Sau khi kết giới bảo vệ cơ thể của cả hai lần lượt bị phá vỡ, điểm yếu trong bụng Côn đã bị mai rùa trên lưng Huyền Vũ đánh gãy, vảy cá bị đánh cho nát bấy, máu tanh phun tung tóe, nhìn y hệt như trời đang giáng một trận mưa máu.
Côn kêu lên một tiếng, ông ấy muốn nghiêng người né tránh, ngặt nỗi cái đuôi quá khổ vướng víu, cùng thân hình to lớn nên nhất thời ông ấy tránh không kịp, thấy vậy, Huyền Vũ chớp lấy thời cơ, dùng mai rùa của mình ra sức đánh liên tục vào bụng ông ấy, máu tươi đổ xuống như thác nước.
Huyền Vũ vô cùng phẫn nộ, ông ta đã âm thầm thề nhất định sẽ giết chết Côn báo thù cho khiển quân của mình, vừa dùng mai rùa trên lưng đánh vào điểm yếu của Côn, vừa suy nghĩ làm sao xử gọn kẻ thù chỉ bằng một đòn.
Côn đương nhiên biết Huyền Vũ có cơ thể vừa rùa vừa rắn, sát ý của ông ta nằm ở dòng máu linh xà, bây giờ ông ấy đang cố tìm cách lặn xuống biển sâu, chỉ khi nào ông ấy ở dưới biển sâu vô tận mới có cơ hội đánh bại Huyền Vũ. Tuy nhiên, thân thể của ông ấy quá to lớn, mai rùa của Huyền Vũ lại vô cùng cứng cáp và kiên cố, nên nhất thời ông ấy đã rơi vào thế bị động.
Cuối cùng, dưới bụng Côn bị mai rùa của Huyền Vũ xuyên thủng, ngay giây tiếp theo, thần hồn của linh xà hung tợn nhanh chóng chui vào cơ thể Côn, hòng tìm cách giết chết ông ấy.
Cuộc tra tấn khốn khổ và đau đớn nhất chính thức bắt đầu, Côn điên cuồng vặn vẹo cơ thể quái thú to lớn của mình giữa không trung, liên tục gào thét trong tuyệt vọng.
Mới vừa rồi, ông ấy còn phóng thích sức hủy diệt đáng sợ nhất ở nhân gian, lốc xoáy nuốt chửng toàn bộ đội quân của thần thú Huyền Vũ, nhưng bây giờ đến lượt ông ấy phải nếm trải nỗi đau cùng cực xé ruột xé gan nhất trên đời này.
Đây là cơn thịnh nộ của Huyền Vũ cũng chính là sự báo thù kinh khủng nhất của ông ta, sai lầm của ông ấy chính là dám dốc hết toàn lực tiêu diệt khiển quân của Huyền Vũ.
Tuy nhiên, cho dù được phép lựa chọn lại thêm lần nữa, ông ấy vẫn sẽ chọn quét sạch khiển quân, bởi vì so với Huyền Vũ, những con quái thú của khiển quân sẽ mang đến thiệt hại nghiêm trọng cho nhân gian còn hơn cả Huyền Vũ.
Tuy Huyền Vũ có ba đầu sáu tay, sức mạnh đáng gờm đến đâu, nhưng suy cho cùng, ông ta chỉ có một người, hàng trăm vạn con quái thù ồ ạt đổ bộ lên nhân gian, mới gây ra mối nguy không gì lường trước được.
Linh xà đang điên cuồng cắn xé bên trong cơ thể của Côn, còn mai rùa vẫn đang dồn hết sức đánh vào cơ thể khổng lồ của ông ấy.
Sinh cơ của Côn đang dần cạn kiệt, thoáng chốc ông ấy đã cảm nhận được cái lạnh lẽo của cái chết cận kề.
Tuy nhiên, kỳ lạ thay, lần này trái tim của ông ấy lại vô cùng bình tĩnh đón nhận nó.
Nếu đây đã là dấu chấm hết cho cuộc đời mình, thì ông ấy cũng không còn gì hối tiếc, vì ông ấy đã cố gắng hết sức bảo vệ nhân gian.
Đầu óc của Côn vô cùng bình tĩnh, ông ấy đã quyết định từ bỏ mọi phản kháng bên ngoài, bắt đầu tập hợp thần niệm của mình, để tạo ra một lốc xoáy từ trong cơ thể.
Lần này ông ấy chia thần hồn của mình thành vô số mảnh thần hồn nhỏ, rồi dung hợp chúng vào trong lốc xoáy.
Côn không có cách gì đối phó với con rùa kia, nhưng linh xà trong cơ thể ông ấy đã được định sẵn sẽ bồi táng cùng ông ấy.
Phát hiện ra hơi thở thần niệm của Côn có điều gì đó không ổn, Huyền Vũ bỗng dưng lo lắng rùng mình.
Hiện giờ, sinh lực của Côn vẫn đang cạn kiệt, nó không cần phải sợ Côn sẽ tiêu diệt linh xà.
Nhưng lần này, Huyền Vũ dường như cảm giác được, nếu như linh xà bị nuốt chửng, nó sẽ mãi mãi mất đi linh xà. Nếu không có linh xà, Huyền Vũ sẽ chỉ còn mỗi dạng rùa, không chỉ sức mạnh bị suy giảm đáng kể, còn trực tiếp phá hủy tướng vị Tứ Linh của ông ta.
Nếu như có linh xà, thì từ giờ Huyền Vũ lấy tư cách gì sánh kịp Thanh Long, Bạch Hổ, và Chu Tước cơ chứ?