràng thắm thiết hơn nhiều. Chuyện này vẫn luôn làm tôi thấy kỳ lạ, Tạ Lan và Thùy Họa có thể yêu thương cùng tiến cùng lùi với nhau, vì cớ gì Đạo Tổ và Phá Quân khi ấy lại không làm được điều này? Việc không có trái tim không thể coi là lý do được, hiện giờ tôi nghĩ lại, sở dĩ Đạo Tổ không thể, là bởi vì ngài ấy vốn không phải Thất Sát thật sự, mà bản thân ngài ấy còn có sứ mệnh khác, vì vậy không thể cùng với Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn đồng sinh cộng tử,” Tuyết Dương nói.
“Được rồi, cứ coi như suy đoán của các ngươi là sự thật, thế nhưng ông ta làm như vậy là vì cớ gì?” Nữ Đế hỏi.
Câu hỏi này của Nữ Đế khiến Tuyết Dương và tôi thật khó giải đáp.
Đúng vậy, Ma Đạo Tổ Sư vắt kiệt cả tâm trí của mình, cuối cùng còn bị liên lụy tới nỗi mất đi cả sinh mệnh của bản thân, ngài ấy rốt cuộc muốn làm gì?
Thiên Tặc không phải Thất Sát, sứ mệnh của Thất Sát là đảo loạn thế giới, chống lại Thiên Đạo, mà Thiên Tặc thì không phải.
Rất rõ ràng, tất cả những chuyện Ma Đạo Tổ Sư đã làm chẳng liên quan gì đến mệnh cách của ngài ấy, nếu có liên quan thì cũng chỉ là bản thân chính ngài ấy mà thôi.
“Tôi không biết Ma Đạo Tổ Sư rốt cuộc muốn làm gì, tôi chỉ biết rằng, nếu không có ngài ấy cũng sẽ không có Ma Đạo của hôm nay. Không có ngài ấy cũng chẳng có chúng sinh bình đằng, hữu giáo vô loài.” Tuyết Dương nói.
“Lẽ nào tất cả những việc Ma Đạo Tổ Sư đã làm chỉ bởi vì để truyền bá giáo ý của bản thân?” Tôi hỏi.
“Tạ Lan, cậu không phải ngài ấy, cậu chưa từng sống trong thời đại hỗn loạn, không không hiểu nỗi đau khổ của nhân gian khi đó. Trước khi Đạo Tổ sáng lập Ma đạo, ngài ấy vẫn luôn trằn trọc lang thang khắp nơi trong nhân gian, quan sát thể nghiệm tất cả mùi vị ở nơi này, không một ai so với ngài ấy hiểu rõ hơn chúng sinh cần gì, cũng không một ai hận Thiên Đạo hơn so với ngài ấy.” Tuyết Dương nói
“Haizz, trước đây Cô cùng Uy Nhuy tâm linh tương thông cũng nhiều lần so sánh tính cách của Tạ Lan với Mạt Lăng, lúc ấy vẫn thường cảm khái vận mệnh vô thường, bởi vì từ trước tới giờ Cô vẫn luôn cho rằng Tạ Lan và Mạt Lăng không phải cùng một người. Giờ đây nghe các ngươi nói vậy, Cô mới bỗng nhiên ngộ ra.” Nữ Để thờ dài một cái, nói.
“Nói như vậy, Nữ Đế cũng cho rằng Ma Đạo Tổ Sư với Tạ Lan vốn không phải người cùng một mệnh rồi?”
“Phải. Thế nhưng có một điểm không thể phủ nhận, Mạt Lăng so với Tạ Lan càng mang trong mình một trái tim nhân nghĩa muốn cứu giúp khắp thiên hạ, mà so với Tạ Lan lại càng có khí chất anh hùng.” Nữ Đế nói một cách vô cùng chắc chắn.
“Được rồi, điểm này tôi cũng chẳng thể phản bác nổi, bởi vì Thiên Đạo cũng nhận định như vậy.” Tôi nói.
“Thế nhưng nếu như giữa Tạ Lan và Đạo Tổ không phải người cùng một mệnh, Tạ Lan là đứa con của Vận Mệnh, vậy thì lai lịch của Đạo Tổ vốn là thế nào đây?” Tuyết Dương lại đưa ra một câu hỏi khác.
Đáng tiếc là câu hỏi này e rằng cũng chỉ Thiên Đạo mới có đáp án.
Riêng mệnh cách Thiên Tặc cũng chỉ ngài ấy mới có thể sử dụng, cũng không thể trói buộc ngài ấy cả một đời, sau khi trở thành Đạo Tổ, mệnh cách Thiên Tặc đối với ngài ấy mà nói chẳng còn bất kỳ sức mạnh ràng buộc nào nữa rồi.
Vậy thì Đạo Tổ rốt cuộc là ai?