Đạo Tàng đã đánh giá thấp Huyền Vũ, còn Thiên Đạo đã coi nhẹ Côn.
Khi xưa Côn vừa xuất thế đã đảo lộn âm dương, ngay cả Thiên Đạo cũng bị sức mạnh nhân quả kéo vào vòng luân hồi.
Đáng tiếc, lúc đó Thiên Đạo chỉ nhận thức được nhân quả mà lại bỏ qua thực lực của Côn.
Hàng nghìn năm sau đó, Côn đã không còn là con cá lớn trong biển cả vô tận bị mấy lời dối gian của ông ta đánh lừa nữa.
Kinh nghiệm thực chiến của Côn bị thiếu hụt, người du hành giữa hai cõi âm dương như ông vốn dĩ đã chẳng có kẻ địch trời sinh, lại cũng chẳng có kẻ nào dám tấn công với ông ấy.
Trận chiến với Huyền Vũ là trận đầu tiên của Côn, vì vậy mới có biểu hiện ý chí không kiên định, tinh thần suy sụp như vậy.
Nếu so sánh với trận chiến trên núi Côn Lôn vốn chỉ liên quan tới kiếm đạo, không ảnh hưởng gì tới sinh tử, trong khi chỉ có những trận chiến sinh tử mới có thể tôi rèn tâm thức, tạo ra chiến hồn bất tử.
Khoảnh khắc ý chí của Côn trở nên suy yếu, tâm ma trong người ông cũng đang sinh sôi.
Chúng sinh trong khắp nhân gian đồng tâm hiệp lực giúp Côn chặt bỏ tâm ma, cũng là giúp Côn cuối cùng đã thể hiện được hình thái tối thượng của mình trong tư thế mạnh mẽ nhất.
……
Linh Xà sau khi trọng thương liền quay về tinh hải, rất nhanh đã hồi phục trở lại. Quy – Xà là một thể, chiến lực của Huyền Vũ rất mau đã quay lại cảnh giới đỉnh cao.
Chiến lực hồi phục khiến Thần Thú Huyền Vũ một lần nữa lấy lại sự tự tin.
Nó là một trong số Tứ Linh Thần Thú, là vạn pháp chi tông, chúng diệu chi tổ(1).
(1) vạn pháp chi tông, chúng diệu chi tổ: là cái nôi của vạn pháp, là nguồn gốc sinh ra mọi điều huyền diệu.
Đại quân Thiên Khiển dưới trướng nó trong vũ trụ hư không là bất khả chiến bại, không biết đã hủy diệt biết bao hành tinh, trước nay chưa từng có đối thủ.
Ngay cả những bậc chí tôn có sức mạnh cường đại từ thời vương quốc cổ đại còn lưu lại cho tới nay cũng khó thoát khỏi sự sát phạt của đại quân Thiên Khiển, mà bậc chí tôn đã từng bị Huyền Vũ tự tay bóp chết cũng không chỉ có một người.
Trong vương quốc của Thiên Đạo, sức mạnh của Huyền Vũ chỉ xếp sau hai vị Thiên tử.
Mặc dù sát cục vừa rồi chưa thể tiêu diệt được Côn, thế nhưng Huyền Vũ tin rằng nguyên nhân của chuyện này là do nó chưa dốc toàn lực ra tay.
Côn sinh ra tại vị diện thế giới nhân gian, còn nó sinh tại vũ trụ hư không.
Trong mắt Huyền Vũ, nhân gian chẳng qua cũng chỉ là một hành tinh nhỏ bé trong vũ trụ hư không, trong vụ trụ còn có hành tinh khác to lớn vĩ đại hơn nhiều.
Nó đã chứng kiến, cũng từng hủy diệt.
Sự tự tin của Huyền Vũ ngày càng cao, tinh thần chiến đấu của nó cũng ngày càng trở nên điên cuồng và không ngừng tăng lên.
Nó hấp thu toàn bộ sát khí quân uy của đại quân vào trong bụng, lại nuốt chửng toàn bộ năng lượng tinh tú bên trong cực quang tinh hải.
Huyền Vũ phun ra, nuốt vào nhật nguyệt.
Sau khi năng lượng tinh tú bị Huyền Vũ nuốt sạch, toàn bộ cực quang tinh hà trong nháy mắt liền mất đi ánh sáng rực rỡ, bầu trời tối đen như mực.
Đại quân Thần Thú ẩn nấp trong bóng tối, khiến sát ý trên màn trời càng trở nên nặng nề.
Đương nhiên, sát ý khủng khiếp nhất đang tỏa ra từ bản thân Huyền Vũ.
Trong Tứ Linh, Huyền Vũ thiên về tĩnh, Chu Tước thiên về động.
Một Huyền Vũ im lặng ẩn nhẫn so với lúc hóa thành Cự Quy, Linh Xà chủ động tấn công còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Mặt biển bên dưới vô cùng an tĩnh, bầu trời tối đen như mực bên trên cũng im lặng không kém.
Thời gian đang trôi đi, bóng đêm dường như kéo dài bất tận, màn đêm dường như đông đặc lại ở nơi này.
Hai bên đều đang đợi, Huyền Vũ không có động tĩnh gì, bản thân nó ở vị trí bất khả chiến bại, nó muốn đợi Côn lao ra khỏi mặt biển.
Thế nhưng Côn dường như đã biến mất dưới màn nước kia, khí tức mỗi lúc một mỏng manh, cuối cùng, Huyền Vũ không còn cảm nhận được sự tồn tại của Côn nữa.
