Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 156 - Chương 156: Đăng Môn Tạ Lỗi (2).

Chương 156: Đăng Môn Tạ Lỗi (2).

“Tại sao?”“Bởi vì cậu nợ cô ấy số mệnh.

Tạ Lan, bất luận túc mệnh mang cậu đi đến nơi nào, tôi muốn cậu nhớ kỹ điều này, cậu có thể phụ hết người trong thiên hạ, nhưng tuyệt đối không được phép phụ cô ấy.

”“Tôi nhất định sẽ không phụ cô ấy.

” Tôi nói.

Khương Tuyết Dương nói qua ngày mai, cô ấy còn phải đi tới phủ Thiên Sư một chuyến, Toàn Chân giáo đích thị đã bị toàn thể đạo môn ngấm ngậm chế ngự, cô ấy nhất định phải giúp Toàn Chân giáo giải vây.

Thời gian cô ấy ở lại Vương gia không nhiều, đêm nay tá túc trong phòng của Phật Gia, truyền pháp cho Phật Gia cả đêm.

Ngày thứ hai, sau khi người của Vương gia dùng đồ chay xong, liền được Khương Tuyết Dương truyền gọi tới đại sảnh tiền viện.

Nói lát nữa sẽ có đệ tử Mao Sơn tới, cần họ đợi ở đại sảnh.

Người của Vương gia vẫn còn sợ hãi, chưa thể bình tĩnh đối diện với Mao Sơn phái, vừa nghe có đệ tử Mao Sơn sắp tới, tinh thần tất nhiên có chút kinh hoảng, với việc này thì Khương Tuyết Dương chỉ cười nhẹ, nhưng không hề giải thích gì thêm.

Tới khoảng tầm chín giờ sáng, đệ tử Mao Sơn bắt đầu hiện thân.

Đạo bào thanh thoát một màu đen tuyền, đầu đội khăn đen, đây lại là cách ăn mặc theo tang lễ đạo môn trịnh trọng.

Một đoàn tầm mười người, mang rất nhiều rương lớn.

Dẫn đầu chính là quán chủ Tam Mao quán, Tòng Lâm điện chủ, còn có phó tế toàn bộ đều đến.

Bước vào đại sảnh, quán chủ hành lễ chào hỏi với Khương Tuyết Dương trước.

“Phúc sinh vô lượng thiên tôn, những chuyện xảy ra ở Vương gia khiến chưởng giáo rất phẫn nộ, hôm nay đặc biệt phái chúng đệ tử tới đây bồi lễ tạ lỗi.

”“Chỉ tạ lỗi thôi sao?” Khương Tuyết Dương thần sắc lãnh đạm hỏi một câu.

“Tất nhiên không chỉ có tạ lỗi mà thôi, tất cả những tài sản cướp đoạt từ Vương gia ngày đó đều xin được hoàn trả lại.

Ngoài ra, chúng tôi còn tặng thêm ba mươi sáu kiện địa bảo cấp pháp bảo, ba trăm tấm thần phù do cao nhân huyền quan vẽ, năm mươi thanh kiếm pháp sư trai trám mà nội môn Mao Sơn tạo ra……”Mao Sơn phái gia nghiệp to lớn, danh sách mà ông ta liệt kê đã vượt quá số tài sản mà Vương gia bị cướp ngày đó rồi, thậm chí có nhiều món đồ giá trị chỉ hơn chứ không có kém.

Vương gia tuy rằng không thiếu tiền, nhưng những đồ vật mà quán chủ Mao Tam quán báo lên, đều là kho báu đạo môn dù có tiền cũng không mua được đâu.

Khương Tuyết Dương ngồi yên bất động, thần sắc lạnh nhạt.

“Không biết Khương hành tẩu còn có yêu cầu gì không, bần đạo tuân theo khẩu luyện của chưởng giáo, chỉ cần là điều kiện mà Khương hành tẩu đưa ra, Mao Sơn phái đều tận lực hoàn thành.

”“Về việc Vương gia chết mấy chục mạng người, Mao Sơn phái các người chuẩn bị giao phó như thế nào đây?” Khương Tuyết Dương hỏi.

Lời này vừa dứt, sắc mặt quán chủ Tam Mao quán lập tức trở nên khó coi.

Từ cổ chí kim giết người đền mạng, mạng người quan thiên.

