Nguyên Duệ nói tôi không nên lập bia cho Phong chủ, tôi sửng sốt, lập tức hiểu được ý của cô ấy.
“Nguyên Duệ, ý của em là Phong Chủ vẫn còn sống?”
“Vâng.” Nguyên Duệ gật gật đầu.
Trong lòng tôi vui muốn phát cuồng, thế nhưng vẫn còn có chút nghi ngờ. Không phải tôi không tin lời này của Nguyên Duệ, chỉ là nếu Phong Chủ vẫn còn sống, vì cớ gì không trở lại Quy Khư?
“Chuyện này phải nói từ việc thức tỉnh số mệnh…”
Nguyên Duệ nói, Thái Cổ Thần Giới đều có nhân quả mà số mệnh an bài ở nhân gian.
Sau khi Thùy Họa thức tỉnh số mệnh Thái Cổ Minh Giới, trải qua chín lần Niết Bàn đã trở về nơi này. Chỉ khi ở Minh Giới cô ấy mới có thể hoàn toàn lĩnh hội được nghĩa lý sâu kín của Tử Thần, sau đó kéo dài hoặc thay đổi số phận của mình, trở thành người mà bản thân mong muốn trở thành nhất.
Trong trận chiến Thần Ma tại hư không, Thùy Họa đã có được thân thể Khôi Cương, chặt đứt nhân quả của Tử Thần, nắm giữ số mệnh của bản thân trong tay.
Mộ Dung Nguyên Duệ thân là Thái Cổ chiến Thần cũng tương tự như vậy, trở về Thái Cổ Thần Giới trở thành Thái Cổ Thần Vương cũng là chuyện mà số phận đã an bài, Chỉ sau khi hoàn thành định mệnh này, cô ấy mới có thể một lần nữa trở thành người mà bản thân mong muốn trở thành nhất.
May mắn thay, hai người phụ nữ ấy sau khi chặt đứt nhân quả số phận vẫn là những người yêu dấu sâu đậm của tôi.
Ngoại trừ Chiến Thần và Tử Thần, Ma đạo còn có Nguyệt Thần và Phong Thần vẫn chưa thoát khỏi nhân quả ở nhân gian.
A Lê không trở về Thần Giới là bởi vì cô ấy đã hiểu rõ nhân quả của mình trên núi Thái m, số mệnh mà Thái Cổ Nguyệt Thần đã an bài cho A Lê chính là thống nhất thần tính trong ánh sáng và bóng tối của mặt trăng.
Mà cô ấy đã hoàn thành việc đó rồi.
Nếu đã như vậy, xem ra hiện giờ cũng chỉ còn lại có mình Phong Chủ vẫn còn vướng mắc với số phận.
Mộ Dung Nguyên Duệ nói, vai trò của Phong Chủ tại Ma đạo từ trước tới giờ vẫn dừng lại ở việc truyền đạt tin tức và sử dụng ngọn gió hồi sinh để chữa lành cho mọi người, mà những điều này vẫn chưa phải sức mạnh hoàn chỉnh của Thái Cổ Phong Thần.
Phong Ma thực sự có thể dùng Bạo Phong Chi Nhãn để thiêu hủy mọi thứ, rõ ràng dùng thực lực của Phong chủ hiện tại để so sánh thì hoàn toàn không tương xứng.
“Số mệnh của Phong Chủ là gì?” Tôi hỏi.
“Em không biết, bởi vì số mệnh của Phong Chủ vốn không phải ở Thái Cổ Thần Giới.”
“Nếu không ở Thái Cổ Thần Giới vậy thì ở đâu?”
“Thần Giới chỉ biết rằng xưa kia nhờ có Lôi Thần mang đến sức mạnh sấm sét tối thượng đã chặt đứt sương mù hỗn độn ở nơi đây, sau đó lại mở rộng lãnh thổ, soi sáng cho chư thần; thế nhưng mọi người lại không biết nếu như không có sự giúp đỡ của Thái Cổ Phong Thần, chỉ dựa vào sức của một mình Lôi Thần sẽ không thể nào giải quyết hỗn độn ở Thần Giới.”
“Vậy cớ vì sao Thần Giới chỉ ca ngợi công đức của Lôi Thần, tôn ngài ấy là phụ thần, cuối cùng lại bỏ quên Phong Thần chứ?” Tôi hỏi.
“Bởi vì Phong Thần đã rời khỏi Thần Giới.”
“Rời khỏi Thần Giới?”
“Không sai, cái gọi là truyền thừa của Phong Thần tại Thái Cổ Thần Giới chẳng qua cũng chỉ là một sợi phân thần của Phong Thần để lại, mà cái gọi là tộc Phong Thần thật ra cũng chỉ là sự kế thừa thần tính của Phong Thần mà thôi, bọn họ không hề được kế thừa huyết mạch của Phong Thần. Nếu không phải như vậy thì cả tộc Phong Thần đã không dễ dàng bị Tuyết tộc thôn tính như thế.”
Sở dĩ Mộ Dung Nguyên Duệ biết được những việc này là bởi vì cô ấy đã từng đọc qua minh văn(1) khắc trên bia đá do Lôi Thần để lại.
(1) minh văn: chữ khắc trên đồ vật, bia.
Chữ khắc trên đá có ghi chép lại rằng, sau khi Phong Thần khai mở hỗn độn đã rời khỏi Thái Cổ Thần Giới, chỉ để lại một sợi phân thần theo yêu cầu của Lôi Thần.
Về phần Nguyệt Thần thực sự đã đi đâu, chẳng một ai hay biết.
Trận chiến giữa Phong Nguyệt Song Ma và Thiên Đạo trong truyền thuyết xưa kia kỳ thực cũng chỉ là sợi phân thần mà Phong Thần đã lưu lại mà thôi.
Nghe cô ấy nói đến đây, trong lòng tôi lại nảy sinh một thắc mắc.
Có khi nào thần cách của Phong Thần mà Phong Thập Bát được truyền thừa chẳng qua cũng chỉ là sợi phân thần của ngài ấy mà thôi?
Sau khi tôi đem thắc mắc này nói ra, Mộ Dung Nguyên Duệ lắc đầu: “Phân thần không thể truyền thừa thần cách, vì vậy Phong chủ có lẽ thực sự là truyền thừa của chính Phong Thần, điểm này có lẽ Đạo Tổ của chúng ta là người rõ ràng nhất.”
Nguyên Duệ nói không sai, Đạo Tổ đã từng điểm hóa Phong Thập Bát tới vũ trụ hư không để tìm kiếm cơ duyên thuộc về Thái Cổ Phong Ma, mà sau đó Phong chủ đích thực cũng vì vậy mà lĩnh ngộ được nghĩa lý sâu kín của Phong Thần, đem bốn loại pháp tắc sức mạnh dung hợp làm một, thành công ngưng tụ thần cách Phong Thần.