Nội lực của Thanh Long ghê gớm như vậy, một khi sấm sét đánh xuống liền liên miên không dứt, dường như sẽ chẳng bao giờ ngừng lại.
Nhưng Tinh Quân chư thần cơ hồ đã vắt kiệt thần niệm cả đời của mình mới có thể miễn cưỡng duy trì trận pháp, giúp Mộ Dung Nguyên Duệ điều động Tinh Hải chống lại nó.
Thần niệm khô kiệt, chỉ còn cách thiêu đốt thần hồn để gắng gượng chống đỡ .
Một vị Tinh Quân ngã xuống, thần hồn tiêu tán. Sau đó, lại một vị tinh quân khác ngã xuống.
Cuộc chiến kéo dài, không ngừng có các Tinh Quân ngã xuống trong Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận, chính sự hy sinh của họ đã mang lại sự ổn định cho Tinh Hải.
Tinh Quân rơi xuống như mưa, nhưng người chịu áp lực nặng nề nhất chính là Mộ Dung Nguyên Duệ, vì chính cô là người đang huy động Tinh Hải trên đầu.
"Chiến Thần, xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu." Trong biển mây, Thanh Long kiêu ngạo hét lên.
Việc tiếp dẫn sức mạnh Hỗn Độn Thần Lôi này kỳ thực cũng khiến thần thú Thanh Long hao tổn rất nhiều tinh hoa. Nó nhìn đắc ý như vậy nhưng trong thâm tâm lại không dám chắc có thể nghiền nát Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận trước khi tinh hoa cạn kiệt hay không.
Thế nhưng nhìn vào tình hình trận chiến hiện giờ, nó có niềm tin chắc chắn vào chiến thắng.
Mộ Dung Nguyên Duệ không rảnh đáp lại lời khiêu khích của Thanh Long. Thanh Long ẩn mình trong biển mây có thể không chút kiêng dè khiêu khích, mà cô vào lúc này đây dù chỉ nửa chữ cũng không cách nào nói được.
Dung nhan tuyệt mỹ bắt đầu vặn vẹo, đôi mắt đẹp tựa tinh quang đã có vệt máu.
Nhưng cho dù vậy, cô vẫn ngẩng cao đầu.
Nếu cô cúi đầu, nghĩa là cả Thiên Đình sẽ không thể gánh nổi cơn thịnh nộ của Thanh Long.
Thân là Chiến Thần, cô đương nhiên nắm được chiến cục, biết rõ nếu cứ tiếp tục như thế này Chu Thiên Tinh Đẩu Đại Trận ắt sẽ thất thủ, thế nhưng cô không chẳng còn cách nào khác phá vỡ cục diện này.
Muốn phá bỏ cục diện phải có người mạo hiểm mạng sống tiến vào biển mây để chiến đấu với Thanh Long, chia tách thần niệm của nó, ngăn chặn nó không ngừng hấp thụ sức mạnh của Hỗn Độn Thần Lôi.
Ngay khi cô có ý nghĩ này, đột nhiên cảm thấy một luồng thần niệm to lớn đến từ phía tây Thiên Đình.
Sau đó, cô nhìn thấy bóng người khổng lồ giẫm trên Huyền Vũ Linh Xà, lao vào trong biển mây.
Cửu Thiên Đãng Mã Tổ Sư tới rồi. Thân ảnh khổng lồ kia chính là dáng vẻ do Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư thiêu đốt thần hồn của mình hóa thành.
Gào!
Ngay khi Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư tiến vào trong biển mây, ông liền nghe thấy âm thanh gầm lên phẫn nộ của Thanh Long.
Sau đó, bên trong biển mây bắt đầu nổi gió, rung chuyển dữ dội.
"Xá nguyên thần ta, bảo vệ Tiên đạo!"
Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư gầm lên một tiếng, sau đó một cơn sóng thần kinh thiên động địa đột nhiên dâng lên từ trong biển mây.
Vân Hải dường như nổ tung, vài chiếc vảy rồng khổng lồ bay ra từ vết nứt.
Sau đó, một vòng xoáy nước nổi lên, Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư tự hủy nguyên thần, huyền quan, sức mạnh hủy diệt bùng nổ cuối cùng bị vòng xoáy nước chôn vùi.
Tiên đạo Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư vẫn lạc!
Sau Ngọc Hoàng, Tử Vi Đại Đế và Tử Thần Đế Quân, Thiên Đình lại mất đi một vị trọng thần nguyên lão đức cao vọng trọng.
Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư ngã xuống là tổn thất nặng nề đối với Đạo môn. Bởi vì trong Đạo Tàng pháp thuật và Chú Ngữ do Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư luyện ra đã chiếm hai phần. Vị trí của ngài ấy trong Đạo Tàng chỉ xếp sau Tử Vi Đại Đế và Đẩu Mẫu Nguyên Quân.
Mỗi khi Đạo Tàng mất đi một nhân vật quan trọng, uy lực của pháp thuật có liên quan đến liền bị suy yếu, tà túy sinh sôi.
Cái chết của Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư không chỉ chúng sinh trong Thiên Đình cảm nhận được mà còn vang vọng tới các đạo quán khắp nhân gian.
