Tứ linh thần thú, bất luận là ai trong số chúng thì cũng không dễ đối phó.
Huyền Vũ xuất hiện nơi phương Bắc, nếu không phải Côn và Nam Hoa ra tay, chỉ dựa vào một mình Nhân đạo sẽ không bao giờ có thể ngăn chặn thần thú Huyền Vũ hủy diệt Nhân gian được.
Chu Tước nằm ở phía nam bầu trời, nếu vùng đất lửa rơi xuống Nhân gian, chắc chắn sẽ có sức tàn phá khủng khiếp nhất và không gì đủ sức ngăn cản nổi, cuối cùng Chu Tước cũng bị tôi phong ấn, tất cả đều nhờ vào huyền quan của tôi cùng khí số của Ma đạo.
Mà nếu không phải có sự ra đời của Tạ Mạt cùng Tạ Lăng, chỉ riêng sức mạnh khí số vốn có của Ma đạo thì cũng không thể áp chế được Chu Tước.
So về chiến lực, thì thần thú Thanh Long có thể không bằng Huyền Vũ, cũng chẳng bằng Chu Tước, nhưng Thanh Long tuyệt đối có thực lực hủy diệt toàn bộ Thiên Đình.
Chỗ dựa lớn nhất của Thiên Đình chính là đại trận Chu Thiên Tinh Đẩu, mà trận pháp này đã được chứng minh rằng căn bản không thể nhốt được Thanh Long, thậm chí ngay cả ba ngàn vạn đại quân Thiên Khiển của thần thú Thanh Long trận pháp này cũng không thể chống đỡ nổi.
Nếu Tử Thần Đế Quân không tự thiêu cùng ngọc thạch, dùng kiếm Vạn Thiên Tinh Quang chém ra một biển sao trời để bồi táng thì đại trận Chu Thiên Tinh Đẩu đã bị phá vỡ từ lâu.
Đại trận Chu Thiên Tinh Đẩu không thể lay chuyển được Thanh Long, Thiên Đình bất luận có đổ thêm bao nhiêu quân lực vào nữa thì cũng không giúp ích được gì, cho dù Chiến Thần Mộ Dung Nguyên Duệ có trở lại thì cũng không thể thay đổi cục diện trận chiến.
Bởi vì Thanh Long quá mạnh mẽ, lật tìm khắp Thiên Đình cũng không có ai có thể đối đầu với nó, thậm chí vào lúc này, khắp Đạo môn cũng không tìm được người nào có thể khiêu chiến sức mạnh của Thanh Long.
Tam đại Hỗn Độn Thần Thú của Ma đạo đang ở phía tây để ứng chiến với kiếp nạn từ Bạch Hổ, còn tôi thì vừa kết thúc trận chiến với Chu Tước, chiến thể bị trọng thương mà tinh thần thì kiệt quệ.
Nữ Đế không thể dễ dàng có bất kỳ động thái nào, Côn cùng với Nam Hoa đã rời khỏi Nhân gian.
Sự sụp đổ của Thiên Đình tưởng chừng như không thể cứu vãn được nhưng cuối cùng lại được viết lại.
Mà đoạn kết được viết lại này lại không phải đến từ một vị anh hùng bất khuất nào đó, mà là ý chí thống nhất, lấy thần hồn làm gươm, máu thịt làm tường thành, ngàn vạn đệ tử Đạo môn đã hy sinh mạng sống của mình để viết lại đoạn kết.
Bắt đầu từ Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư, chúng thần Tiên đạo đã ôm quyết tâm phải chết, không ngần ngại tự nổ nguyên thần chỉ để làm Thanh Long trọng thương.
Thiên binh và thiên tướng bình thường có lẽ không thể gây tổn hại gì đến cơ thể của Thanh Long, nhưng họ vẫn lao về phía trước bất chấp sự an toàn của bản thân, dùng vũ khí trên tay chỉ để để lại dấu vết của riêng mình trên cơ thể của Thanh Long.
Cơ thể của Thanh Long hùng vĩ vô tận dính đầy vết máu.
