Không ai ngờ rằng tôi lại gây náo loạn ở chợ quỷ, đến Phật Gia còn không nghĩ đến nữa kìa.
Về phần đạo sĩ trẻ xuất thân từ yêu tộc kia, hắn nhìn tôi với vẻ mặt đầy chấn kinh.
Con đường này của chợ quỷ Kim Lăng không quá dài, bởi vậy, lúc thanh kiếm pháp sư trai trám trong tay tôi bạo phát kiếm quang, cơ hồ tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.
Tên quỷ tu sau khi bị chặt đứt cắt tay cũng không chết ngay lập tức mà nằm trên mặt đất kêu gào thảm thiết.
Chủ quầy bán âm hồn cho quỷ tu và tên đàn ông trung niên kia là người có vẻ mặt khó coi nhất, bởi lẽ hai tên đó chính là khách quen của hắn.
“Bất luận các hạ có thù oán gì với bọn họ, cũng không nên giải quyết ở chợ quỷ chứ.
” Chủ quầy nhìn tôi chằm chằm nói.
Quy định ở chợ quỷ không nhiều, trong đó có một quy định là bất kỳ ai cũng không được gây sự tại chợ quỷ, nếu không sẽ bị tất cả mọi người liên thủ truy sát.
Bởi vì chợ quỷ chỉ nói đến lợi ích, không bàn về đạo nghĩa, việc gây rối phá hoại trật tự ở chợ quỷ sẽ bị tính là xâm phạm lợi ích của tất cả mọi người.
“Tôi và bọn họ không thù không oán, chẳng qua chỉ là không thể đứng nhìn bọn người xấu xa thế thôi.
” Tôi nói.
“Sự tồn tại của chợ quỷ đã được đạo môn ngầm chấp thuận, thiên đạo không can thiệp, âm ti không quản.
Ta không cần biết ngươi rốt cuộc có lai lịch như thế nào, nếu như đã dám làm loạn ở chợ quỷ thì hôm này chính là ngày chết của ngươi.
Ra tay đi!” Lệnh của tên chủ quầy vừa hạ, hai luồng sát khí hung hãn liền truyền tới từ trong đám đông.
Có thể kinh doanh lớn như thế này, chắc chắn trong tối có người bảo vệ, chỉ là tôi không ngờ rằng kẻ bảo vệ cho tên chủ quầy căn bản không phải là con người.
Đúng là có một nam và một nữ, nhưng lại là một cương thi và một con quỷ.
Đôi mắt của cương thi nam đỏ rực như lửa, toàn thân dâng trào huyết khí, không biết tên cương thi này đã hút bao nhiêu máu tươi, mà nay đã có thể tu luyện thành cương thi máu.
Nếu đem cấp bậc thấp nhất của cương thi so với thế giới thông linh của đạo môn thì tên cương thi máu này chính là cảnh giới chân khí.
Hơn nữa, nó còn khó đối phó hơn so với những cao thủ chân khí thông thường, do cương thi máu mạnh vô cùng, tốc độ cực nhanh, toàn thân của hắn đao kiếm không thể đâm, nước và lửa bất khả xâm phạm, bùa chú bình thường đối với hắn mà nói chính là vô ích.
Muốn đối phó với cương thi máu, chỉ có thể dùng lôi pháp chí cương chí dương chém đứt vạn điều tà ác của nó mới được.
Người nữ còn lại là một bộ xà cốt, tôi đã từng thấy nó trong cửa hàng vàng mã của sư mẫu, chỉ là vị trước mắt tôi đây là hàng thật nha.
Xà cốt quyến rũ và nham hiểm, trên hai cánh tay là hai con rắn độc, một đỏ một xanh.
Vảy của rắn độc lấp lánh và sắc nhọn, con rắn dài đến nửa thước, răng nanh độc u ám đáng sợ.
Bị con rắn nhìn trừng trừng thật khiến người ta sởn gia ốc mà.
