Lúc Huyền Vũ lặn xuống biển, Côn nhanh chóng đảo ngược âm dương trốn vào U Minh giới.
Khi thần niệm của Huyền Vũ truy đuổi đến U Minh giới, Côn chớp thời cơ phóng người lên khỏi vùng biển m Ti, bay xuyên qua kết giới U Minh của m Ti, rồi quay ngược về Cửu Thiên.
Côn vừa xuất hiện ở Cửu Thiên, thân thể khổng lồ che phủ kiến hết cả bầu trời.
Người xưa có câu, tại Bắc Minh có một con cá, lấy tên là Côn, cơ thể của Côn vô cùng to lớn, đến mức cái bóng của nó che phủ cả ngàn dặm.
Khi Côn chính thức xuất hiện trước mặt bàn dân thiên hạ, đã khiến chúng sinh chấn động, toàn bộ nhân gian tam giới đều đang hướng mắt về phương bắc.
Chòm sao tinh tú giáng xuống bao trùm bầu trời Bắc Cực, nhưng kết quả nó vẫn bị cái bóng khổng lồ của Côn che khuất.
Lúc này màn trời vẫn còn tối đen như mực, không khí âm u nặng trĩu.
Lúc Côn phóng thẳng lên Cửu Thiên, một lốc xoáy năng lượng màu đen khổng lồ bất ngờ lộ ra, nó nhìn trông giống như ý chí thế giới mà tôi từng thấy ở Quy Khư, nhưng nó còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần so với cái lần trước. Ngay khi vừa thành hình, cơn lốc xoáy đã bắt đầu nuốt chửng Cực Quang Tinh Hải bên dưới.
Sức mạnh tinh tú trong chòm sao cực quang đã bị Huyền Vũ hấp thụ hết, chỉ còn lại khiển quân của thần thú Huyền Vũ cùng những mảnh vụn thiên thạch bay lơ lửng trong tinh hà.
Cơn lốc xoáy màu đen khổng lồ, ngay khi bắt đầu cắn nuốt mọi thứ, sức hút khủng khiếp của nó đã lập tức cuốn đám khiển quân của thần thú Huyền Vũ kèm hàng ngàn mảnh vỡ thiên thạch vào trong.
Năm xưa Hồng Hoang bị hủy diệt, Côn đã nuốt chửng một nửa Hồng Hoang, khiến hàng vạn sinh linh bồi táng chung với Hồng Hoang.
Tuy nhiên, bây giờ nhân gian còn rộng lớn hùng vĩ hơn Hồng Hoang, các mảng lục địa kéo dài, trôi dạt trong biển cả mênh mông vô tận, hàng nghìn chủng tộc sinh sôi nảy nở và từng bước tiến hóa hằng ngày, mọi thứ đã sớm vượt xa thời kỳ Hồng Hoang gấp mấy lần, thậm chí hàng chục lần. Cho dù Côn có bộc phát hết toàn bộ sức mạnh cũng sẽ không thể nuốt được nửa nhân gian như những gì mà ông ấy từng làm trước đây, nhưng vẫn đủ sức nuốt chửng Cực Quang Tinh Hải do Huyền Vũ hóa ra.
Ngay khi bóng của Côn bao trùm lấy Tinh Hải, đội khiển quân của thần thú Huyền Vũ đã hoàn toàn rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Chỉ khi cơn lốc xoáy đen láy kia thành hình, hiện rõ mồm một ra bên ngoài, khiển quân của thần thú Huyền Vũ mới nhận ra tai họa thảm khốc đang ập đến, nhưng đáng tiếc, mọi chuyện đã quá muộn màng.
Mấy kẻ đạt được cảnh giới Thái Cổ Thần Ma vẫn may mắn thoát khỏi lốc xoáy, nhưng mấy kẻ kém hơn lại không gặp may như vậy, thoáng chốc đã bị cuốn vào lốc xoáy, tan xương nát thịt.
Tiếng than khóc thảm khốc vang vọng khắp nhân gian, hàng trăm ngàn khiển quân của thần thú Huyền Vũ cùng các mảnh vỡ thiên thạch đều bị Côn cuốn trôi vào lốc xoáy khổng lồ.
Ánh sáng Cực Quang Tinh Hải hoàn toàn vụt tắt, lốc xoáy bắt đầu điên cuồng càn quét mọi thứ mà nó đi qua.
