Thái Bạch Canh Kim, Thần Tinh Quý Thủy, Tuế Tinh Ất Mộc, Huỳnh Hoặc Ly Hỏa, Trấn Tinh Mậu Thổ.
Khi Mộ Dung Nguyên Duệ thả lá cờ Tiên Thiên Ngũ Hành vào trong trận pháp, năm sao Ngũ Hành bỗng tỏa sáng rực rỡ, ngay lập tức đảo giảm bớt sự suy yếu.
Đương nhiên, chỉ tăng cường uy lực của năm sao Ngũ hành đối với cả tòa đại trận này mà nói là hoàn toàn không đủ, vì Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận dựa vào việc điều khiển hai sao Thái Âm và Thái Dương, tượng trưng cho hai loại sức mạnh hỗn độn. Nếu mắt trận yếu, các nơi khác trong trận dù có mạnh đến đâu cũng chẳng có tác dụng gì.
Mộ Dung Nguyên Duệ chắc chắn biết điều này, vì vậy sau khi thả cờ Tiên Thiên Ngũ Hành Kì cô liền rời khỏi và khai mở huyệt Thần Đình, phóng thích hai cỗ sức mạnh Tiên Thiên Chi Khí Thái Âm và Thái Dương được ngưng tụ trong huyền quan.
Màu đen tượng trưng cho khí Thái Âm U Huỳnh, được đưa vào sao Thái Âm.
Màu trắng tượng trưng cho khí Thái Dương Chúc chiếu, được đưa vào sao Thái Dương.
Thái Âm Thái Dương như sinh ra từ đống tro tàn, quét sạch bóng tối, bùng phát năng lượng vô tận.
Mắt trận mạnh hơn, kéo theo Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận cũng dần tỏa sáng, uy lực trận pháp ngay lập tức tăng vọt.
Mà đây vẫn chưa phải kết thúc, sau khi tu bổ lại trận pháp, Mộ Dung Nguyên Duệ mặc vào chiến giáp tử kim rồi tiến vào trận pháp, nắm lấy cờ Tinh Tú mà Tử Thần Đế Quân đã để lại.
Có cờ Tinh Tú trong tay, toàn bộ ý chí của anh linh những vị Tinh Quân đã tử trận đều đổ vào lá cờ, hóa thành tinh tú nguyên lực tiến vào cơ thể Mộ Dung Nguyên Duệ.
Không phải ai cũng có thể nhận được sự công nhận của cờ Tinh Tú, của ý chí anh linh, thế nhưng Mộ Dung Nguyên Duệ đã làm được điều đó.
Không phải ai khác mà chính là cô, bởi vì cô là Tiên Đạo Tổ Sư.
Người trong trận đại loạn trên Thiên Đình đã dùng sức mạnh của Thái Cổ Chiến Thần để chinh phục tất cả chúng thần.
"Chiến Thần, Mộ Dung."
Lúc Mộ Dung Nguyên Duệ nói ra bốn chữ này, Đắc Kiều công chúa liền cảm nhận được cờ Chiêu Hồn trong huyền quan bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Khí số Tiên đạo vốn đang mờ nhạt, lúc này đây nhờ có sự trở lại của Mộ Dung Nguyên Duệ mà bắt đầu điên cuồng tăng lên.
Tên của người, bóng của cây.
Có những người dù cho đã rời đi bao lâu, một khi người ấy quay lại ngay lập tức liền mang tới hy vọng và sức mạnh cho tất thảy mọi người.
Khoảnh khắc Mộ Dung Nguyên Duệ giương cao cờ Tinh Tú, nỗi đau thương vì sự ra đi của Tử Thần Đế Quân liền một đi không trở lại.
Chúng thần ngước nhìn màn trời phí Đông, nhìn thấy vị anh hùng vô song Mộ Dung Nguyên Duệ đang vẫy cờ hô lớn.
