Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1381 - Chương 1381: Vận Mệnh Tan Biến

Chương 1381: Vận Mệnh Tan Biến Chương 1381: Vận Mệnh Tan Biến

Trong thời gian dài, sức mạnh của Phong Thập Bát đã bị các chiến tướng Ma đạo làm lu mờ.

Không phải cô không mạnh, nhưng so với chiến lực của cô, Ma đạo càng cần tới phụ trợ từ sức mạnh pháp thuật hệ Phong.

Ví dụ như Phong có bốn loại quy luật: Đông Phong Sinh, Nam Phong Sí, Bắc Phong Hàn, Tây Phong Liệt.

Sự phụ trợ từ Bắc Phong có thể đẩy sát ý của Thùy Họa lên tới đỉnh điểm, giúp cô hóa thân thành Vô Thế Chiến Thần, người gặp giết người, Phật chặn giết Phật. Bắc Phong Hàn giúp tên của A Lê có tốc độ vượt cả giới hạn. Đông Phong Sinh càng là sự trợ giúp không thể thiếu cho Ma đạo.

Nên trong các trận chiến Ma đạo, Phong Chủ chính là phụ trợ đắc lực. Tầm quan trọng của cô trong lúc đồng hành với quân đội thậm chí còn vượt qua cả Giang Tuyết Dương.

Sức mạnh của Giang Tuyết Dương nằm ở tài năng chiến lược và tầm nhìn xa trông rộng, thành thạo pháp trận, thành thạo chế tạo vũ khí. Vạn Tiên Trận càng giúp cô trở thành chiến tướng cốt lõi không thể thiếu của Ma đạo.

Chỗ này nhắc tới Phong Chủ, là nhắc tới Phong Chủ ở phương diện nhân loại, thậm chí là các Thái Cổ Thần Ma cũng không so được.

Mà hiện tại, Phong Thập Bát là Thái Sơ Phong Thần.

Vũ trụ hiện tại tồn tại sau Tiên Thiên Ngũ Thái. Thái Dịch chỉ có hư không vô biên, Thái Sơ vô hình vô dạng chỉ có bổn nguyên của thần, Thái Thủy có hình có dạng, Thái Tố khởi tạo vạn vật, Thái Cực không chia âm dương.

Bàn Cổ chia cắt hỗn loạn, chia cắt âm dương. Nhưng nếu không có sự biến đổi bất ngờ của âm dương thì sẽ không có vũ trụ ngày nay.

Một âm một dương là Đạo. m dương khó lường là Thần.

Sự việc bất ngờ được đề cập ở đây, thực chất là ám chỉ Phong Thần hùng mạnh của Thái Sơ.

Chiếu lực của Phong Thập Bát không nổi bật ở nhân gian, nhưng sau khi cô nắm giữ vị trí của Phong Thần và tập hợp ý chí của Thái Sơ Phong THần, chiến lực của cô chỉ có thể dùng đáng sợ để miêu tả.

Bởi vì khó đoán, có lúc thật sự là không thể nào lường được.

Sau khi cảm nhận được thần hồn còn sót lại của Thùy Họa bị phong cấm trong Minh Hà Đao, cơn giận kiểm soát thân và tâm Phong Thập Bát, nhìn qua Quang Minh Thánh Chủ như nhìn một người đã chết.

Thái Sơ Phong Thần là bậc chí tôn, Quang Minh Thánh Chủ cũng vậy. Cho dù hai người chỉ là so về chiến lực thông thường, Phong Chủ so với Quang Minh Thánh Chủ vẫn kém hơn.

Nhưng đây là vương tọa của Phong Thần.

Điều này có nghĩa là Phong Thập Bát có toàn quyền kiểm soát mọi thay đổi âm dương của tinh tú này. Trừ phi tinh tú hoàn toàn vỡ vụn, nếu không thì Phong Thập Bát mới là chủ nhân duy nhất.

Đại chiến bắt đầu. Phong Thập Bát tay cầm Minh Hà Đao chém một đao về phía Quang Minh Thánh Chủ.

Minh Hà khuấy đảo âm dương, Thái Sơ Phong Thần nhìn thấu sự thay đổi của âm dương, chém ra hai đao đen và trắng.

Quang Minh Thánh Chủ giơ kiếm chặn lại, liệt diễm ánh sáng hủy diệt vạn vật, phá hủy hai đường đao đen trắng.

Một đao của Phong Chủ không trúng, sau đó càng là ngàn vạn lưỡi đao, đao ý vô tận không ngừng.

Vương tọa Phong Thần lưu giữ hai luồng sức mạnh âm dương nguyên thủy nhất. Chỉ cần thế giới chưa diệt vong, hai luồng âm dương sẽ không bao giờ cạn kiệt.

Không qua bao lâu, Quang Minh Thánh Chủ đã nhận ra sai lầm của bản thân.

Lẽ ra hắn ta không nên chặn đường đao đen trắng của Phong Thập Bát, hắn ta nên trực tiếp giết chết Phong Thập Bát.

Cho dù đổi thương lấy thương đổi mạng lấy mạng thì cũng là cơ hội duy nhất để giết Phong Thập Bát.

Đáng tiếc, lúc Quang Minh Thánh Chủ nhận ra sao lầm của mình, hắn đã mất đi cơ hôi.

Lúc này hắn chỉ có thể hối hận và vội trốn thoát thì vẫn còn một tia hi vọng. Nhưng nỗi ám ảnh về Tử Thần đã khiến hắn ta bỏ lỡ cơ hội trốn thoát.

