Anh Linh Đan vào miệng là tan biến, rất nhanh phát sinh hiệu quả trong cơ thể Phật Gia, khí đen giữa mày đã biến mất, trên mặt cũng có vài phần huyết sắc.
Lại qua một lúc nữa, tôi thấy cô ấy bắt đầu cau mày, chứng minh thần thức cô ấy đã quay về, nên mới có cảm giác đau đớn.
Tiếp đó, cô ấy từ từ mở mắt ra.
“Cô tỉnh rồi.
Đừng động đậy, tôi bây giờ sẽ đưa cô đến núi Tây Hà.
”“Đến núi Tây Hà làm gì?” Phật Gia mơ hồ hỏi.
“Trong người cô còn có chân khí của Chương Phàm chưa được hóa giải, tôi đưa cô đến đạo quán Mao Sơn phái ở núi Tây Hà, tìm người giúp đỡ.
Thuận tiện đòi lại công bằng cho cô.
” Tôi nói.
“Không biết Tạ tiên sinh muốn đòi lại công bằng như thế nào?” Vương gia lão tổ lo âu nói.
“À à, công bằng gì thì ông không cần quản, ông chỉ cần hiểu rõ một việc, đó là lớn chuyện rồi!” Tôi cười lạnh nóiLo lắng của Vương gia lão tổ, tôi có thể hiểu, chẳng qua là sợ bị liên lụy dẫn đến họa diệt thân.
Nếu tôi muốn làm lớn chuyện này lên, Mao Sơn phái chắc chắn sẽ trút giận lên đầu Vương gia.
Nhưng Vương gia bây giờ đã không còn lựa chọn nào khác, cho dù họ không đoái hoài quan tâm đến sự sống chết của Phật Gia, cũng không thể tranh thủ thời gian đến Mao Sơn phái giảng hoà, còn vì thế mà đắc tội tôi.
Cho nên dù họ không muốn đến đâu, cũng chỉ có thể đứng chung một con thuyền với tôi.
“Tạ tiên sinh, Chương Nhược Hư của Mao Sơn phái đã ngưng tụ ra nguyên thần, nếu cậu làm lớn chuyện này lên, tôi sợ đến lúc đó Khương hành tẩu khó có thể vì cậu mà chủ trì công đạo.
” Cụ tổ Vương gia nói.
“Nguyên thần rất mạnh sao? Chuẩn bị xe đi, bây giờ đi đến núi Tây Hà.
”Núi Tây Hà nằm ở phía bắc của Mao Sơn, nối vào khu vực Nam Kinh, địa hình có nhiều mỏm núi cao và hiểm trở.
Có một ngọn núi Tây Hà, mỹ danh đẹp thứ hai trong lịch sử Kim Lăng.
Căn cơ đạo chính tông của Mao Sơn phái tuy rằng không ở núi Tây Hà, nhưng núi Tây Hà vẫn như cũ, là một trong những đạo trường thế tục mà Mao Sơn phái coi trọng nhất.
Đạo quán của Mao Sơn phái tại núi Tây Hà toạ lạc trên đỉnh Phượng Tường, bởi vì thời cổ đại đã có một tòa miếu thờ Tam Mao Cung, nên đỉnh Phượng Tường còn nổi tiếng với tên gọi Tam Mao quán.
Tam Mao quán mỗi năm đều có đệ tử nội đạo chính tông của Mao Sơn phái tới ở, thường gặp là cao nhân cảnh giới chân khí, thỉnh thoảng còn có nhân vật thần tiên ban cảnh giới huyền quan tới nơi này truyền đạo.
Với lại bởi vì Tam Mao quán đối với thế tục cũng cởi mở, nên nơi đây hương hỏa hưng thịnh dồi dào.
Vương gia vốn định dừng xe ở chân núi, nhưng tôi không đồng ý, trực tiếp lái xe đến cổng chính đạo quán.
Đối diện với sự ngăn cản của đệ tử Tam Mao quán, người của Vương gia không dám cùng tôi đi tiếp, tôi chỉ có thể đích thân ôm lấy Phật Gia, một thân sát khí từng bước tiến vào bên trong làm loạn.
Đệ tử giữ cửa chẳng qua chỉ là tu vi thông linh, tất nhiên không cách nào đối kháng với sát ý của tôi, từng người một lộ ra vẻ kinh hoảng, chạy vào hậu viện truyền lời.
Lần này, tôi không hề có ý định yên ổn mà hòa giải tranh chấp, chỉ muốn xem xem Tam Mao quán làm cách nào đuổi vị đại phật là tôi đây.
Trước khi luyện hóa hấp thu anh linh đan, tôi đã không cần e sợ bất kỳ người nào dưới huyền quan, bây giờ có được một thân chân khí cuồn cuộn dâng trào, thì cho dù có là tu vi huyền quan, tôi cũng quyết tâm chiến đấu một phen, chỉ là xem có kẻ nào dám tiếp chiêu không thôi!Tôi là cảnh giới chân khí, Mao Sơn phái mà dám cho cao thủ huyền quan ra tay với tôi, thì quả đúng là không để Khương Tuyết Dương vào mắt rồi.
Từng bước sát khí bức người, tôi một đường vượt qua không có vật cản nào, rất nhanh đã tới hậu viện mà đệ tử nội môn của Tam Mao quán tu hành.
“Phúc sinh vô lượng thiên tôn, sát khí của đạo hữu quá nặng.
” Một vị lão đạo giám sát viện của Tam Mao Quan tiến lên hỏi tôi.
“Chương Phàm có đang ở đây không?” Tôi lạnh lùng nói.
“Chương sư đệ đang ở trong điện tu hành, không biết đạo hữu tìm đệ ấy có việc gì?” Lão đạo nói.
Tôi chưa kịp đáp lời, đã thấy Chương Phàm mang một nhóm đạo sĩ từ trong thần điện Tam Mao Tổ Sư đi về phía tôi.
“Tạ Lan, ngươi thật là to gan, dám vô lễ xông vào đạo chính tông Mao Sơn phái ta, thật đúng là không xem Mao Sơn phái ta ra gì?”Tên Chương Phàm vừa tới đã ngay lập tức đổ tội lên người tôi, mà những chuyện ác hắn làm một chữ không cũng nhắc đến.
“Chương Phàm, ngươi xem thường quy pháp đạo môn, dám ra tay với người phàm không hiểu tu hành, lấy Mao Sơn thần đánh trọng thương Phật Gia, hôm nay ta tới đây là để đòi lại công bằng cho Vương gia.
” Tôi nói.
“Ngươi muốn đòi lại công bằng cho Vương gia? E là qua vài ngày nữa, Kim Lăng sẽ không còn có Vương gia nữa đâu.
” Chương Phàm ác độc nói.
“À, nếu như Kim Lăng không còn Vương gia, ta có thể bảo đảm núi Tây Hà từ giờ không còn Tam Mao quán!”