Tượng thần điêu khắc lặng lẽ hóa thành bột phấn.
Mộ Dung Nguyên Duệ không thể tỏ ra đau buồn trước cái chết của Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư. Ngài ấy đã dùng chính sinh mệnh của mình để tiêu hao sức mạnh sấm sét, giờ là lúc để cô lật ngược tình thế.
Thế nhưng thiệt hại mà Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư gây ra cho Thanh Long chẳng thấm tháp gì, không thể hoàn toàn thay đổi chiến cục. Khi sức mạnh thần niệm của Bắc Đầu Tinh Quân tiêu hao ngày một nhiều, kẻ thua cuộc trong trận chiến này vẫn là Tiên đạo.
Đúng lúc này, hàng vạn thần quang từ phía tây Thiên Đình phóng tới, đồng thời mang theo uy áp của đại quân Thiên Đình.
Chúng thần Thiên Đình đều tham chiến, mặc kệ sống chết, lần lượt lao mình vào biển mây.
Khi nhìn thấy Đắc Kiều công chúa đem theo đại quân Long tộc, liều lĩnh xông vào trong biển mây, đôi mắt Mộ Dung Nguyên Duệ nóng rực, huyết lệ trào ra.
Thanh Long là tổ tiên của loài rồng, không thể bị long tộc lay chuyển.
Cái gọi là thiêu thân lao vào lửa, chính là sự lựa chọn hiện tại của Long tộc.
Bên dưới Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, các vị Tinh Quân ngã xuống như mưa.
Biển mây phía trên, hàng vạn quân Tiên đạo bị chôn vùi.
Thần giới Thiên Đình một lần nữa lại xuất hiện ngày tận thế.
Không biết đã có bao nhiêu thần minh quen thuộc đã vang dang khắp nhân gian suốt nghìn năm đã táng thân trong trận chiến rồi trở về với hư không.
Chưa kể có bao nhiêu thiên binh thiên tướng và chiến sĩ Long tộc đã bỏ mạng ở đây.
Nhưng thứ họ hy sinh để đổi lấy chỉ là vài cái vảy của thần thú Thanh Long.
Thiên đạo sao mà bất công!
Hai mắt Mộ Dung đẫm máu, nhưng lại chỉ có thể nghiến răng kiên trì thôi thúc sức manh của cờ Tinh Tú nhằm chống đỡ toàn bộ Tinh Hải.
Ngay lúc các đệ tử Tiên đạo đang bị quét sạch như mưa, vô số thần niệm từ những đám mây phía dưới truyền đến.
"Huyền Minh, ta tới rồi."
Thân ảnh Phong Thập Bát nhanh tới mức chỉ nghe thấy tiếng gió. Ngay giây tiếp theo đã lao nhanh vào biển mây.
Sau Phong Thập Bát chính là Bắc Minh Tú, Lưu Phong Sương, Lâm Thanh Thủy, A Lê cùng những người khác lần lượt xuất hiện.
Trong số đó, A Lê chào hỏi Mộ Dung Nguyên Duệ trước khi nhảy vào trong biển mây.
"Chủ mẫu, Tuyết Dương không thể rời khỏi Quy Khư, thành thật xin lỗi."
Nghe những lời này của A Lê, Mộ Dung Nguyên Duệ còn có thể nói gì khác.
Tổ Long, Nguyên Phượng, Thủy Kỳ Lân không ở Quy Hư, nhưng có rất nhiều chiến tướng từ Ma đạo đã tới, và sau lưng họ là đại quân Ma đạo vô tận.
Ma đạo gần như đã xuất toàn lực.
Mà Quy Khư lúc này đây chỉ e còn có một mình Khương Tuyết Dương cùng Vạn Tiên Trận!
Gần như cùng lúc Ma đạo xuất hiện, vô số thần niệm bạo phát ở tầng mây phía Tây.
"Chiến Thần Mộ Dung, Tiên đạo gặp nạn, Nhân đạo - Tạ Lưu Vân tới giúp đỡ!"
Tạ Lưu Vân, Trương Đạo Lăng, Ngũ Thánh Đại Đế... họ đều tới, sau lưng là vô số đại quân Nhân đạo.
Bên trong biển mây, ba đạo đồng thời dốc toàn lực chiến đấu.
Thần thú Thanh Long mặc dù có thú thân dài vạn dặm, uy lực vô tận nhưng lúc này đây cũng không thể không dốc hết sức bình sinh để địch lại, chẳng còn có thể tiếp tục mượn sức mạnh Hỗn Độn Thần Lôi rải rác trong vũ trụ hư không được nữa.
Đệ tử ba đạo toàn lực chiến đấu, ngày càng nhiều vảy rồng bay ra. Thanh Long đau đớn vô cùng, cuối cùng bật ra tiếng kêu thảm thiết.i
Bên dưới, Tinh Hải hồi phục sức mạnh tinh tú, trở về với chư thần Tinh Quân.
Đại trận hợp nhất, chuyển động dừng lại.
Mộ Dung Nguyên Duệ tay cầm Tử Kim Pháp Kiếm giương lên trời cao hét lớn: "Họa ở Cửu Thiên, Tam đạo đồ long. Giết!"