Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1323 - Chương 1323: Trận Chiến Thanh Long (2)

Chương 1323: Trận Chiến Thanh Long (2) Chương 1323: Trận Chiến Thanh Long (2)

Khi xưa Thiên Đình xảy ra hỗn loạn, Tử Vi Đại Đế đã dùng chính mình để diễn hóa Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận, lúc đó mới chỉ sử dụng vỏn vẹn một phần nghìn sức mạnh của trận này. Hôm nay Tử Thần Đế Quân tập hợp các vị Tinh Quân trên Thiên Đình để nghênh chiến Thanh Long, đây là lần đầu tiên trong lịch sử Thiên Đình kích hoạt toàn bộ uy lực của trận pháp .

“Khởi bẩm Đế Quân, Thái m Tinh Quân vào vị trí.”

“Thái Dương Tinh Quân vào vị trí.”

Sau khi hai vị Thái m và Thái Quân đã vào trận nhãn của mình, Tam Viên Tinh Túc cũng tiến vào chỗ của mình.

Tử Thần Đế Quân là người đầu tiên lên tiếng: “Trung Viên Tử Vi Viên vào vị trí.”

Sau đó Thái Vi Tinh Quân cũng cất lời: “Thượng Viên Thái Vi Viên vào vị trí.”

Thiên Thị Tinh Quân lên tiếng: “Hạ Viên Thiên Thị Viên vào vị trí.”

Sau Tam Viên là hai mươi tám vì tinh tú.

“Sao Đông Phương Thanh Long vào vị trí.”

“Sao Nam Phương Chu Tước vào vị trí.”

……

Sau hai mươi tám vì tinh tú là ba mươi sáu Thiên Cang, bảy mươi hai Địa Sát.

Đợi tới khi chư thiên tinh quân đều đã lần lượt bước vào chỗ của mình, đại trận bắt đầu được khởi động.

Ánh sao lóa mắt chiếu sáng lẫn nhau, thắp sáng cả một vùng trời. Tử Thần Đế Quân hấp thụ sức mạnh của đại trận làm dao động cả tinh tú và hô lên: “Quần tinh dàn trận, hãy run sợ trước sức mạnh của các vì tinh tú đi!”

Lời này vừa cất lên liền rung chuyển cả Tam giới.

……

Quy Khư, núi Bất Châu.

Sau khi tôi phong ấn Chu Tước, loạn tượng ở Quy Khư đã ổn định trở lại.

Khí số ma đạo vốn đã hạ xuống điểm cuối lúc này nhờ có mấy nét khắc trên U Huỳnh Chúc Chiếu Thái Cực Đồ mà tăng vọt trở lại.

Kể từ thủa hàn hoang khi Ma đạo xuất thế, khí số Ma đạo chưa bao giờ mạnh mẽ như thế.

Thủy triều rút đi, sóng thần lắng xuống, bầu trời an tĩnh vô cùng.

Vạn thú về núi, chim muông về rừng, trong lòng vạn tộc cũng không còn lo sợ bất an.

Vào tối thềm trời như nước mát.

Lúc này tôi vẫn chưa quay lại Quy khư, Tuyết Dương, A Lê và mọi người đang cùng nhau ngẩng đầu ngắm trăng trên đỉnh núi Bất Châu.

Trong ba trận đại chiến này, cuộc chiến với Chu Tước nổ ra trước tiên là bởi vì tôi chủ động ra tay, còn Thiên Đình khi nghênh chiến với Thanh Long lại không dám có hành động bừa bãi, chỉ có thể bị động ứng chiến; về phần Bạch Hổ, bởi vì cách nhân gian quá xa nên cho đến nay vẫn chưa có tin tức gì về cuộc chiến.

“Quy Khư an ổn, xem ra Đạo Tổ đã thành công phong ấn Chu Tước.” Khương Tuyết Dương nói.

“Đạo Tổ là đứa con của Vận Mệnh, tôi biết ngài ấy nhất định có thể bình an quay lại.” A Lê nói.

“Xem điềm báo trước đó của Quy Khư, lần này chỉ e lại là một trận đại chiến kinh tâm động phách, cũng không biết rốt cuộc ngài ấy làm thế nào có thể chống đỡ được. Thân xác Đạo Tổ không thể tiến vào vùng đất lửa của Chu Tước, mà thân thể chiến hồn của Đạo Tổ cũng khó có thể chịu đựng được, chắc hẳn đã phải trải qua rất nhiều thống khổ.” Phong chủ nói.

