“Ta thu lại lời nói ban đầu, đao của ngươi chẳng hề thua kém so với Thái Sơ Tử Thần, chỉ tiếc là…” Bạch Hổ Thần Thú cố ý chỉ nói có một nửa.
“Chỉ tiếc cái gì?”
“Chỉ tiếc là ngươi so với nàng ta chẳng bằng một cái móng tay, một đao cướp đoạt khí số cả Tam giới, đao này không phải thứ mà cơ thể âm linh yếu đuối của ngươi có thể sử dụng được. Kỳ thực ngươi phải cảm thấy vô cùng may mắn vì bản thân không thể chém xuống đao này, nếu không kẻ đầu tiên chết chính là ngươi.”
Vẻ mặt Tạ Uẩn chẳng chút biểu cảm, đôi mắt vẫn kiên định như cũ.
Ma đao Si Vưu vẫn nhắm về phía Bạch Hổ, mũi đao cũng không hề thay đổi, đao ý dường như bị ngưng trệ, không thể tiếp tục thi triển.
Bản thân người vẫn còn sống, thế nhưng đao trong tay đã chết rồi.
Một thanh đao đã chết, đương nhiên cũng chẳng có động tác nào tiếp theo, cũng chẳng còn sát cơ nữa.
Bạch Hổ Thần Thú trắng trợn tiến về phía Tạ Uẩn, trong mắt của nó, Tạ Uẩn từ kẻ thù sinh tử đã trở thành mỹ vị ngon lành nhất trên thế gian.
Chẳng có gì ngọt ngào hơn việc ăn xương nuốt máu kẻ thù, đặc biệt là khi bản thân vừa thoát khỏi cảnh tuyệt vọng.
Bước đi của Bạch Hổ rất nhẹ nhàng, động tác cũng vô cùng khoan khoái.
Nó cẩn thận từng chút đến gần Tạ Uẩn, đôi mắt nheo lại nghiền ngẫm, khẽ ngửi hương thơm ngon lành trên người Tạ Uẩn.
Giống như một con mãnh hổ đang ngửi một đóa hoa hồng đầy gai.
Mà Ma đao Si Vưu trong tay Tạ Uẩn chính là gai của hoa hồng.
Bạch Hổ hít một hơi thật sâu, lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.
Nó ngửi thấy hương thơm của máu tươi, cũng ngửi thấy sự thuần tịnh tốt đẹp của linh hồn.
Bạch Hổ chủ sát, mà bất kể Tạ Uẩn hay Si Vưu đều mang trên người sát tính đồ thần diệt ma.
Đồng thời Tạ Uẩn còn là người thủ hộ của Nhân tộc, nếu cô chết đi, khí số của Nhân tộc cũng theo đó mà tiêu tan thành mây khói.
Khi đó Nhân tộc sẽ không thể sinh ra một vị lãnh tụ tinh thần mới, cũng không cách nào nắm giữ vận mệnh của mình trong tay.
Bạch Hổ ngửi được mùi hương trên cơ thể và linh hồn của Tạ Uẩn, lúc này đây nó đã không thể nào che giấu được bản tính khát máu trong người mình, nó há to miệng muốn nuốt Tạ Uẩn vào bụng.
Chính trong lúc này, Tạ Uẩn – người từ đầu đến cuối vẫn luôn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bạch Hổ bỗng nhiên mở miệng cất tiếng.
“Ngươi xong đời rồi.”
Dứt rồi, mũi đao vẫn đang ngừng lại đột nhiên có sự thay đổi.
Thứ vốn đang đứng im là mũi đao trong tay Tạ Uẩn, mà thứ thay đổi lại chính là cả thế giới. Thế nhưng khi mũi đao kia bắt đầu run rẩy, cả thế giới dường như tĩnh lại.
Sát khí khủng khiếp ùn ùn vây chặt lấy Bạch Hổ, một nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có giờ đây giống như thủy triều nhấn chìm nó.
Nó muốn xoay người bỏ chạy, thế nhưng lại phát hiện cơ thể mình giờ đây đã không thể động đậy. Vạn vật trong vương quốc Bạch Hổ lúc này đây chìm trong tĩnh lặng, bao gồm cả chính bản thân nó.
Thứ duy nhất có thể cử động chính là Ma đao trong tay Tạ Uẩn.
Hoặc có thể nói, là gai của hoa hồng.
“Đây là loại đao thức gì?” Bạch Hổ chấn động hỏi.
“Ta không biết đây là đao gì, ta chỉ biết rằng, nếu đao này có thể xuất ra, tất cả sẽ đều phải chết.”
Đao của Phá Quân được gọi là Lưỡng Đoạn Đao. Thiên Địa Giao Chinh, m Dương Lưỡng Đoạn.
Thế nhưng đao thức mà Tạ Uẩn chém ra lúc này không phải chia cắt m Dương, mà là thời gian.
Thời gian là một con đường do vô số điểm tĩnh tạo thành.
Thứ mà Tạ Uẩn chém rách lúc này chính là thời gian, thời điểm đao thức viên mãn cũng là lúc tuyến thời gian bị đứt gãy, tạo thành một điểm tĩnh.
Điểm vốn không thể tách rời khỏi tuyến thời gian để tồn tại độc lập, một khi rời khỏi tuyến thời gian, thứ còn lại chỉ là sự hủy diệt.
Vì vậy Tạ Uẩn mới nói rằng, đao này của cô ấy không kẻ nào thấy được.
Tất cả những người, những vật nhìn thấy đao này nhất định sẽ bị chôn vùi cùng với ánh đao.
“Ta hiểu rồi, đao thức này vốn dĩ không nên xuất hiện tại nhân gian, thế nên nó cũng không nên có tên.”
“Nếu như ngươi đã hiểu rõ, vậy thì cũng đã đến lúc kết thúc tất cả rồi.”
Mũi đao run rẩy xuyên qua cơ thể của Bạch Hổ, thân thể khổng lồ của nó cùng với vương quốc Bạch Hổ nháy mắt liền sụp đổ tan tành.
Rất lâu rất lâu sau đó, khi Tạ Uẩn thu hồi thanh đao, trên thân đao bỗng nhiều thêm một đạo minh văn khắc hình Bạch Hổ.