Ngay thời khắc tôi chém đứt hư không, cũng chính là lúc tôi kề kiếm tự sát.
Tôi vẫn ho ra máu, Vĩnh Hằng Kiếm Thể tiếp tục vỡ vụn, tạo ra những tiếng kim loại va chạm nghe rất chói tai.
A Lê vội vàng chiếu ánh trăng vào tôi, nhưng tôi lại cứ để mặt ánh trăng xuyên qua cơ thể mình...
Nỗi đau đớn tận xương tủy khiến tôi phát điên, trách nhiệm nặng nề đến mức không ai dám tiếp nhận khiến tôi sợ hãi, căm ghét, khơi dậy cơn thịnh nộ vô bờ bến sớm đã đè nén trong lòng tôi.
Tôi cảm thấy mình đã bị lừa một vố đau đớn, có lẽ từ giây phút tôi đồng ý theo Bạch Hà Sầu xuống sông hành nghề vớt xác, tôi đã bị bọn họ kéo lên thuyền cướp biển rồi.
Dựa vào cái gì mà chọn tôi?
Tôi gầm lên trời oan thán, nhưng không ai đáp lại.
…
“Hỏng rồi, cậu ấy sắp rơi vào Ma Đạo!” Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn cảnh giác hét lớn.
“Làm thế nào để ngăn chặn nó?” A Lê lo lắng hỏi.
“Con quỷ này chính là tâm ma, chúng ta không thể giúp được gì, chỉ mình bản thân cậu ấy mới có thể phá bỏ nó thôi.”
“Vậy Tạ Lan ca ca, anh ấy có thể làm được không?”
“Không ai biết cả, chỉ có nước hỏi bản thân cậu ấy thôi.”
Thùy Họa không tiếp tục đỡ lấy tôi nữa, để mặc tôi quỳ rạp xuống giữa khoảng không, tận mắt nhìn sinh cơ của tôi rời khỏi cơ thể.
“Thùy Họa tỷ tỷ, tỷ mau giúp Tạ Lan ca ca đi chứ.” A Lê lên tiếng cầu xin.
“Nếu có thể giúp anh ấy, thì dù hồn phi phách tán ta cũng chần chừ dù chỉ một giây, đáng tiếc ta không giúp được anh ấy.” Thùy Họa nhàn nhạt nói.
“Lẽ nào chúng ta cứ đứng yên nhìn anh ấy đau đớn quằn quại, rồi rơi vào Ma Đạo hay sao?”
“Haha, cho dù anh ấy có hóa thành ma thì đã sao, nếu như không thể cứu anh ấy, thì ta sẽ hóa điên cùng anh ấy”
Thùy Họa cười lạnh, khí tức trên người đồng loạt thay đổi, phóng thích ra sát ý tử vong điên cuồng.
“Được, chúng ta cùng nhau hóa ma là được rồi.”
Nói xong, khuôn mặt thuần khiết xinh đẹp của A Lê cũng bắt đầu lộ ra vẻ điên cuồng của mặt trăng cổ, Nguyệt Ma nắm quyền kiểm soát, đôi mắt cũng dần dần trở nên tối tăm.
Phá Quân cũng bắt đầu để binh ma xâm nhập vào cơ thể mình, như muốn trầm mình vào cuộc chiến vong hồn.
Mà ở sâu trong khoảng không của vũ trụ, Tham Lang Kim Ngao đang liều mạng lao về phía nơi này, bất thình lình bước chân vội vã đã dừng lại, ngẩng đầu lên, rồi phát ra một tiếng gầm giận dữ!
Những chiếc vảy trắng tinh đều bị nhuộm đen, ma khí vô tận từ trong cơ thể xuyên qua lớp áo giáp truyền ra ngoài.
Hắc Ám Cự Long đang uốn mình trong hư không, nghe thấy tiếng gầm của Tham Lang, liền gầm lên một tiếng phẫn nộ chấn động cả trời đất.
Sức mạnh của bóng tối bắt đầu phát điên, ma ý đang dần chiếm lấy thế thượng phong.
Đông Hải Quy Khư, Tổ Long nổi cơn thịnh nộ, Kỳ Lân gầm rú chấn động mặt đất, Nguyên Phượng kêu lên thất thanh, kéo những đám mây đen u tối che phủ cả bầu trời.
Trên đỉnh Thánh Ma Sơn, Tạ Uẩn rút ma đao ra, chém một nhát về phía bầu trời xanh.
Huyết mạch của Ma Quân Xích Vưu đang từ từ sống dậy trong cơ thể cô, trực tiếp điều khiển cơ thể và tâm trí cô.
“Thập Vạn Thần Ma, chứng ngô thần thông!”
Theo sau tiếng gầm của Tạ Uẩn, Thánh Ma Sơn nhanh chóng nứt ra, tà khí bộc phát cuộn trào như cơn sóng vỗ.
Trong màn sương đen mờ ảo, Ma Thần huyễn ảnh dần dần thành hình.
Lúc này ở Quy Khư, hầu như đã không còn một đệ tử Ma đạo nào nữa, tất cả bọn họ đã theo Côn tiến về vũ trụ.
Bắc Minh Tú hóa thành tướng ác quỷ, Lưu Phong Sương trở thành đại yêu hung ác phản tổ Hồng Hoang.
Khắp Quy Khư nhanh chóng bị ma ý ô uế hoàn toàn, Ma đạo thực sự trở thành Ma đạo rồi.
…
Trong hư không vũ trụ, Tạ Lưu Vân và Tử Dục Nữ Đế đồng thời dừng lại.
“Nhân Đạo Tổ Sư, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tử Dục bẩm tính tinh đẩu kỳ bàn, nhưng lại ngơ ngác không hiểu chuyện quái quỷ gì đang diễn ra.
“Tạ Lan hóa ma rồi... Ma đạo cũng sắp trở thành Ma đạo thật sự.”
“Ma Đạo Tổ Sư có đạo tâm kiên định, luôn lấy lợi ích của chúng sinh trong tam giới sáu đạo làm trọng. Tại sao đột nhiên lại hóa ma?”
“Ta không biết, sự tình biến hóa hiện giờ đã vượt xa thiên cơ, ta không đoán được chính xác nữa, cũng không dám tùy tiện suy luận.”
…
Trong Cửu U m Ti, Mạnh Phá thiên tôn đang thấp thỏm lo lắng báo cáo chi tiết tình hình bất ổn của Ma đạo cho Nữ Đế nghe.
Mà sắc mặt của Nữ Đế lại lạnh nhạt như một tảng băng vĩnh cửu, không hề cau mày hay để tâm gì cả.
“Nữ Đế, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Không sao.”
Mạnh Phá thiên tôn không ngờ, nhiều cảnh tượng khiến bà ấy lo lắng bất an, lại chỉ đổi lấy hai chữ “không sao” trong miệng Nữ Đế.
Bà ấy ngây người trong giây lát, không biết nên nói gì.
“Tạ Lan muốn hóa ma, Cô theo cậu ấy hóa ma là được.”
“Vậy ai sẽ bảo vệ chúng sinh trong lục đạo đây?”
“Ha ha, tất cả đều hóa ma mới tốt đấy, thập vạn thần ma phẫn nộ chống lại ý trời!”