Đống thiên thạch đổ nát và khiển quân thần thú huyền vũ đều bị trấn áp, hất ngược lên cao, va đập vào nhau, rồi xé tan thành từng mảnh vụn nhỏ.
Trong đạo tàng từng nói, thiên địa vi lư, tạo hóa vi công, âm dương vi khôi, vạn vật vi đồng. Trong lò luyện của trời đất, nơi hàn băng lạnh lẽo đan xen với ngọn lửa nóng chảy hừng hực, mọi sinh linh, dù là con người, thú vật, yêu quái hay người tu đạo, đều bị nung chảy, trải qua quá trình tôi luyện khắc nghiệt bởi sự luân hồi lập đi lập lại của nhân quả.
(*) Trời đất là lò luyện đàn, tạo hóa là công việc đúc lò, âm dương là than củi, vạn vật là đồng.
Tất nhiên Côn không có sức mạnh đáng sợ lò luyện thiên địa, nhưng lốc xoáy mà ông ấy tạo ra, thực sự đã đạt được ngưỡng sức mạnh hủy diệt tối thượng tại nhân gian.
Không một kẻ nào trong khiển quân của thần thú Huyền Vũ có thể thoát khỏi lưỡi hái tử thần đáng sợ này.
Da, thịt và xương cốt trộn lẫn trong các mảnh vụn thiên thạch, cuối cùng tan thành bụi mịn màu máu tanh đỏ chói, bay tứ tung trong không gian. Thần hồn của bọn chúng gào thét thảm thiết, liều mình cố gắng trốn thoát tìm con đường sống, nhưng cũng đành lực bất tòng tâm, cuối cùng bị sức mạnh hủy diệt nghiền nát thành cám.
Trong trận chiến đàm Cửu Long năm xưa, Lưu Phong thiên tôn hóa thành sao băng, bị Thiên đạo dùng tay bóp nát, hệt như đám khói lụi tàn sau màn pháo hoa rực rỡ giữa bầu trời đêm, cảnh tượng bi thảm ấy khiến toàn bộ Đạo môn đau lòng khôn xiết.
Hôm nay Côn đã sử dụng lốc xoáy đen nghịt, vừa thở ra một hơi đã quét sạch toàn bộ khiển quân của thần thú Huyền Vũ, chỉ còn sót lại vài chục chiến tướng cảnh giới Thái Cổ Thần Ma may mắn thoát khỏi thảm họa hủy diệt.
Lốc xoáy dần dần tan biến, một trận mưa thiên thạch đỏ tươi tanh ngòm cũng giáng xuống ầm ầm.
Tất cả những điều kinh khủng này chỉ xảy ra vỏn vẹn trong nháy mắt, khi thần thú Huyền Vũ vừa lao ra khỏi mặt nước biển, cũng đúng lúc hưởng trọn trận mưa thiên thạch ghê sợ này.
Làm sao ông ta có thể bình tĩnh được khi phải chứng kiến cảnh tượng đẫm máu này cơ chứ?
Côn không thể giữ mình ở trên không trung quá lâu, việc dồn hết sức sử dụng cơn lốc xoáy đã cuốn sạch hết sức mạnh phi hành của ông ấy, khi Huyền Vũ phẫn nộ phóng thẳng lên cao, cũng chính là lúc ông ấy nhanh chóng lao đầu xuống đất.
Hai con quái thú va chạm giữa không trung, kết giới sức mạnh tinh tú của Huyền Vũ đụng độ với kết giới ngưng thủy của Côn, sau đó ngay lập tức phát nổ, sức mạnh hủy diệt thiên địa nhanh chóng lan rộng khắp tứ phía.
Các chiến binh cấp cao của thần thú Huyền Vũ vừa mới thở phào nhẹ nhõm vì mình đã may mắn sống sót sau trận càn quét của cơn lốc xoáy, thì giờ đây, một nửa trong số họ cũng bị sức mạnh hủy diệt của hai con quái thú liên lụy, tan xương nát thịt, những người còn lại hoảng sợ tháo chạy tránh xa khỏi phạm vi ảnh hưởng của trận đấu giữa Côn và Huyền Vũ.
Dù hình dáng của Côn lớn hơn Huyền Vũ gấp mấy lần, nhưng sức phòng ngự của ông ấy lại kém xa Huyền Vũ.