Bản lĩnh của xà cốt đều đặt trên hai con rắn đó, rắn xanh có tính ăn mòn rất mạnh, chỉ cần dính vào da thì thịt sẽ thối, xương sẽ bị ăn mòn.
Độc của rắn đỏ thì có hoạt tính mạnh nhất, nếu chất độc dính vào máu sẽ trực tiếp đi thẳng vào tim.
Độ nguy hiểm không hề kém cạnh cương thi máu đâu.
Cương thi máu và xà cốt vừa xuất hiện, những người đang vây quanh tôi lập tức tránh xa.
Đạo sĩ trẻ xuất thân là đại yêu rõ ràng cũng nhận thức được mối nguy hiểm này, hắn nhìn tôi thật sâu rồi đứng sang một bên che chở cho Phật Gia.
Thân pháp của cương thi máu như điện, hắn gầm lên một tiếng hướng tôi mà vồ tới.
Tôi không tránh không né, ngay khi hắn sắp vồ lấy cơ thể tôi, giải phóng chân khí, xuất ra một ảo ảnh.
Tuy chiến lực của cương thi máu mạnh nhưng trí khôn lại kém, mãi đến khi hai tay hắn xé ảo ảnh của tôi ra thành những mảnh nhỏ mới phát hiện ra có điều bất ổn.
Mà lúc đó tôi đã đến sau lưng hắn, kiếm khí dung hợp với sát ý và chân khí lưu chuyển trên thân kiếm, tôi chém một đạo kiếm vào gáy của hắn dễ như trở bàn tay.
Chỉ nghe “bang” một tiếng, cái đầu to lớn của cương thi máu bay vút lên cao, miệng phun ra một ngụm máu tươi như pháo hoa nở rộ vậy.
Mãi cho đến khi máu tươi đã cạn kiệt, cơ thể của cương thi máu mới không cam tâm mà rơi uỳnh xuống đất.
Tôi không biết lôi pháp, nhưng tôi lại sở hữu kiếm khí.
Kiếm khí khi đã tu luyện đến trình độ cao nhất thì sức mạnh vô song, tốc độ không thể phá được đâu.
Tuy kiếm khí của tôi còn non nhưng cũng không phải là thứ mà cương thi máu có thể tiếp chiêu được, ít nhất phải là cảnh giới Thi Vương mới hi vọng làm được điều đó.
Xà cốt lúc đầu lo ngại thân pháp của cương thi máu nên không cùng lúc ra tay, đế khi cương thi máu ngã xuống đất rồi mới dám xông về phía trước.
Ngay khi cô ấy niệm thần chú, hai con rắn một trái một phải liền bay về hướng tôi.
Chưa đến gần mà đã cảm nhận được luồng gió tanh phả vào mặt.
Tôi biết hai con rắn này cực độc, ngàn vạn lần không được để chúng đến gần.
Trước đó, khi tôi giết cương thi máu, nội lực của kiếm khí bị che giấu trong thân kiếm, khiến người ngoài không thể phát giác được.
Lúc này, tôi không thể lại che giấu nó nữa, thanh kiếm pháp sư trai trám phát sáng, một đạo kiếm khí hình vòng cung quét qua hai con rắn kia.
Tuy hai con rắn đó có vảy, nhưng khả năng phòng thủ lại kém xa so với cương thi máu.
Sau khi bị kiếm khí quét qua, mỗi con đứt làm đôi và rơi xuống đất.
Xà cốt đau lòng không thôi, phát ra một tiếng kêu kỳ quái, sau đó mặt mày dữ tợn lao về phía tôi.
Không có rắn độc làm chỗ dựa, xà cốt lao qua đây chỉ có chết mà thôi, tôi lại không tránh né, một kiếm chém xuống trán cô ta, phá tan linh thức của ả.
Sau khi linh thức bị phá tan, cơ thể cõi âm của cô ta không còn tồn tại, hóa thành làn khí đen tan vào không gian đất trời.