Tiên Đạo Tổ Sư trong quá khứ, Thái Cổ Chiến Thần của hiện tại.
Chiến giáp tử kim lấp lánh ánh sao, dung mạo tuyệt thế, sát khí vô song.
Tử Thần Đế Quân ngã xuống khiến toàn bộ Thiên Đình như mất đi chỗ dựa. Và sự trở lại của Chiến Thần Mộ Dung Nguyên Duệ đã mang tới sức mạnh khiến lòng người phấn chấn.
Không biết có bao nhiêu người âm thầm niệm tên Đạo Tổ trong lòng, nhưng lại không thể diễn đạt ra bằng miệng.
Cuối cùng, một vị tiên tử nhịn không được lên tiếng, nhẹ giọng gọi Mộ Dung Đạo Tổ. Sau đó, tiếng gọi nhanh chóng truyền khắp Thiên Đình.
"Mộ Dung Đạo Tổ."
"Mộ Dung Đạo Tổ."
…
"Ta không phải Đạo Tổ của các ngươi, là Đắc Kiều." Mộ Dung Nguyên Duệ nghe được lời này cũng sửng sốt, sau đó nói.
Lời này vừa nói ra, chúng thần im lặng, trên mặt đều là vẻ mất mát.
Đúng. Cô đã rời khỏi Thiên Đình rồi.
Bây giờ cô là chủ mẫu của Ma đạo. Cho dù một ngày nào đó cô rời khỏi Thái Cổ Thần Giới trở về nhân gian, cũng sẽ không còn mối liên hệ nào với Thiên Đình nữa.
"Ta không còn là Tiên Đạo Tổ Sư, nhưng ta vĩnh viễn thuộc về Tiên đạo!"
"Tiên đạo gặp nạn, ta tới ứng kiếp!"
Chúng thần ban đầu còn đang mất mát, nhờ hai câu nói này của Mộ Dung Nguyên Duệ bỗng nhen nhóm hy vọng trở lại.
Lúc này, thần thú Thanh Long ở bên ngoài Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận đang kiềm nén cơn tức giận liền cất giọng cười lạnh.
"Chiến Thần, sự trở lại của ngươi chẳng thể thay đổi được gì. Kết cục của Thiên Đình đã được định đoạt. Sự trở lại của ngươi nhất định sẽ khiến chiến tích của ta càng thêm chói lóa. Tiếp theo đây, hãy cảm nhận nỗi cơn giận dữ và tiếng gầm gừ của Thương Long, run sợ đi!"
Thần minh coi phàm nhân như kiến cỏ, Thanh Long coi chư thần như rơm rác.
Sức mạnh vô tận của rồng bộc phát, sát khí hủy diệt ập tới từ phía Đông như thủy triều.
Lần này, thần thú Thanh Long không còn che giấu thực lực nữa. Ba ngàn vạn quân Long thú bị tiêu diệt khiến nó phẫn nộ, thậm chí còn khiến cho nó phải cõng trên người ô danh là kẻ hàn nhát.
Lần này nếu không thể một lưới bắt gọn toàn bộ thần minh trên Thiên Đình, nó sẽ phải trả giá đắt cho khoảnh khắc hèn nhát ấy của mình. Cái gọi là kẻ thua cuộc không còn mặt mũi, nỗi nhục mà Huyền Vũ phải chịu đang hiện rõ trong đầu nó, mà nó không thể lặp lại vết xe đổ của Huyền Vũ.
Mặc dù sức mạnh của Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận đã tăng lên gấp đôi nhưng Thanh Long vốn là đại thần trấn trời, đồng thời cũng nắm giữ sức mạnh tinh tú. Muốn giết được nó không phải một việc dễ dàng.
