Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1483 - Chương 1483: Ma Thần Trăm Binh

Chương 1483: Ma Thần Trăm Binh Chương 1483: Ma Thần Trăm Binh

Điều tôi lo lắng nhất là an nguy của Thùy Họa.

Lầu đầu tiên chính là nơi mạnh nhất trong năm lầu của Thiên Đạo, kẻ trấn thủ lầu này có sức mạnh chẳng hề thua kém so với chư thần Thái Sơ.

Đáng tiếc, tôi đã đánh giá thấp chiến lực của Thùy Họa rồi.

Đợi đến khi tôi cầm kiếm đuổi đến nơi, vừa hay nhìn thấy cô ấy cầm đao xé rách kết giới, nhảy vào hư không.

Sau lưng Thùy Họa là một biển lửa, cả một tòa lầu đã hóa thành một đống phế tích trong biển lửa đó.

Nhìn thấy tôi, khóe miệng Thùy Họa khẽ nhếch lên, một nụ cười như nắng mai xuất hiện.

“Lầu đầu tiên là kẻ nào?” Tôi hỏi.

“Truyền thuyết kể rằng, ở thế giới cổ xưa từng có một vị Thần Thủ Công, nhờ cảm ngộ được khí canh kim trong trời đất mà rèn đúc ra trăm loại binh khí. Ban đầu ông ta muốn chế tạo một thanh kiếm, kiếm vừa thành hình, trời liền giáng mưa máu, quỷ thần khóc than. Thần Thủ Công cảm thấy thanh kiếm này lai lịch không rõ ràng, vốn chuẩn bị đưa kiếm thai vào lò luyện chế lại.”

Kiếm thai bị ngọn ly hỏa nung liền bảy bảy bốn mươi chín ngày vẫn chẳng thể thiêu hủy, cực chẳng đã, Thần Thủ Công đành tìm đến Thiên Đạo – khi ấy hãy còn là vị thần vĩ đại - để cầu giúp đỡ.

Thiên Đạo nói, tà linh đã thành hình, nếu cưỡng chế luyện hóa chỉ dẫn đến đại kiếp trong thiên hạ, sinh linh đồ thán khắp nơi.

“Sau đó thì sao? Kiếm thai đó cuối cùng làm thế nào để xử lý?” Tôi hỏi.

“Kiếm thai bị Thiên Đạo mang đi, luyện thành một thanh đao.”

“Kiếm là vua của trăm binh, tà khí ẩn trong thân kiếm, thế nhưng bậc có phong độ quân tử vẫn có thể khống chế được. Mà đao lại là trùm của trăm binh, nếu luyện chế thành đao sẽ chỉ thêm kích phát hung hiểm, càng thêm khó phần khống chế.” Tôi nói.

“Thứ Thiên Đạo muốn chính là một binh khí nguy hiểm như thế.” Thùy Họa cười lạnh nói.

Bằng cách đó, một cỗ tà khí Thái Sơ mang sức mạnh cuồng bạo liền được Thiên Đạo giấu trong thân đao.

Từ đó về sau, không một ai còn trông thấy thanh đao này.

Ngoại trừ Thần Thủ Công, cũng không một ai biết đến sự tồn tại của nó.

Mãi cho đến khi thế giới cổ xưa sụp đổ, Thiên Đạo rút thanh đao này điên cuồng đồ sát chư thần Thái Sơ, nuốt chửng thần lực của chư thần vốn dùng để đối kháng với sát kiếp do pháp tắc trời đất giáng xuống.

Sau đó, Thiên Đạo thành công thoát thân khỏi pháp tắc trời đất, thanh đao này cũng thành công rút lui, bị Thiên Đạo giấu trong hư không.

Bởi vì đao này đã nếm máu tươi của chư thần Thái Sơ, trải qua vô số ngàn năm dần dần liền hình thành linh thức, cuối cùng tu thành hình người, được gọi là đao Ma Thần.

“Nói như vậy, kẻ trấn thủ ở lầu một chính là vị đao Ma Thần này rồi?”

“Không sai.”

“Đáng tiếc, đao Ma Thần dù cho có được sức mạnh đồ thần thì cũng không thể địch lại đao Minh Hà trong tay em. Đao Minh Hà được sinh ra ở vùng đất m Dương Diệt Tuyệt, chẳng qua cũng chỉ là một cỗ tà khí từ thời Thái Sơ, lấy gì để đối địch chứ.”

“Cũng không phải vậy, sức mạnh hủy diệt của cỗ tà khí Thái Sơ này thế nhưng chẳng hề suy kém so với đao Minh Hà. Sở dĩ em có thể đánh bại nó cũng không phải nhờ có đao Minh Hà.”

“Vậy thì dựa vào cái gì?”

