Vừa hay trong viện có một toà đình đài, tôi liền bế cô ấy tới chỗ đình đài đó, rồi đặt cô ấy ngồi xuống.
“Đợi tôi ở đây.
” Tôi nói.
“Tạ tiên sinh không cần vì tôi mà làm thế.
” Phật Gia nhìn tôi đầy lo lắng nói.
“Yên tâm đi, tôi sẽ không có chuyện gì.
”Nói rồi, tôi rút ra thanh kiếm pháp sư trai trám mang trên lưng, sải bước lớn về phía Chương Phàm.
Mao Sơn phái có thể nhẫn nhịn tôi tới giờ phút này, chẳng qua là vì sau lưng tôi có Khương Tuyết Dương.
Nếu đổi lại bất kỳ vị đệ tử nào của Toàn Chân giáo tới đây, đều không khiến họ phải kiêng kỵ, không dám ra tay như thế đâu nha.
Người có tên, cây có bóng.
Ngày đó tại Huệ Tề quán, Khương Tuyết Dương ra mặt vì tôi, ngay cả Phong thần cũng dám mời hiện thân, trực tiếp phá huỷ căn cơ huyền quan của Lữ Thuần.
Sau sự việc đó, người của phủ Thiên Sư cũng không hề làm gì cô ấy, chỉ cần tôi xảy ra chuyện gì, Khương Tuyết Dương chắc chắn sẽ không do dự ra tay.
Mà với danh vọng của cô ấy tại Toàn Chân giáo, thì Toàn Chân giáo nhất định sẽ bất chấp tất cả để bảo vệ tôn nghiêm của cô.
Có lẽ, Toàn Chân giáo không hề có ý muốn tranh đoạt tài sản thế tục của Vương gia ở Nam Kinh với Mao Sơn phái, nhưng điều này không quan trọng, kể từ giây phút tôi xuất hiện ở Vương gia, Mao Sơn phái và Toàn Chân giáo đã đối đầu với nhau rồi.
Kiếm pháp Mao Sơn phái thu hút sự chú ý của mọi người, lại được bảo mật tuyệt đối.
Đạo sĩ bình thường lấy chân khí ngự kiếm, cảm ứng tự nhiên biến hoá, tiếp dẫn hậu thiên ngũ hành chi lực, thiên địa gian ly tán, khiến thần dị kiếm pháp phát huy tinh tế linh hoạt.
Mà Mao Sơn phái lại không giống vậy, Mao Sơn phái sở trường là bùa chú, họ không tế kiếm, mà tế bùa.
Bởi vì bùa chú vốn đã mang hậu thiên ngũ hành chi lực, kiếm pháp của Mao Sơn phái lúc phát huy năng lực còn nhạy bén hơn nhiều so với các đạo quán khác.
Chẳng qua, rốt cuộc thì kiếm pháp cũng là căn cơ của kiếm pháp, bùa chú Mao Sơn phái tuy hiệu quả nổi bật, nhưng trong mắt cao thủ thật sự thì vẫn rơi vào thế hạ phong như thường.
Tuy nhiên, nếu chỉ là một trận thi đấu cảnh giới chân khí, ưu thế kiếm pháp của đệ tử Mao Sơn rất dễ nhìn thấy.
Bởi thế nên vẻ nhát gan lúc mới đầu của Chương Phàm, khiến trong lòng những đạo sĩ có mặt ở đây rất khó hiểu, họ không nghĩ ra tại sao hắn ta lại kiêng dè một tên cảnh giới chân khí như tôi.
Mà tôi cũng chỉ có mỗi một thân chân khí, lại không có kiếm pháp tương ứng, so với Chương Phàm quả thật còn lâu mới sánh bằng.
Thanh pháp sư kiếm trai trám trong tay cũng thuộc dạng thông thường, đâu thể so được với thanh kiếm trong tay hắn.
Nhưng trong lòng tôi lại không hề có chút sợ hãi nào, bởi vì tôi căn bản không phải chỉ đơn thuần muốn đấu pháp, đọ thắng thua với Chương Phàm.
Thất phu một khi nổi giận, năm bước thấy máu, kiếm giết người làm gì có quy tắc để bàn luận, trong chốc lát đã có thể thấy sinh tử.
Nhìn thấy hai người chúng tôi đã yên vị, vị đạo sĩ cảnh giới huyền quan họ Tưởng kia nhàn nhã nói: “Có thể bắt đầu rồi.
