Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 1488 - Chương 1488: Sự Bí Ẩn Của Hư Không (2)

Chương 1488: Sự Bí Ẩn Của Hư Không (2) Chương 1488: Sự Bí Ẩn Của Hư Không (2)

Hai cánh tay to lớn nắm lấy đôi cánh của thiên sứ và dùng lực xé chúng ra, cơ thể của thiên sứ cánh trắng đã bị xé thành hai nửa.

Tên khổng lồ ném xác thiên sứ xuống đất, khoét lấy trái tim của thiên sứ rồi cho vào cái miệng khổng lồ đang há to để nuốt chửng, sau đó giẫm lên cơ thể đã tàn tật của thiên sứ cho đến khi nó bị nghiền nát thành một vũng bọt khí hòa trộn giữa bụi đất và máu huyết. Trên bầu trời thấp hẹp kia, thỉnh thoảng lại thò ra một con mắt khổng lồ trông rất đáng sợ.

Đôi mắt khổng lồ phát ra ánh sáng, tỏa ra tà niệm khiến người khác phải rùng mình, chúng thờ ơ quét qua vùng đất hoang tàn của ngày tận thế này, không buông tha bất kỳ sinh vật nào đang vội vã chạy trốn, mặc cho chúng là kẻ phản bội Thiên Quốc hay là những tôi tớ trung thành nhất của Thiên đạo.

Trong dòng chảy thiên cổ không thể đếm xuể kia, không biết bao nhiêu thần linh và cao thủ đã bị Thiên đạo dùng sự trường sinh để dụ dỗ, cam tâm tình nguyện trở thành kẻ hầu người hạ trung thành nhất của Thiên đạo chỉ mong có thể tiến vào Thiên đường.

Nhưng bây giờ, cái gọi là Thiên đường đã trở thành một địa ngục thực sự.

Cuộc săn lùng vẫn tiếp tục, cả thiên sứ và ác ma đều không thể thoát khỏi số phận bị diệt trừ.

Mà người đứng sau tất cả những chuyện này chính là Thiên đạo.

Thật không ngờ rằng trước khi Thiên Đạo hủy diệt thế giới, ông ta lại hủy diệt quốc đô của bản thân mình trước hết.

Tôi thả thần niệm của mình đi xa hơn vào vùng nội địa của Thiên quốc và cảm nhận được một luồng sát khí quân uy trước đây chưa từng có. Mười hai thành phố biên giới của Thiên quốc đang tập hợp ở phía xa kia, luồng sát khí quân uy này cũng chính là do họ giải phóng ra.

Mười hai thành phố biên giới, mỗi một thành đều có ngàn vạn quân binh.

Khi mười hai biên thành, toàn bộ được kết nối lại với nhau, chúng sẽ là bức tường thành vững chắc nhất trong vũ trụ ở mọi thời đại.

Thế nhưng, đằng sau mười hai thành phố biên giới không phải là vương tọa của Thiên đạo, thứ mà đại quân tập trung bảo vệ lại là một lốc xoáy bí ẩn và nguy hiểm đang lơ lửng giữa đất trời nơi nội địa Thiên quốc.

Lốc xoáy chầm chậm xoay tròn, tối tăm không thấy điểm cuối, như có thể nuốt chửng các vì sao trong vũ trụ, tiêu diệt vạn cổ.

Những sinh vật bị Kim Giáp Cự Nhân tiêu diệt như Thần tộc, ác ma, Thiên sứ, dị linh, toàn bộ đều bị ném vào lốc xoáy lo lớn kia. Mỗi khi có một sinh mạng rơi vào đó, tốc độ quay của lốc xoáy bí ẩn sẽ tăng thêm một đơn vị.

Mãi cho đến nay, không ai biết là nó đã nuốt chửng bao nhiêu sinh linh, mà tốc độ của lốc xoáy vẫn cứ rất chậm. Nó vừa giống như cái miệng ham ăn vô độ của một con quái thú tai hại, không bao giờ có thể lấp đầy khoảng trống bên trong nó.

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?" A Lê bối rối hỏi.

"Thiên đạo đang tự tay hủy diệt quốc đô của ông ta." Thùy Họa lạnh lùng trả lời.

"Tại sao ông ta lại phải làm vậy?" A Lê hỏi lại.

"ở nơi đó, ngươi có thể nhìn thấy được điều gì?" Thùy Họa chỉ vào khoảng không ở nơi xa, hỏi A Lê.

"Nhìn thấy đại quân tập hợp. Mười hai quân biên thành đang tập hợp lại thành một, tạo thành một bức tường thành kiên cố khó có thể phá hủy. Vượt qua sức mạnh sát khí quân uy vô biên kia, ta còn nhìn thấy một vòng xoáy thần bí, nhìn thấy Kim Giáp Cự Nhân săn lùng các sinh linh rồi ném vào trong vòng xoáy đó." A Lê nhìn chằm chằm vào khoảng hư không xa xôi và chậm rãi đáp.

Sau khi nghe những gì A Lê nói, Thùy Họa chuyển sự chú ý sang Đạo Thần.

“Đạo Thần, ngươi có biết nguồn gốc của lốc xoáy to kia không?"

“Ta không biết nguồn gốc của vòng xoáy.” Đạo Thần tự xưng là toàn năng cũng phải lắc đầu nói.

"Tạ Lan, còn anh thì sao?"

"Thiên đạo không phải là bổn tôn của Hư Không Đại Quân, mà chỉ là hình phản chiếu của ông ta, anh đoán vòng xoáy có lẽ có quan hệ với bổn tôn Hư Không Đại Quân." Tôi đáp.

Tôi từng nghe Thời Không Đại Quân nhắc qua, vì vậy tôi ngay lập tức liên tưởng chuyện này đến Hư Không Đại Quân.

"Anh nói không sai, lốc xoáy lớn báo trước sự kết thúc của ván cờ. Thời điểm kết thúc của ván cờ là lúc Hư Không Đại Quân hiện thân." Thùy Họa nói.

“Làm thế nào mà em lại biết những điều này?" Tôi hỏi.

"Đừng quên, em là Tử Thần, ý chí vong hồn ngợp trời này đã nói đáp án cho em biết."

"Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?" A Lê hỏi.

“Mười hai quân đội biên thành không phải là thứ mà chúng ta có thể đột phá được, chúng ta bây giờ chỉ có thể đợi. Đợi Nam Hoa, đợi Côn, đợi chúng sinh lục đạo tam giới.”

Bình Luận (0)
Comment