“Đao Ma Thần đừng đồ sát vô số chư thần Thái Sơ, mà trong mệnh cách của em chứa đựng hồi ức của các vị thần này. Trong lúc chiến đấu với đao Ma Thần, chỉ cần dùng hồi ức của chư thần Thái Sơ xâm nhập vào cơ thể của đao Ma Thần liền có thể phá vỡ tâm cảnh của kẻ này.”

“Ra là như vậy.”

Sau khi đao Ma Thần ngã xuống, trăm vạn binh khí tàng trữ trong lầu các này cũng bị Thùy Họa dùng lửa Linh Hồn thiêu sạch.

Tôi và Thùy Họa lần lượt rút khỏi nơi này, ba tòa lầu mà Phá Quân, A Lê và Đạo Thần lựa chọn thế nhưng vẫn chưa nghe thấy động tĩnh gì. Bạch Thánh Tuyết đang quay mặt về tòa lầu bên phải, trong mắt hiện rõ vẻ lo lắng không cần phải nói thành lời.

“Chư thần cũng không phải kẻ toàn năng, mà Đạo Thần cũng chẳng chút thua kém, ngươi cũng không cần vì anh ta mà lo lắng.” Thùy Họa bước đến bên Bạch Thánh Tuyết, nhẹ nhành nói.

“Nhưng chàng ấy cũng chẳng phải Đạo Thần của trước kia.”

“Có thương Thiên Tặc trong tay, cho dù chỉ là một tia tàn hồn, sức mạnh ấy cũng chẳng hề thua kém so với thời hoàng kim.”

“Hi vọng là vậy.”

“Cô xem, anh ta không phải đã quay lại rồi sao.”

Lời này của Thùy Họa vừa cất lên, tòa lầu thứ năm cũng ầm ầm sụp đổ.

Trận này vừa xong, Đạo Thần trong hình dáng con người mang theo thương Thiên Tặc sải bước về phía chúng tôi.

“Xem ra trận chiến này nhà anh cũng thu hoạch được không ít.” Thùy Họa cười tủm tỉm nói.

Thần niệm của Đạo Thần vốn dĩ đã khô kiệt, ngay cả hình người cũng chẳng thể hiển hóa, chỉ có thể trốn trong thương Thiên Tặc.

Trong trận chiến này nhất định anh ta đã hấp thụ không ít sức mạnh của thần, thế nên mới có thể một lần nữa hóa thành người.

“Đều nhờ có thương Thiên Tặc.” Đạo Thần khiêm tốn nói.

“Không biết Đạo Thần tiền bối đã gặp được vị Tôn chủ nào?” Tôi hỏi.

“Thương Ma Thần.”

Nghe anh ta nói như vậy, tôi và Thùy Họa bốn mắt nhìn nhau, trong lòng đều đã rõ ràng.

Trong năm tòa lầu, mỗi một tòa đều có một vị Ma Thần.

Thùy Họa dùng đao, thế nên phải đối mặt với đao Ma Thần. Tôi dùng kiếm, vì vậy mới gặp phải Lữ Thuần Dương. Đạo Thần dùng thương, đương nhiên phải đối đầu với thương Ma Thần.

Về phần vì sao lại có sự trùng hợp kỳ lạ như vậy, nghĩ đi nghĩ lại, năm tòa lầu này chắc chắn còn ẩn giấu điều cổ quái gì đó, cũng không phải như chúng tôi đã phán đoán lúc trước rằng, bên trái mạnh nhất, bên phải yếu hơn.

Thiên Đạo là chúa tể hư không, giỏi nhất là tạo ra thứ gì đó từ trong hư vô, huyền cơ của năm tòa lầu đều nằm trong một ý niệm của ông ta.

“Tính toán như vậy, kẻ mà A Lê thách chiến chắc chắn là tên Ma Thần?” Tôi hỏi.

‘Không sai.”

“Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn cũng dùng đao, nhưng đao Ma Thần lại chỉ có một, không biết cô ấy sẽ đối mặt với vị Ma Thần nào đây?”

“Đao, kiếm, thương, tên vốn đều là những binh khí thường dùng trong quân doanh. Phá Quân vốn là một vị tướng quân sát phạt, kẻ đối địch với cô ấy sẽ không phải là Ma Thần binh khí.”

“Vì sao chứ?”

“Binh đối binh, tướng chiến tướng. Người mà cô ấy phải đối phó tự nhiên cũng phải là một vị chiến tướng sát phạt khắp nơi.”

Dường như để xác nhận những lời này của Thùy Họa, một lát sau, A Lê thành công quay lại, thần niệm có phần khô kiệt nhưng sát ý lại bừng bừng mạnh mẽ.

Người cô ấy gặp chính là tên Ma Thần.

Lúc này, trên lầu năm của Thiên Đạo chỉ còn có mình Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn vẫn chưa phá vỡ thế cục.

Bình Luận (0)
Comment