Ma giới, cơn gió chết chóc đang càn quét mỗi một mảnh đất của nơi đây.
Bầu trời chìm vào tăm tối, mặt đất nhuốm đầy máu tanh, xác chết nằm chấp chồng thành đống.
Không có núi Thánh Ma, Ma giới hoàn toàn không đủ sức phản kháng trước quân đội hùng hậu của Thiên đạo, những người ngã xuống đầu tiên trong trận chiến chính là các ma vật cấp thấp, sau đó đến cả ma vật trung cấp và những ma tộc mạnh nhất cũng không thoát khỏi số phận bi thảm.
Mười hai Ma tộc hùng mạnh nhất gần như đã bị diệt sạch toàn bộ, chứng kiến cảnh tượng thương vong nặng mà người dân Ma giới đã hứng chịu, trái tim Kiêm Hà như vỡ tan thành từng mảnh, hai hàng huyết lệ chảy dài trên gò má.
Lúc này, xung quanh Kiêm Hà chỉ còn lại một vài Ma chủ và mười mấy Ma tướng cấp cao, họ vẫn phải đối mặt với rất nhiều kẻ thù ở phía trước, trong đó có hai tên cường giả chí tôn.
Tộc Huyễn Ma đã diệt vong, khi Kiêm Hà hớt hải chạy về, thứ duy nhất mà cô ấy nhìn thấy chính là nụ cười cuối cùng của thánh nữ Hiểu Lộ.
Các tộc Thương Ma, Dạ Ma, Viêm Ma, vâng vâng cũng đã rơi vào tình cảnh diệt vong.
Ngay từ khi trận chiến nổ ra, Ma giới đã không có đường thoát, tất cả mọi thứ đều chìm trong biển máu.
Vốn tưởng rằng Thiên Đạo chỉ đang đánh đòn nhử dụ bọn họ mắc bẫy, hòng phục vụ cho mưu đồ khác, ai ngờ Thái Cổ Ma Giới đã suy yếu đến mức này.
Nguyên nhân dẫn đến việc này chính là vì họ đã mất đi núi Thánh Ma.
“Nếu núi Thánh Ma vẫn còn ở đây, thì đã không có nhiều người phải bỏ mạng.”
"Núi Thánh Ma là ngọn nguồn ma ý của Thái Cổ Ma Giới. Chỉ cần núi Thánh Ma không sụp đổ, Thái Cổ Ma tộc sẽ không bao giờ bị Thiên đạo đánh bại."
"Thật đáng tiếc, núi Thánh Ma đã bị Ma Long Sa Đọa mang đến nhân gian, từ đó Ma giới cũng mất đi hàng phòng ngự mạnh nhất rồi."
…
Kiêm Hà nghe mấy vị Ma chủ đứng bên cạnh không ngừng thảo luận, trong lòng vô cùng hối hận.
Nếu cô ấy không tự ý quyết định sử dụng núi Thánh Ma làm cơ duyên giúp Ngạo Phong tái sinh, Ma giới sẽ không bao giờ dễ bị tổn thương như vậy, cô ấy cũng sẽ không phải đứng đây chứng kiến xác chết của người dân mình chất đống như núi.
Từ rất lâu về trước, khi cô ấy nhất quyết từ chối ngồi lên ngôi vị Ma Đế, cô ấy đã nói rõ, mình sẽ không thể ở lại Ma Giới được, vì cô ấy biết lòng mình thuộc về Ma đạo.
Tuy nhiên, khi tận mắt chứng kiến hàng ngàn hàng vạn ma vật vô tội bị sát hại, cùng Thái Cổ Ma Giới sắp rơi vào cảnh diệt vong, cô nhận ra mình không thể cắt đứt hết toàn bộ nhân quả với Thái Cổ Ma Giới.
Đau đớn, hối hận, thống khổ, tức giận, đủ loại cảm xúc đan xen trong đầu Kiêm Hà.
Cho đến bây giờ, không hề có một vị Ma chủ nào lên tiếng khiển trách hay nói lời chỉ trích với cô, nhưng chính vì điều này càng làm Kiêm Hà căm ghét hành vi ích kỷ của cô hơn.
Vì vậy, khi Thuần Quân nhìn thấy tình thế ở Thái Tổ Ma Giới đã đi vào ngõ cụt, không còn cứu vãn được nữa, muốn thuyết phục Kiêm Hà cùng cô ấy quay về Thái Cổ Thần Giới lánh nạn thì cô ấy đã lập tức từ chối.
"Họ có thể cùng ta đến Thần giới không?" Kiêm Hà hỏi Thuần Quân.
"Thần và Ma không thể cùng tồn tại. Không có mảnh đất thích hợp cho ma vật sinh sống trong Thần giới." Thuần Quân buồn bã thành thật nói.
"Bọn họ không đi được, thì ta cũng nhất quyết không rời khỏi đây. Ma giới đã vì sự ích kỷ của ta mà mất hết tất cả, ta bắt buộc phải cùng sống cùng chết cùng tồn vong với Ma giới."
“Là Thiên đạo muốn tiêu diệt Ma giới. Cho dù núi Thánh Ma còn tồn tại, cô nghĩ Ma giới có thể cầm cự được bao lâu? Hơn nữa, lần này quân được phái đi tấn công Ma giới vốn dĩ không phải là chủ lực của Thiên Đạo. Ma giới bị diệt vong là chuyện sớm muộn mà thôi.” Thuần Quân khẩn thiết nói.
“Ta sẽ không đi đâu hết.” Kiêm Hà lắc đầu nói.
"Trước khi ta tới đây, Đạo Tổ đặc biệt dặn dò ta phải dốc hết sức bảo vệ cô, nếu cô nhất quyết không chịu rời đi, ta sẽ phải ở lại cùng tiến cùng lùi với cô, bằng không Thuần Quân ta sẽ không còn mặt mũi nào gặp lại Đạo Tổ nữa."
"Không được, Thuần Quân, cô không thể tiếp tục ở lại đây. Nếu Tạ Mạt và Tạ Lăng thiếu mất sự bảo vệ của cô thì hai đứa trẻ sẽ lâm nguy mất, chủ mẫu cũng cần cô bên cạnh giúp đỡ người. Ta sinh ra ở Ma giới, thì nên chết ở Ma giới. Đây là sự lựa chọn của một mình ta. Cho dù Đạo Tổ có cất công đích thân đến đây, thì ta cũng sẽ không thay đổi quyết định đâu.”
"Đừng quên, cô cũng là đệ tử của Ma đạo."
"Ta đương nhiên nhớ rõ ta là đệ tử của Ma đạo, đệ tử Ma Đạo luôn coi trọng tình yêu và công lý, thế nên, việc ta bỏ mạng vì Ma giới là sự lựa chọn hoàn toàn đúng đắn. Thuần Quân, xin cô hãy nhanh chóng rời khỏi đây đi. Còn chần chờ nữa thì không kịp nữa đâu.”