Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1426 - Chương 1426: Anh Hùng Khi Xế Bóng (1)

Chương 1426: Anh Hùng Khi Xế Bóng (1) Chương 1426: Anh Hùng Khi Xế Bóng (1)

Trận chiến Thiên Sứ đã kết thúc, Thần tộc bị diệt tới chín phần, điện Chiến Thần trong lúc đao Minh Hà điên cuồng múa may không chịu nổi sát khí tán loạn, cuối cùng sụp đổ trở thành một bãi phế tích.

Đại quân Thần giới bị diệt gần hết, ngay cả thần minh cũng ngã xuống vô số.

Kiếm hải của Thuần Quân tan vỡ, trực tiếp bị thương tới nguyên thần. Mộ Dung vì muốn bảo vệ Tiên Thiên Ngũ Hành trận cơ hồ đã cạn kiệt tinh huyết, cả người suy yếu đến mức phải dựa vào thị nữ hỗ trợ mới có thể đứng vững.

Địa mạch nhiều nơi đứt đoạn, lưỡng đại hồn thể của tôi bởi vì sử dụng kiếm ý quá mức để đưa Tạ Mạt Tạ Lãng còn đang hôn mê về bên cạnh Nguyên Duệ mà trực tiếp bị diệt.

Trước khi trận chiến Thiên Sứ diễn ra, Thần giới là nơi gió mát trăng thanh, non nước hữu tình, biển trời bao la.

Mà sau trận chiến, Thần giới mặc dù chưa đến nỗi trở thành một vùng đất chết giống như Minh Giới và Ma giới, thế nhưng khắp nơi sinh cơ điêu linh, đâu đâu cũng chìm trong cảnh tan hoang.

“Chiến Thần Bệ hạ, Tử Thần từ trên trời đã quay lại rồi.” Nữ Thần Băng Tuyết bẩm báo.

Nguyên Duệ ngẩng đầu, ngước về phía bầu trời đang bị bao bọc trong làn sương mù chết chóc.

Thùy Họa khoác một thân chiến giáp Tử Thần đã vỡ nát, trên người đầy máu, lê bước chân nặng nhọc từ trên trời đi xuống.

Phía sau cô là hàng ngàn tàn quân hy di, người nào người nấy đều mang trên mình thương tích.

Thần giới một mảnh điêu linh, bất luận thân là Tử Thần Thái Sơ như Thùy Họa hay tàn quân hy di sau lưng cô đều không thể tiếp tục lưu lại nơi này, nếu không tử ý quá mức nồng đậm sẽ khiến tia sinh cơ cuối cùng tại Thần giới nhanh chóng bị khô kiệt.

Sở dĩ Thùy Họa mang theo đại quân hy di quay lại mặt đất là bởi vì có chuyện muốn nói với Nguyên Duệ.

Đại quân hy di đóng quân ở phía xa, đối diện với đại quân Thần giới, sát khí quân uy đạt được sự cân bằng vô cùng vi diệu.

Có điều sự cân bằng này rất mong manh, bởi vì chiến lực của đại quân Thần giới còn kém đại quân hy di rất xa.

Trên đống đổ nát của điện Chiến Thần, Chiến Thần Mộ Dung Nguyên Duệ và Tử Thần Thái Sơ Lâm Thùy Họa bốn mắt nhìn nhau.

Một người từng là tiên tử Côn Lôn, giờ đây đã là Thái Cổ Chiến Thần.

Một người từng là Hoàng Hà nương nương, bây giờ đã là Tử Thần Thái Sơ.

Số mệnh bọn họ từ khi bắt đầu đã sớm định là kẻ địch của nhau, cuối cùng lại kết thành tỷ muội. Thế nhưng trong mắt người ngoài, giữa bọn họ chẳng tồn tại cái gì gọi là tình cảm chị em. Chỉ có bản thân hai người họ mới tự biết, tình cảm giữa bọn họ đến cuối cùng là như thế nào.

Nguyên Duệ không lên tiếng, Thùy Họa đã cứu vớt Thần giới, theo lý mà nói cô nên bày tỏ lòng biết ơn, ngay cả chuyện quỳ lạy Thùy Họa cũng là chuyện đúng lẽ hợp tình.

Thế nhưng cô đã không làm như vậy, cô biết Thùy Họa cũng không muốn cô bày tỏ lòng biết ơn.

“Thần giới của ta không chịu nổi sát ý nồng đậm như thế, có điều gì muốn nói cô hãy mau lên tiếng, nói xong liền đi.” Cuối cùng Nguyên Duệ cũng lên tiếng.

“Cô hỏi, ta trả lời.” Thùy Họa nhàn nhạt nói.

“Tạ Lan ở nơi nào?”

“Đã cùng với Quang Thiên Sứ rơi vào trong hư vô, chẳng biết đang ở nơi nào, cũng không biết sẽ đi đến đâu. Chỉ có điều ta có thể chắc chắn với cô rằng, Tạ Lan sẽ không chết.”

“Vì sao có thể chắc chắn như thế?”

“Kiếp nạn trong trận chiến Thiên Sứ lần này kỳ thực không phải vì Thần giới mà là vì ta mà đến. Ta không chết, Tạ Lan tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì.” Thùy Họa nói.

Thùy Họa nói không sai, sát ý nảy sinh trong trận chiến Thiên Sứ này vốn không phải vì Thần giới, hủy diệt Thần giới vốn không cần đến mười hai vị bản nguyên Thiên Sứ.

Người mà sát ý thực sự nhằm vào chính là Tử Thần Thái Sơ, Thiên Đạo muốn dùng cái chết của Tử Thần để lập uy, đây là lý do thứ nhất. Nếu như Tử Thần không chết thì các bậc đại năng chí tôn đang ẩn náu sâu trong vũ trụ hư không nhất định sẽ có hành động, Thiên Đạo muốn biết có bao nhiêu người đang là kẻ địch của ông ta.

Bình Luận (0)
Comment