Cuối cùng, khi hắn tàn nhẫn vứt Quang Minh Đao, chạy khỏi vương tọa của Phong Thần, hắn đột nhiên cảm thấy mặt đất dưới chân đã biến thành Thái Cực Đồ khổng lồ.

Sau đó, thánh thể quang minh của hắn bị lực lượng khổng lồ cưỡng ép kéo vào trong Thái Cực Đồ.

m Dương Ngư chảy không ngừng, mỗi lần âm dương thăng trầm đều như đang nuốt chửng thân thể của Quang Minh Thánh Chủ, khiến hắn ta ngày càng chìm sâu hơn, không thể trốn thoát.

Hắn muốn trốn, nhưng không thể phá được sức mạnh từ Thái Cực Đồ.

Lúc này, chỉ có thể chờ chết. Mà chết, lại là điều không cam lòng nhất.

"Ngươi nếu giết ta, Thiên đạo sẽ tước đi thần cách của ngươi, hủy diệt thân xác và thần hồn của ngươi." Quang Minh Thánh Chủ vẻ mặt hung ác nhìn chằm chằm Phong Thập Bát.

"Đệ tử Ma đạo, khi nào thì để ý tới uy hiếp của Thiên đạo?"

"Tinh tú này sắp chết, không thể nuốt trọn được sức mạnh quang minh của ta." Quang Minh Thánh Chủ nói.

"Vậy thì, cứ để tinh tú này cùng ngươi tuẫn táng đi."

"Ngươi…"

Quang Minh Thánh Chủ không nói được gì nữa, vì Thái Cực Đồ đã bắt đầu muốn chửng thần hồn hắn ta.

Tinh tú sắp chết không chịu được sức mạnh quang minh của hắn. Bởi vì nếu nó nuốt lấy Quang Minh Thánh Chủ, nó chắc chắn sẽ sụp đổ và bị phá hủy hoàn toàn.

Nhìn thần thể của Quang Minh Thánh Chủ dần bị Thái Cực Đồ nuốt chửng từng chút một, nhìn linh hồn hắn ta ngày càng lún sâu vào thống khổ, Phong Thập Bát trên môi lộ ra nụ cười tàn nhẫn, nhẹ giọng nói: "Phá Quân Ma đạo không thể bị sỉ nhục, bất kể là ai, kể cả Thiên đạo."

Nói xong, Phong Thập Bát đưa tay về Thái Cực Đồ, lấy đi Quang Minh Đao của Quang Minh Thánh Chủ, bay về nơi sâu thẳm hư không vũ trụ.

Không lâu sau khi cô rời đi, vương tọa Phong Thần phát nổ.

Đây không phải tinh vẫn bình thường, sức hủy diệt do vụ nổ tạo ra đã trực tiếp phá hủy cả vạn tinh hà.

Ánh sáng hủy diệt bùng nổ, thắp sáng một góc vũ trụ.

Lúc này, những cao thủ ẩn trong bóng tối đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Sự trở lại của Tử Thần Thái Sơ đã khiến họ không thể hiểu nổi.

Hiện tại, Phong Thần Thái Sơ cũng trở lại…

Điều quan trọng nhất là theo tin tức mà họ nhận được thì cả Phong Thần và Tử Thần đều có liên quan tới một đạo môn ở nhân gian.

Đạo môn này, gọi là Ma đạo.

...

Tâm của vũ trụ, bề mặt sáng thế.

Hai thân hình một đen một trắng ngồi đối diện, ở giữa là một ván cờ.

Người mặc đồ đen là nữ, vẻ mặt không rõ, nhưng người mặc đồ trắng lại có vẻ tức giận.

Tay cầm một nắm quân cờ siết chặt, từng quân cờ bị nghiền nát thành bột.

Trong ván cờ này, hắn bị chiếm thế thượng phong. Khi hắn chuẩn bị phong tỏa mọi đường rút lui của nữ tử áo đen thì ván cờ lại chuyển sang bước ngoặt mới.

"Ngươi ra tay sao?" Người mặc đồ trắng tức giận hỏi.

"Không hề. Cho dù ta muốn ra tay, cũng không giấu được ngươi." Nữ nhân mặc đồ đen bình tĩnh nói.

"Ngươi nói không sao. Nhưng tại sao chứ?" Người mặc đồ trắng gật đầu, tiếp tục hỏi.

"Ta cũng không biết tại sao. Nếu như ngươi kiên trì với đáp án này, ta nghĩ chỉ có thể là bản thân quy luật Thiên Địa. Ngươi muốn phá thế cục, lại quên mất thân phận của bản thân." Nữ nhân đồ đen nói.

"Thân phận gì?"

"Ngươi cũng là người trong bàn cờ."

Người mặc đồ trắng im lặng hồi lân rồi quét hết quân cờ trên bàn cờ.

"Trận cờ này đã kết thúc. Ngươi cũng nên đi rồi."

"Như ngươi mong muốn."

Nói xong, nữ nhân hắc y từng bước đi tới vực thẳm hủy diệt.

Mỗi một bước đi, cơ thể cô cũng nhẹ nhàng hơn, đồng thời sức mạnh của vận mệnh cũng giảm đi.

Khi bóng dáng nữ nhân hắc y hoàn toàn biến mất, vận mệnh cũng hoàn toàn biết mất khỏi nhân gian.

"Ma đạo tổ sư, kế tiếp tới lượt ngươi rồi."

Sau khi nữ nhân hắc y hoàn toàn biến mất, người mặc bạch y nói với vẻ mất mát.

Bình Luận (0)
Comment