Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1394 - Chương 1394: Đại Quân Hi Di (2)

Chương 1394: Đại Quân Hi Di (2) Chương 1394: Đại Quân Hi Di (2)

Mỗi con rồng đều có một sức mạnh không hề yếu hơn Tứ Linh Thần Thú, mà khi chúng đầu đuôi hô ứng bên trong đại trận Bắc Đẩu Cửu Tinh Tịch Diệt Thương Khung, thứ bùng nổ chính là chiến lực vô cùng tiệm cận với bổn tôn Thiên đạo.

Mây xám chuyển sang màu đỏ, không trung bắt đầu đổ cơn mưa máu, từng mảng máu thịt và vảy rồng thỉnh thoảng rơi xuống.

Không thể phân biệt được máu của ai, thịt của ai.

Mưa máu kèm theo những cánh hoa màu đen, mảnh vỡ của mặc liên là biểu tượng của Tử Thần.

Cơ thể của Khôi Cương, trời long đất lở.

Dù là chiến đấu trong tầng mây, nhưng lại dẫn theo sự vang vọng từ mặt đất.

Từng chiếc quan tài chôn sâu dưới lòng đất bật lên khỏi mặt đất, thi thể thối rữa đẩy nắp quan tài mà đứng dậy.

Xác chết thối rữa không còn dấu vết vinh quang của trước đây, khuôn mặt thối rữa cùng đôi mắt trống rỗng.

Hành thi, bạch cốt, khô lâu, tàn hài.

Cao thủ Hi Di hít không ít khí tử vong, chẳng mấy chốc cơ thể họ bắt đầu biến đổi.

Một số thì bóc dỡ phần máu thịt biến thành khô lâu, số khác thì khoác lên chiến giáp biến thành kỵ sĩ Tử Thần, số nữa thì hát bài bi ca biến thành vong hồn nữ yêu.

Họ hợp nhất với những cơ thể bất tử thoát ra khỏi lòng đất, tạo thành một đội quân thuộc về Tử Thần.

Điều khác biệt với đại quân vong hồn ở Minh giới, là đại quân này đều được biến đổi bởi khí Hi Di có linh thức, là đại quân của Hi Di.

Thế giới của Hi Di mang theo nỗi đau quá khứ của vũ trụ, đại diện cho nỗi buồn sau sự hủy diệt.

Giờ đây nỗi tuyệt vọng không còn nữa, nỗi buồn cũng đã bị quét sạch, chỉ còn lại sự căm phẫn vô tận, sự căm phẫn với Thiên đạo.

Nếu không phải Thiên đạo giam cầm họ ở đây thì họ đã được giải thoát từ lâu rồi.

Giờ đây, Tử Thần đã đánh thức họ và cho họ cơ hội trả thù.

Đại quân Hi Di ngày càng tụ lại nhiều hơn, hơn nữa còn tụ lại một cách tự phát ở phía sau lưng Phá Quân và Tham Lang.

Trước khi Thùy Họa đến đây, Tham Lang và Phá Quân là sự tồn tại không gây hại gì trong thế giới Hi Di, không ai quan tâm họ là ai.

Nhưng giờ đây, Phá Quân, người mà thậm chí Tử Thần còn phải quỳ gối hành lễ, đã trở thành thủ lĩnh của họ.

Phá Quân cảm nhận được sự tức giận và quyết tâm của đại quân Hi Di, ham muốn giết chóc bấy lâu nay lại trỗi dậy, bà ấy mới chính là tướng Phá Quân thực sự của Ma đạo.

Chỉ là, bà của hiện giờ vốn không thể đảm đương chức chủ tướng, với lực chiến của bà thì thậm chí còn không thể so sánh được với một hành thi yếu ớt trong đại quân Hi Di.

Trên mặt Phá Quân hiện lên một thoáng do dự, thấy vậy, Tham Lang Hộ pháp Thiên Tôn nói: "Bà có thể cảm thấy xấu hổ về chiến lực hôm nay của mình, nhưng bà của hôm nay không đại diện cho chính bản thân bà."

"Ồ?"

“Bà quên rồi, đối với bọn họ, Thùy Họa là Thái Sơ Tử Thần, đối với chúng ta mà nói, Thùy Họa là đệ tử Ma đạo, cho nên bà mới có thể nhận toàn bộ lễ nghi mà không hề bị tổn hại gì. Giờ đây, đại quân Hi Di tôn bà làm chủ tướng, thứ họ xem trọng chính là thân phận từng là tướng Phá Quân của Ma Đạo của bà.”

"Ta hiểu rồi."

"Bà vốn nên hiểu rõ từ sớm, chúng ta tuy rằng hèn mọn như bụi trần, nhưng chỉ cần chúng ta còn là đệ tử Ma đạo, không cần phải cúi đầu trước bất cứ ai, cũng không bao giờ phải cảm thấy xấu hổ!"

Ba ngàn năm sau, Phá Quân lại phất cờ chiến đấu.

Đại quân Hi Di đông đảo đáp lời, uy thế hùng vĩ của họ xộc thẳng lên trời, hóa thành ý chí vong hồn thuần khiết cho Thùy Họa hấp thụ.

Trong mây, chín con rồng không ngừng gầm lên, vảy rồng tách ra rơi như mưa, máu thịt của rồng cũng rơi xuống.

Chẳng bao lâu, tiếng gầm biến thành tiếng rên rỉ và một xác rồng không đầu từ trên mây rơi xuống.

Ác Long của trời, cơ thể rồng to lớn nhường nào, khi rơi xuống trực tiếp làm rung động mặt đất, để lại một hố sâu.

Có cái đầu thứ nhất thì có cái đầu thứ hai.

Khi chín con Ác Long lần lượt bị Thùy Họa giết chết, mây trên trời tan đi và sương mù cũng bớt dần, Thùy Họa người đầy máu từ trên trời đáp xuống đất.

Rút kiếm chỉ vào cánh cửa thanh đồng khổng lồ, lớn tiếng nói: "Các ngươi có bằng lòng trở thành đệ tử Ma đạo và theo ta ra khỏi vương quốc Hi Di quyết chiến với Thiên đạo không?"

Đại quân im lặng, trong lúc nhất thời không ai có phản ứng.

Ngay lúc Thùy Họa hơi choáng váng, cho rằng mình đã tính kế sai lòng người, thì đột nhiên đại quân đồng thanh vang lên và hét lên những lời cô đã nói khi gặp Phá Quân.

“Đệ tử Ma đạo, vạn thế thiên hồng.”

Bình Luận (0)
Comment