Máu tươi trên người nó, đến chín phần là của đệ tử Tiên đạo.
Nếu chỉ có Tiên đạo hy sinh, cản bản sẽ không thể gây thương tổn nặng nề cho Thanh Long, thậm chí còn không thể ngăn cản nó tiếp tục hút sức mạnh của Hỗn Độn Thần Lôi từ hư không vũ trụ.
Đúng vào lúc này, Ma đạo phái quân đi Vân Lôi Chi Hải, đồng thời Nhân đạo cũng phái quân đến Vân Lôi Chi Hải.
Đạo binh tuy vô dụng nhưng khi đạo binh dũng cảm không sợ chết tự hủy huyền quan thì lại trở thành động cơ giết người vô đối.
Tôi đã từng dùng kiếm nhập Đạo, lĩnh ngộ kiếm Thất Sát, chiêu kiếm thứ bảy gọi là Kiếm Xuất Vô Hối.
Sông cả một đời người, điều khó làm nhất chính là hai chữ vô hối.
Người xưa nói, tam quân có thể mất chủ soái nhưng kẻ thất phu không thể mất đi ý chí.
Đối với những người không có sự hối tiếc thì ngay cả pháp tắc Thiên đạo cũng không thể làm gì được, vận mệnh cũng không thể đánh bại họ.
Sau khi ngàn vạn đạo quân tiến đánh vào Vân Lôi Chi Hải, sát khí vô hối của họ được kết nối lại với nhau, giống như vô số thanh đao Long Lân cắt xuyên qua cơ thể hùng vĩ và vô tận của Thanh Long.
Vảy rồng từng mảnh vỡ ra, máu rồng tuôn trào ồ ạt, thịt và thậm chí cả gân của rồng đều bị bong ra từng chút một.
Tiếng kêu thảm thiết của thần thú Thanh Long vang lên ầm ĩ, nó điên cuồng vặn vẹo thân rồng to lớn nhằm tiêu diệt toàn bộ đạo binh trong Vân Hải.
Tuy nhiên, trong Vân Hải không chỉ có Đạo binh mà còn có vô số bậc thầy Đạo môn, họ giẫm chân lên thân rồng, mặc cho Thanh Long vặn vẹo kịch liệt, cơ thể vẫn bất động, không ngừng đâm thần binh, lệ khí, bùa chú, pháp bảo vào bên trong thân rồng.
Trận chiến ở Vân Lôi Chi Hải đã gây ra vô số thương vong, tam đạo đại quân hoàn toàn sử dụng chiến thuật biển người và hy sinh ngàn vạn tính mạng để chiến đấu chống lại Thần thú Thanh Long.
Vân Hải cuối cùng biến thành biển máu tanh ngòm, chôn vùi xương cốt của hàng ngàn đệ tử Đạo môn.
Giông tố đã kết thúc, đại trận Chu Thiên Tinh Đẩu cũng mất đi tác dụng, biển sao xuất hiện trở lại, chư thần và tinh quân ở phía dưới đều theo chân Mộ Dung Nguyên Duệ tiến vào Vân Hải.
Trên người Thanh Long vốn đã mang đầy rẫy vết thương, không thể thoát ra được, sau khi Mộ Dung Nguyên Duệ dẫn theo Tinh Quân tham chiến, nay lại càng trở nên nặng nề hơn.
Ba trăm vạn giáp rồng lần lượt tróc ra, máu rồng bắn tung tóe, nhuộm đỏ bầu trời.
Cuối cùng, khi mảnh áo giáp rồng cuối cùng rời khỏi cơ thể, Thanh Long rơi vào trạng thái cuồng bạo tột cùng.
Nhanh chóng xoay thân rồng, đại quân Đạo môn lũ lượt bị nghiền nát, lần lượt chết đi.
Cái gọi là con rết trăm chân, chết mà không ngã, Thanh Long là một trong tứ linh thú trấn trời, sức hủy diệt của nó trong đòn phản công trước khi chết thậm chí còn mạnh hơn ở trạng thái đỉnh cao.