Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1241 - Chương 1241: Mộ Dung Thổ Huyết (1)

Chương 1241: Mộ Dung Thổ Huyết (1) Chương 1241: Mộ Dung Thổ Huyết (1)

Cảm nhận được hơi thở tử vong băng lạnh, trong lòng Kiêm Hà bỗng có cảm giác chấn động không sao nói rõ được, vô cùng kinh ngạc.

Thùy Họa đến nhanh quá, lại còn là không mời mà đến.

Nếu như ký ức của Thùy Họa vẫn còn thì Kiêm Hà đã không đến nỗi lo lắng như vậy, điều quan trọng là lần này người tới vốn không phải bản thân Thùy Họa, mà là Tử Thần.

Lần liên thủ này nhìn bề ngoài thì có vẻ như Thái Cổ Tam Giới đồng lòng hợp sức chống laị Thiên Đạo, thế nhưng tòa bảo lôi Băng Sương kia vẫn luôn duy trì sự độc lập về phương diện quân sự, mà Thùy Họa trước giờ chưa từng tới thăm hỏi chư thần.

Tử Thần tự giam mình trong bảo lôi Băng Sương, không gặp người ngoại, ngay cả Kiêm Hà nhiều lần đến thăm cũng đều bị từ chối.

Tử Thần và Chiến Thần vốn là kẻ thù định mệnh, lần này Tử Thần đột nhiên tới thăm, lại ngay lúc Nguyên Duệ sinh con chưa được bao lâu, cơ thể lúc này suy yếu vô cùng, chuyến thăm hỏi này quả thực khiến người ta phải cực kỳ cảnh giác.

Nguyên Duệ cũng rất kinh ngạc, thế nhưng điều khiến cô ấy càng kinh ngạc hơn ấy chính là bản thân vốn đã sắp xếp tầng tầng thủ vệ xung quanh Chiến Thần điện, không có sự đồng ý của cô ấy, Tử Thần vốn không thể nào vô thanh vô tức tới được tẩm cung của cô.

Trừ phi Thuần Quân cố ý để Tử Thần đi qua, nếu không Tử Thần chắc chắn không thể nào tới nơi này nhanh như vậy được.

Thuần Quân là người cũ của Ma đạo, Mà Tử Thần vốn là tướng Phá Quân của Ma đạo, là vợ của Đạo Tổ.

Mà cô coi như đã vươn mình trở thành chủ mẫu của Ma đạo, thế nhưng chưa từng được cưới hỏi đàng hoàng, cũng chưa từng sát cánh cùng Đạo Tổ vì Ma đạo mà vào sinh ra tử. Ngay cả chuyện hoài thai sinh con này cũng hoàn toàn là việc ngoài ý muốn.

Thuần Quân coi cô là chủ cũng bởi vì để ý đến danh phận chủ mẫu của cô mà thôi.

Nếu không có danh phận này, một Thuần Quân từ kiếm hóa thân thành người, sao có thể cam tâm nghe theo mệnh lệnh của cô kia chứ.

Thế nhưng, nghĩ đến chuyện Tử Thần một thân một mình nghênh chiến quân đoàn Tu La và quân đoàn Tà Sát, trong lòng Nguyên Duệ bỗng trở nên vô cùng phức tạp.

Khi ấy Thần Giới chìm trong hỗn loạn, Kiêm Hà rút về Ma giới, nếu nhưng không phải có bảo lôi Băng Sương làm đầu tàu phòng tuyến thủ hộ, đại quân Thái Cổ Tiền Dân nhất định sẽ phái binh tới tấn công Thái Cổ Thần Giới.

Là Thùy Hòa dốc sức chống trả, giúp đỡ Thần Giới chia sẻ áp lực, vẫn luôn gắng gượng kiên trì mãi cho đến khi Mộ Dung Nguyên Duệ bước lên vương vị Thái Cổ Thần Giới, hoàn thành cơ đồ thống nhất nơi này.

“Cô đừng nên quá lo lắng, Thùy Họa cũng không phải thật sự đã quên đi tất cả.” Kiêm Hà cất giọng an ủi.

“Tôi trái lại không có vấn đề gì, chỉ là lo lắng Chúc Chiếu không chịu nổi uy lực Tử Thần của cô ấy.” Mộ Dung khẽ mỉm cười nhẹ nhàng nói.

Dứt lời, Nguyên Duệ ra lệnh cho Nữ Thần Phục Thù ôm Chúc Chiếu ra ngoài bằng cửa hông.

Chính trong lúc này, cửa chính bị một người đẩy ra, Lâm Thùy Họa khoác một thân khôi giáp Tử Thần chỉnh tề bước vào trong phòng.

Tóc trắng như mây được buộc cao bằng thúc phát quan, dung nhan tuyệt thế không thể che giấu.

Hắc viêm trong mắt bừng bừng rực cháy, cháy càng dữ dội, hàn ý càng lạnh tới thấu xương.

Đây là ngọn lửa của Tử Thần Minh Giới, là hồn linh bị tổn thương.

Đôi môi đen như mực, mím lại sắc như lưỡi đao.

Lưỡi hái Tử Thần hóa thành một con rắn đen trắng đan xen, cuộn thành một vòng trên cổ tay Thùy Họa.

Tất cả những gì tồn tại vốn chỉ là hư ảo, vĩnh hằng tất cũng bị hủy diệt. Muốn thoát khỏi sinh tử tuần hoàn, cách duy nhất chính là lãng quên.

Rắn nuốt đuôi, nuốt sạch cả những gì đã từng xảy ra trong quá khứ, nuốt cả bản thân của ngày xưa, chính mình một lần nữa tái sinh từ trong hư vô.

Thùy Họa vốn cho rằng sau khi tái sinh sẽ quên đi tất cả, thế nhưng lại chẳng ngờ được bản thân vẫn lưu giữ những ký ức ban đầu.

Mà sở dĩ cô có thể làm được điều này là bởi vì đã khám phá ra bí mật của sự sống và cái chết, từ trong hủy diệt có thể thể ngộ được phép vĩnh sinh. Vĩnh sinh vốn là gốc rễ giúp Thiên Đạo có thể vượt lên trên vạn vật, Thiên Đạo không chết không diệt, mà Thùy Họa của bây giờ cũng có thể được coi là không diệt không chết.

Chiến lực của cô hiện nay còn chưa đủ mạnh, thế nhưng trừ phi Thiên Đạo đích thân ra tay, chư thần trong khắp vạn giới không một kẻ nào có khả năng giết cô.

Tử Thần là vị thần vĩnh sinh bất tử.

Hiện giờ Thùy Họa vẫn giữ nguyên dáng vẻ của Tử Thần Minh Giới kết hợp với hơi thở tử vong lạnh lẽo, thế nhưng thần cách của cô đã sớm thăng hoa vượt qua cả Tử Thần, đã tiến vô cùng gần tới cảnh giới của Thiên Đạo.

Tiền thân của Thiên Đạo vốn là vị thần vĩ đại của cổ quốc, thực lực vốn đã đủ cường đại, lại trải qua vô số năm rèn luyện mới đạt được đến cảnh giới bây giờ.

Bình Luận (0)
Comment