Một kẻ to lớn vĩ đại như vậy không thể nào cứ thế biến mất được, Huyền Vũ trong lúc nghi hoặc bỗng nhiên chợt nhớ tới một chuyện.
Trong truyền thuyết, Côn có thể du hành giữa hai cõi âm dương, cũng chính bởi vì điều này, trên trời dưới đất chưa từng có ai tận mắt chứng kiến dung nhan thật của Côn, ngoại trừ Thiên Đạo.
Giờ đây Côn biến mất trong hư không, liệu có phải ông ta đã lén quay về U Minh Giới?
Sự nghi ngờ vừa xuất hiện, trong lòng Huyền Vũ lại một lần nữa mất đi bình tĩnh. Nó cảm thấy bản thân không thể tiếp tục chờ đợi như thế này, Thiên Đạo giao cho nó sứ mệnh đánh trận mở màn, nó nhất định phải làm gì đó. Càng huống hồ Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ ba đại Linh Thú vẫn đang nhìn chằm chằm vào nó.
Huyền Vũ quyết định chủ động xuất kích, nó không hề sợ đánh nhau dưới nước, bởi vì Huyền Vũ ở phía Bắc, Bắc thuộc Quý Thủy.
Chữ Huyền trong Huyền Vũ đại diện cho phương Bắc, cũng tượng trưng cho Quý Thủy, cũng như Chu Tước đại diện cho phía Nam, đồng thời cũng tương liên với Ly Hỏa.
Đối với Huyền Vũ mà nói chiến đấu trên biển so với trên không trung càng có lợi thế.
Nghĩ đến đây, Huyền Vũ bắt đầu lao xuống dưới.
Bóng đêm đã che giấu thú thân to lớn khổng lồ của Huyền Vũ thật hoàn hảo, Linh Xà náu trong mai rùa, khí tức thần niệm cũng bị giấu đi.
Huyền Vũ đã tiến vào trạng thái bế khí, dưới trạng thái này, không một ai có thể khóa được khí cơ thần niệm của nó.
Vô thanh vô tức, bóng đêm đã nuốt chửng toàn bộ ánh sáng, cũng nuốt sạch toàn bộ thần niệm cảm thụ được, không một ai chú ý tới Huyền Vũ đã lặng lẽ không một tiếng động rời khỏi cực quang tinh hải.
Huyền Vũ có thể thu lại toàn bộ khí tức thần niệm trong bóng đêm, thế nhưng một khi nó tiếp xúc với nước biển thì Côn nhất định có thể cảm nhận được.
Cho dù nó có cẩn thận đến đâu thì khi thú thân to lớn khổng lồ như vậy va chạm với biển tất sẽ dẫn tới tiếng vang thật lớn.
Thế nhưng Huyền Vũ chẳng hề sợ hãi điều này, sau khi nuốt chứng toàn bộ sức mạnh tinh tú trong cực quang tinh hà, nó đã luyện hóa chúng đem giấu vào trong mai, Huyền Vũ của hiện tại không kẻ nào dám động vào.
Huyền Vũ xuống nước, giải phóng thần niệm bắt đầu truy tìm khí tức của Côn, thế nhưng vẫn không tìm thấy gì cả.
Trong lòng Huyền Vũ bắt đầu nổi lên bão tố, bởi vì hành động hèn nhát của Côn mà thấy phẫn nộ.
Cũng không phải chỉ mình Côn mới có thể trốn vào U Minh Giới, Huyền Vũ cũng có thể mở rộng thần niệm của mình trải dài tới tận nơi này, bởi vì Quỷ thuộc m, m thuộc Thủy, Huyền Thủy có thể thông đến cõi âm.
Huyền Vũ vô cùng cẩn thận dùng thần niệm của mình thăm dò Minh Giới, muốn tìm được tung tích của Côn ở chốn này.
Thế nhưng đúng lúc thần niệm của nó vừa xuất hiện, ngay lập tức liền bị một cỗ kiếm ý khổng lồ cuồn cuộn ngăn lại.
Chỉ cần nó tiến thêm một bước, ngay lập tức sẽ bị cỗ kiếm ý này chặt gãy.
Huyền Vũ cảm nhận được sức mạnh lục đạo luân hồi từ trong luồng kiếm này, khiến nó tiến lùi đều không được.
Sức mạnh lục đạo luân hồi duy trì sự vận hành của nguồn năng lượng nguyên thủy trong nhân gian Tam giới, Huyền Vũ cho dù có lớn mạnh đến đâu cũng không dám một mình chống lại sức mạnh của toàn bộ lục đạo luân hồi, bởi vì nó không dám chắc nguời phụ nữ ở m Ty này liệu có liều mạng đấu với nó hay không.
Quan trọng nhất là, Châu Khất chết tại m Ty, không những thế còn mang theo mai của nó mà chết.
Huyền Vũ do dự, cho dù biết rõ Côn đang ở U Minh Giới, nó cũng không dám tiếp tục đi sâu thăm dò thêm nữa, huống hồ cho dù tìm được rồi thì nó còn có thể gì?
Chính trong lúc Huyền Vũ rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, trong lòng nó đột nhiên sinh ra một dự cảm xấu, lửa giận sau đó điên cuồng thiêu đốt toàn thân.
Nó vội vàng thu hồi thần niệm khỏi Minh Giới, ngay lập tức từ trong biển bay lên.
Nước biển bởi vì hành động của Côn mà trào dâng sóng to gió lớn, thế nhưng không thể dập tắt được ngọn lửa giận trong lòng Huyền Vũ.