Khương Tuyết Dương cắn chặt chuyện này không buông, Mao Sơn phái cũng không có lời nào để nói.

“Vẫn xin Khương hành tẩu chỉ giáo.

”“Gia chủ Vương gia, ông bây giờ là người quản lý của Vương gia, ông đến nói với bọn họ nên làm như thế nào đi?” Khương Tuyết Dương quay đầu nhìn Vương Hán Sinh nói.

Tuy rằng chuyện này liên quan đến mạng người, Vương Hán Sinh cũng không dám đưa ra yêu cầu quá đáng gì với Mao Sơn phái.

Chỉ nói, thủ phạm Chương Phàm đã bị xử tử, Vương gia không muốn tiếp tục truy cứu chuyện này thêm nữa.

“Tu đạo vốn vì thấu hiểu được sinh tử, đạo môn mỗi lần phân tranh không cẩn thận sẽ tử thương vô vàn, Chương Phàm đã bị xử tử, Vương gia cũng không muốn truy cứu nữa, tôi cũng sẽ không tiếp tục nhiều lời làm gì.

Chỉ là, tôi muốn ông truyền mấy lời đến Chương Nhược Hư.

Lỡ như Mao Sơn phái còn dám bất kính với Vương gia, tôi sẽ không quan tâm gì nữa mà tự mình tới Mao Sơn, phá vỡ huyền quan của ông ta, hủy đi nguyên thần của ông ta!”Nói đến câu cuối cùng, Khương Tuyết Dương đứng dậy biểu lộ thần uy.

Trong khoảnh khắc đó, tất cả các đệ tử Mao Sơn phái ở đây, không có ai không quỳ rạp xuống đất, không dám nghi ngờ mà ngước nhìn vẻ tôn quý của cô ấy.

Đợi đến khi người của Mao Sơn phái đã đi hết, Vương gia mới từ từ hồi phục sau cơn chấn động tinh thần.

“Tạ tiên sinh, tôn sư bây giờ đang ở cảnh giới nào vậy?” Vương Hán Sinh đến chỗ tôi nhẹ giọng hỏi.

“Có thể khiến Chương Nhược Hư không dám bước chân đến Kim Lăng, thì ông đoán thử xem cô ấy đã đạt tới cảnh giới nào chứ?”Vương Hán Sinh kinh ngạc không nói nên lời….

Giải quyết ổn thoả mọi chuyện, Khương Tuyết Dương từ biệt chúng tôi rồi tới Long Hổ sơn.

Kim Lăng xảy ra chuyện như vậy, rất nhanh đã lan truyền khắp nơi, thiên hạ đều biết.

Trong thời gian này bất luận là người trong đạo môn, người âm, thần tiên quan ngoại, đều biết Khương Tuyết Dương của Toàn Chân giáo đã hợp đạo.

Mà khi Khương Tuyết Dương quay về từ núi Long Hổ, địa vị của phủ Thiên Sư lại lần nữa bị hạ thấp.

Cho dù có vị cửu danh nhân đạo đệ tử trấn giữ, phủ Thiên Sư vẫn như cũ không có cách nào ngăn cản việc danh tiếng bị đánh mất.

Nguyên nhân rất đơn giản, đạo môn lấy thực lực làm trọng.

Hứa Tấn của phủ Thiên Sư nếu mà sớm biết mọi chuyện sẽ như vậy, ngày đó tuyệt đối sẽ không bức ép Trương Chi Viễn bãi nhiệm.

Không có cao nhân cảnh giới hợp đạo, cũng không có cao nhân cảnh giới nguyên thần, phủ Thiên Sư muốn tiếp tục giữ vững vị trí đứng đầu đạo môn đã rất khó khăn rồi.

Ngũ đại đạo chính tông bây giờ tuy rằng nhìn việc lựa chọn vị thế thì như cũ không thay đổi, thế nhưng những người sáng suốt đều biết, Toàn Chân giáo đã mạnh mẽ vùng dậy rồi nha.

Mà Mao Sơn phái tuy rằng có được một Chương Nhược Hư đạt đến cảnh giới nguyên thần, nhưng danh tiếng lại không hề tăng lên chút nào, ngược lại bị thụt lùi trầm trọng.

Mình có 200 bộ truyện chữ full dịch, ai cần bộ nào hoặc mua full list thì kb viptruyenfull.com viptruyenfull.com
Bình Luận (0)
Comment