“Đúng vậy, từ thuở Hàn Hoang đến nay, Đạo Tổ đều đã trải qua sinh tử, gánh nặng của cờ Chiêu Hồn không phải ai cũng có thể chịu được. Tất cả đều nói đệ tử Ma đạo vạn thế thiên hồng, nào có ai ngờ Ma đạo chúng ta mỗi một vị Tổ Sư chẳng một ai là không khiến trời xanh rung động, chúng sinh rơi lệ. Mọi người đều cho rằng khi xưa Ma đạo vì diệt bởi vì Phá Quân tướng quân hy sinh, thế nhưng chỉ có trái tim Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn mới hiểu, mọi chiến tích chói mắt suốt cả đời cô ấy đều là nhờ sau lưng có người đã giương cao lá cờ Chiêu Hồn của Ma đạo.”

Trong một khoảng thời gian rất lâu trước đây, vị Ma Đạo Tổ Sư là tôi đây đã bị Thùy Họa làm cho lu mờ.

Mà Ma đạo chúng tôi trước nay chưa từng thiếu những tướng lĩnh có thể lay chuyển cả đất trời, ví dụ như Lưu Phong Thiên Tôn, Thất Thải Minh Vương.

Trong mắt đệ tử Ma đạo có tôi bởi vì tôi là người cầm cờ của Ma đạo, sau này Tam giới tôn kính tôi bởi vì tôi là đứa con của Vận Mệnh.

Mà tất cả những gì tôi làm, bao gồm cả mấy lần vào sinh ra tử, đều được coi là cơ duyên do Ma Đạo Tổ Sư ban tặng, là kiệt tác của số mệnh.

Chỉ có Tuyết Dương mới hiểu được từ trước đến giờ tôi không phải là ai, cũng chưa bao giờ khuất phục trước số phận. Tôi chính là tôi, từ một phàm nhân bình thường của nhân loại từng bước từng bước trở thành Ma Đạo Tổ Sư của hôm nay.

Kể từ lúc tôi gọi cô ấy là sư phụ, Tuyết Dương đã chứng kiến tất cả những khó khăn gian khổ suốt một đoạn đường này của tôi.

Trong lúc mọi người đang thương cảm cho tôi, trên thềm trời đêm đột nhiên xuất hiện một âm thanh vô cùng chấn động, sau đó quần tinh nở rộ, vô số ánh sao chiếu xuống nhân gian.

“Tuyết Dương, Thiên Đình đã khởi động Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận.” Phong chủ nói.

“Xem ra trận chiến với Thanh Long đã bắt đầu rồi.” Khương Tuyết Dương nói.

“Liệu Tiên đạo có thể phong ấn Thanh Long không?” A Lê hỏi.

“Tứ Linh Thần Thú chẳng có kẻ nào là dễ đối phó cả, trận này của Tiên đạo chỉ có thê thảm thêm mà thôi.”

Mọi người trầm mặc, hình ảnh tang thương trong trận chiến của Côn và Nhân đạo vẫn còn khắc sâu trong tâm trí, mà trận chiến với Chu Tước đã khiến khí số của Ma đạo xém bị chôn vùi, có thể tưởng tượng được trận chiến giữa Tiên đạo với Thanh Long sẽ như thế nào.

Quan trọng nhất là Tiên đạo hoàn toàn rơi vào thế bất lợi trong trận chiến không cân sức với Thanh Long.

“Nếu như chủ mẫu vẫn còn là Tiên Đạo Tổ Sư, trận chiến này có lẽ còn có thể tăng thêm mấy phần thắng lợi.” Phong chủ nói.

“Chủ mẫu đã từng là Tiên Đạo Tổ Sư, liệu cô ấy có vì Tiên đạo mà quay lại nhân gian không?” A Lê hỏi.

“Thái Cổ Thần Giới vừa trải qua trận chiến thảm khốc, mà chủ mẫu còn phải chăm sóc Thánh Nữ, cho dù có lòng cũng chỉ e chẳng kịp quay lại, có điều chuyện này cũng không chắc chắn. Dù sao chúng ta cũng phải chuẩn bị trước, nếu như Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận bị phá, Ma đạo chúng ta tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn!”

Bình Luận (0)
Comment