Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1364 - Chương 1364: Huyền Quan Tạ Uẩn (2)

Chương 1364: Huyền Quan Tạ Uẩn (2) Chương 1364: Huyền Quan Tạ Uẩn (2)

"Tạ Uẩn, tham kiến Đạo Tổ."

Tạ Uẩn chào tôi, tôi lại không đáp lại.

Tôi nhớ tới đêm của nhiều năm về trước, nhớ tới cảm giác cô độc chờ chết ở đảo Vương Phương.

Linh hồn non nớt khi ấy, lớn dần lên rồi trở thành như hôm nay.

Bây giờ tôi đã làm cha, nhìn thấy phong thái của Tạ Uẩn hiện tại, trong lòng cảm thấy được an ủi vô hạn.

Tạ Uẩn đến từ phía tây, điều này cho thấy trận chiến Bạch Hổ đã kết thúc.

Người chiến thắng chắc chắn là Tạ Uẩn, bởi vì tôi đã nhìn thấy dòng chữ Bạch Hổ trên mặt Ma đao.

"Tạ Uẩn. Yến Tháp, Hi Hòa, Ngạo Phong bọn họ sao lại không đi cùng cô?"

"Đạo Tổ. Thủy Kỳ Lân Yến Tháp và Nguyên Phượng tổ sư Hi Hòa đã vẫn lạc. Thần hồn của Tổ Long Ngạo Phong đang chữa lành ở trong huyền quan của tôi."

Nhắc tới tam đại thần thú Hỗn Độn, hai mắt Tạ Uẩn lập tức đỏ lên, nhưng giọng điệu vẫn bình tĩnh như xưa.

Dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng sau khi nghe Tạ Uẩn nói ra sự thật, trái tim tôi lại vẫn nhói đau.

Yến Tháp hai lần sinh tử, mà Hi Hòa thậm chí còn không có cơ hội niết bàn. Ma đạo đã phải chịu đựng sự mất mát của hai thần thú Hỗn Độn vĩ đại và cả sức mạnh Khai Thiên Tịch Địa.

"Đạo Tổ. Tạ Uẩn bạo gan, mời Đạo Tổ vào huyền quan của tôi." Tạ Uẩn nhìn tôi, chân thành nói.

"Tại sao?"

"Đạo Tổ đi rồi sẽ biết thôi."

"Được."

Huyền quan là nơi quan trọng nhất với những người tu hành. Một khi huyền quan đã vỡ nát, thần hồn không ổn định, thân thể sẽ chết.

Tạ Uẩn mở ra huyền quan huyệt, trước mặt tôi hiện ra cổng đá cao vút, trên cổng đá viết rõ hai chữ 'Quy Khư'.

Thấy vậy, tôi liền bừng tỉnh bước nhanh vào cổng đá.

Phía sau cổng đá là lối vào thế giới huyền quan của Tạ Uẩn.

Từng cái cây ngọn cỏ đều được tái tạo hoàn mỹ Quy Khư của ngày xưa, ngoại trừ Bất Chu Sơn.

Nơi Bất Chu Sơn tọa lạc, giờ có Thánh Ma Sơn.

Ma đạo từ khi bắt đầu, muôn mang theo tiếng xấu. Tội của tôi là hành sự chính nghĩa, sao lại gọi là Ma.

Bây giờ nhìn thấy Thánh Ma Sơn ở huyền quan của Tạ Uẩn, Ma đạo quả nhiên xứng với danh hiệu của nó.

Tôi đi về phía Thánh Ma Sơn, từng bước leo lên đỉnh núi.

Trên đỉnh núi, tôi nhìn thấy Ngạo Phong vẫn đang ngủ. Thân thể trong suốt của Ma long vẫn đang hấp thu ma ý từ Thánh Ma Sơn.

Thánh Ma Sơn được bao phủ bởi máu, màu máu như lửa, giống như còn đang cháy.

Tôi quỳ xuống nhìn, liền biết một phần máu là của Thủy Kỳ Lân, một phần là của Nguyên Phượng.

Không cách nào kiềm nén bi thương trong lòng, bay vòng quanh Thánh Ma Sơn, tìm thấy một vách đá nhẵn nhụi ở phía bắc ngọn núi. Dùng Vô Thượng Kiếm Ý dung hợp máu ở đầu ngón tay, cẩn thận vẽ lại cảnh niết bàn trọng sinh trong liệt hỏa của Nguyên Phượng ngày xưa.

Sau khi vẽ xong niết bàn, tôi lại dùng máu vẽ cảnh Kỳ Lân trọng sinh.

Ngay khi hai thần thú Hỗn Độn vừa hiện ra, tôi liền nhận ra được có hai ý chí mạnh mẽ đang dần thức tỉnh bên trong Thánh Ma Sơn.

Sau đó, tôi nhìn thấy Nguyên Phượng và Thủy Kỳ Lân do chính tay tôi vẽ ra đã có thay đổi đáng kinh ngạc.

Hai thần thú đồng thời mở mắt, đối mặt nhìn nhau, vẻ mặt khẩn thiết.

Tôi ngơ ngác một lúc, cười điên dại rồi bật khóc.

Thiên đạo bên trái, Ma đạo bên phải.

Ai cũng biết, đệ tử Ma đạo vạn thế thiên hồng có thể sống lại từ cõi chết.

Linh thức của Yến Tháp và Hi Hòa vô cùng yếu đuổi, không thể cảm ứng được tôi, nhưng lại có thể nhìn nhau sâu đậm như vậy, mới không uổng duyên phận số mệnh.

Tôi tuần tra một vòng quanh huyền quan của Tạ Uẩn, cuối cùng bay ra khỏi thần đình huyệt của cô, đứng trước mặt cô.

"Tạ Uẩn, cảm ơn cô." Tôi chân thành nói.

"Đạo Tổ, cần gì nói cảm ơn. Đều là việc Tạ Uẩn nên làm."

"Cô đã sẵn sàng chưa?"

"Cái gì?" Tạ Uẩn hỏi.

"Sau khi tôi rời đi, cô sẽ là Ma đạo tổ sư tiếp theo."

"Tạ Uẩn sợ không chịu nổi gánh nặng của cờ Chiêu Hồn." Tạ Uẩn nói.

"Ma đạo đã không còn cờ Chiêu Hồn nữa. Cô cũng không cần gánh vác quá nhiều, cứ tiếp tục tiến lên phía trước. Tôi cũng đã đi suốt một quãng đường như vậy."

Tạ Quẩn cúi đầu suy nghĩ sâu xa, một lúc sau mới ngẩng đầu hỏi: "Đạo Tổ lúc nào rời đi?"

"Gặp lại con người năm xưa, bước đi trên con đường Ma đạo lần nữa, cũng là lúc tôi rời khỏi nhân gian này."

"Đạo Tổ đi đâu?"

"Vận mệnh như bàn cờ, chúng sinh như quân cờ. Thiên đạo là đối thủ, tôi tới đánh cờ."

Bình Luận (0)
Comment