Huống chi lúc này Thanh Long đã thực sự tức giận. Cái gọi là rồng nơi Cửu Thiên chính là nói rồng có thể điều động Cửu Thiên Chân Lôi, có thể xuyên thấu vạn dặm mây, có thể nhận được sức mạnh tinh tú, có thể nuốt vào phun sau nguyên khí Chu Thiên . Một khi Thanh Long nổi giận, thiên tượng trùng trùng khắp nơi tai họa.
Sấm sét lại nổi lên từ trong hư không, lần này là sức mạnh của Thần Lôi Hỗn Độn rải rác trong vũ trụ. Tuy không thuần khiết như của Đế Thích Thiên, nhưng cũng không phải là thứ mà Chân Lôi của Thiên giới có thể so sánh.
Gào!
Cùng với tiếng gầm của Thanh Long thần thú, biển sấm mây lại một lần nữa xuất hiện trên bầu trời.
Sau khi biển sấm mây được hình thành, thân hình khổng lồ vô tận của Thanh Long liền bay thẳng lên chín tầng trời, ẩn mình trong đó.
Tiếp theo đó, sấm sét vô tận ầm ầm giáng xuống.
Mỗi tia sấm đều mang theo sức mạnh của Hỗn Độn Thần Lôi.
Hỗn Độn Thần Lôi có thể phá hủy mọi thứ, ngay cả không gian cũng có thể bị đánh vỡ.
Sấm sét vô tận giáng xuống, hư không vỡ nát, ánh sáng bóng tối vặn vẹo, thời không thay đổi, sát ý hủy diệt từ trên trời đánh xuống.
Mộ Dung Nguyên Duệ tay cầm cờ Tinh Thần, Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận tỏa sáng rực rỡ.
Thái Âm Thái Dương chiếu rọi lẫn nhau, năm sao Ngũ Hành Tinh bắt đầu giao hòa, hai mươi tám vì tinh tú kết nối với nhau.
Sức mạnh quần tinh đan xen, tạo thành một biển đầy sao.
Biển sao thành hình, Mộ Dung Nguyên Duệ hét lên: "Quần tinh dàn trận,hãy run sợ trước sức mạnh của các vì tinh tú đi."
Dứt lời, cờ Tinh Tú thi nhau cắm xuống, biển sao vùn vụt bay thẳng lên trời.
Sám sét vô tận ầm ầm giáng xuống biển sao.
Sức mạnh tinh tú và Hỗn Độn Thần Lôi xao động, bầu trời hoàn toàn vỡ vụn, sức mạnh hủy diệt phóng ra dễ dàng xé nát khoảng không, tạo ra vô số vòng xoáy hỗn độn trong phút chốc.
Xưa kia ở thành Cự Long Mộ Dung Nguyên Duệ đã từng nhảy một khúc Tiên Vũ Nghê Thường “Mâm ngọc đâu bỗng nảy hạt châu”. Lúc này đây sấm sét rơi xuống biển sao, ánh sáng rực rõ chói lòa cũng chẳng kém phần kinh diễm vô song.
Ánh chớp xanh, trắng dọc ngang, biển sao lấp lánh kim quang.
Khi sấm sét xé tan Tinh Hải, khúc nhạc thê lương xinh đẹp chấn động lòng người được tấu lên.
Đáng tiếc, cảnh tượng kinh hoàng hôm nay chỉ có tử vong và hủy diệt.
Bởi vì một khi biển sao sụp đổ, chư thần Tinh Quân đều sẽ bị diệt vong.
Ngay cả bản thân Mộ Dung Nguyên Duệ cũng không thể chịu nổi áp lực của sức mạnh hủy diệt to lớn như vậy.
Trước đó cô đã nói “Tiên đạo gặp nạn, ta tới ứng kiếp”, mà kiếp ở đây chính là đại nạn sinh tử kiếp.
Sấm sét giáng xuống, biển sao bồng bềnh trôi nổi.
Nhìn như một cảnh tượng tuyệt đẹp, nhưng lại đe dọa tới an nguy của toàn bộ Thiên Đình.