”Giọng nói vừa dứt, Chương Phàm đã giành ra tay trước, trên kiếm pháp trong tay loé lên một đạo lôi chú Mao Sơn, có ánh sáng màu tím, kiếm pháp sư trai trám lập tức bạo phát điện quang màu tím, tiếp đó một kiếm bay về phía tôi.
Thân thủ của hắn rất nhanh, Chương Nhược Hư là nhân vật đạo môn thuật pháp thuộc cấp tông tư, thần tiên thư đều truyền thụ hết cho Chương Phàm, tất nhiên cũng không quên truyền cho hắn tuyệt học Mao Sơn, ẩn hình ảo ảnh.
Hầu như chỉ trong giây lát, thân ảnh của hắn đã dịch chuyển tới trước mặt tôi, đầu kiếm trực tiếp đâm về phía ngực tôi.
Cảm nhận thấy sát khí ác liệt, ngay lập tức tôi ngưng tụ chân khí lưu chuyển xuống vị trí giữa ngực, chuẩn bị tiếp một kiếm này của hắn.
“Muốn chết?”Chương Phàm hét to một tiếng, lôi lực trong kiếm tuôn trào, một đạo điện quang màu tím nhắm thẳng vào ngực tôi.
Tôi cứ vậy mà hứng chịu một kích này, nửa thân trên đều lộ ra trạng thái tê liệt, chính là bị thiểm điện đánh bay thẳng ra ngoài.
May mà, hôm qua tôi đã luyện hóa Anh Linh Đan, chân khí trong cơ thể sinh sôi dồi dào không ngừng, nếu không thì chỉ một kích này thôi, tôi đã bị hắn đánh trọng thương rồi.
Một kiếm Chương Phàm đã có được lợi thế, tinh thần chiến đấu dâng cao, tiếp tục lấy ra ba đạo thần chú.
Bao gồm thần hành chú, kim giáp chú, lôi chú.
Thấy rằng chỉ dựa vào lực thiểm điện vô phương đã đánh tôi tan tác, Chương Phàm lần này chỉ định kết hợp vật pháp.
Lấy thiểm điện khai đạo, rồi mượn tốc độ thần hành chú, sau cùng lấy thần lực mượn từ kim giáp chú, trực tiếp dùng chính kiếm pháp giết tôi.
Cũng giống như tôi, hắn ta cũng nảy sinh sát tâm trầm trọng với tôi.
Ba đạo bùa chú lần lượt phát ra, thân ảnh của hắn lần nữa phô bày năng lực ẩn hình hoán ảnh.
Thế nhưng khiến Chương Phàm thất vọng là, một kiếm của hắn lại phá tan dư ảnh của tôi.
Tôi sử dụng thuật pháp gọi là bổ phong tróc ảnh, do Phong thần truyền thụ cho Khương Tuyết Dương.
Có thể khiến chân khí bất thình lình rời thể xác, ở bên ngoài thể xác ngưng tụ ra một dư ảnh giống hệt bản thể y như đúc.
Chương Phàm phát hiện ra trúng chiêu lại là dư ảnh của tôi, lòng biết chuyện chẳng lành, không hề do dự ném ra thần tiên thư để hòng bay lên trời trốn thoát.
Nhưng tôi làm sao có thể để cho hắn cơ hội chạy chứ.
Vừa rồi, tôi miễn cưỡng chịu hắn một kiếm, chính là vì tính toán tốc độ ẩn hình hoán ảnh và vị trí hiện thân của hắn, để đến lúc tôi sử dụng chiêu bộ phong tróc ảnh, chân thân của tôi đã nhảy vút lên cao ở trên không trung chờ đợi thời cơ.
Lúc này người tôi ở trên không trung, thì dễ dàng như trở bàn tay dùng một kiếm chặt đứt thần tiên thư của hắn.
Ngay sau đó, tôi với Chương Phàm gần như đồng thời rơi xuống mặt đất, cùng lúc hướng về phía đối phương ra tay.
“Giết!”Kẻ có bản lĩnh mới giành chiến thắng, tôi hét lên chữ giết rối loạn tâm thần hắn trước, kiếm pháp sư trai trám trong tay lưu chuyển chân khí, một kiếm nhắm ngay yết hầu hắn.