Khương Tuyết Dương sẽ không nói xằng nói bậy khi không có căn cứ.
Cô ấy đã nói thanh kiếm đó rất có khả năng là do hậu thế mô phỏng theo thanh kiếm của Ma Đạo Tổ Sư, vậy thì có thể thanh kiếm đó chính là hàng thật.
Nếu không, Côn Lôn đã không lấy nó làm sính lễ rồi.
Trong cỗ quan trấn hồn, tôi đã từ bỏ kế thừa thuật pháp thần thông của Ma Đạo Tổ Sư, lần này tôi tuyệt đối sẽ không cho qua thanh kiếm này đâu.
Thế đạo gian nan, Ma Đạo vạn sự khởi đầu nan, sau khi Mạnh Bà ra tay ở thành Chết Oan, những đệ tử niết bàn của Ma đạo cùng với Bạch Lão Quỷ chắc chắn đã bị phong cấm rồi.
Mà thiên hạ âm nhân thì đang thanh toán nhau sau khi trải qua chuyện ở đàm Cửu Long, đệ tử của Ma Đạo còn sót lại không nhiều.
Khương Tuyết Dương dường như có vẻ phong quang vô hạn, đó là do thân phận của cô ấy vẫn chưa bị lộ.
Một khi đã bị lộ thì kết cục của cô ấy sẽ còn thê thảm hơn cả Thùy Họa.
Bởi vì ngày đó tuy Phá Quân sát phạt vô song, nhưng đệ tử của Nhân đạo và Tiên đạo toàn bộ đều chết dưới mưu kế của Tham Lang.
Sau khi chiến đấu ở cung điện Vô Danh, Tham Lang chỉ với Vạn Tiên trận đã giết chết vô số tổ tiên đã đạt đến đỉnh cao cảnh giới hợp đạo của hai đạo kia, đến thiên tôn cũng phải nuốt hận.
Trong cuộc chiến phong thần, giết người nhiều nhất không phải là Ma Đạo Tổ Sư, cũng không phải là Phá Quân mà chính là Tham Lang.
Hiện tại đã có tin tức về Thùy Họa, thời gian cho tôi không còn nhiều nữa, không thể không đi đường tắt rồi, tôi nhất định phải giành được thanh kiếm vô danh mà Côn Lôn đưa ra lần này.
Nếu không, lúc trận chiến tiếp theo nổ ra, Ma đạo của tôi vẫn như cũ, chỉ có mỗi Phá Quân cô độc chiến đấu, mà con bài của Khương Tuyết Dương ở thời đại mạt pháp trước đó cũng tuyệt đối không có khả năng được mở ra.
Về hôn sự của tôi và Thùy Họa, bởi vì là âm dương tương hợp, tuy đã bái thiên bái địa nhưng lại trái với luật của nhân gian, cho nên sẽ không thể cấm tôi đến Côn Lôn tham gia tuyển rể được.
Huống chi, mục đích Côn Lôn tuyển rể là để gây hỗn loạn đạo môn, làm suy yếu thực lực của Nhân đạo.
Tôi là đệ tử chân truyền của Khương Tuyết Dương, mà hiện tại cô ấy lại đang chiến đấu quyết liệt với phủ Thiên Sư, Côn Lôn thậm chí chỉ mong sao tôi đi tham gia tuyển rể để một bước làm tăng thêm mâu thuẫn đó chứ.
“Sự phụ, người nói tôi không được phụ Thùy Họa, nhưng tôi lại tham gia tuyển rể của Côn Lôn, há chẳng phải đã làm cô ấy tổn thương sao?” Tôi hỏi.
“À à, việc này thì không sao, cậu chỉ cần học hỏi Tạ Lưu Vân năm đó là được rồi.
”“Hả? Ông ấy đã làm thế nào vậy?”“Của hồi môn thì mang đi hết, người ở Côn Lôn thì để lại.
”“Cái này…không phải là không biết xấu hổ quá rồi sao?” Tôi thật cạn lời mà.
“Đúng là không biết xấu hổ thật, nhưng mà tôi lại rất tán thưởng sự không biết xấu hổ này.
Bởi vì từ xưa đến nay, Côn Lôn tuyển rể là để kiềm hãm vận khí trăm năm của Nhân đạo, chỉ có duy nhất ông ấy là kiềm hãm ngược lại trăm năm của Tiên đạo mà thôi.
”Về điểm này thì lại đúng, Tạ Lưu Vân chỉ mang theo của hồi môn nhưng lại không kết hôn với Côn Lôn tiên tử, chẳng khác nào làm bẽ mặt Tiên đạo một cách trắng trợn đó trời.
Sở dĩ Côn Lôn trăm năm không tuyển rể cũng là bởi không quên được nỗi nhục đó.
Ngay sau khi quyết định tham gia tuyển rể của Côn Lôn, Khương Tuyết Dương lại nói với tôi vài thông tin chi tiết.
Bất cứ ai, chỉ cần là người trong đạo môn thì đều có thể tham gia tuyển rể Côn Lôn, chỉ dựa vào thực lực mà phân cao thấp, cũng không giới hạn về độ tuổi.
Đạo thì không nói đến tuổi tác, trong đạo môn không thiếu cái gọi là tiên dược trường sinh bất lão.
Cho nên, lần này tham gia tuyển rể không chỉ có cao thủ cảnh giới chân khí, mà còn có cao thủ cảnh giới huyền quan nữa đó.
Địa điểm so tài được tổ chức ở bên trong Tuyết Vực Bí Cảnh của Côn Lôn.
Tất cả những người có tư cách tham dự tuyển rể sẽ đồng thời mang theo bùa dịch chuyển tiến vào Tuyết Vực Bí Cảnh, ngẫu nhiên dịch chuyển đến những địa điểm khác nhau.
Trải qua bài kiểm tra sinh tồn ở bên trong bảy ngày, sau đó mới có thể bóp nát bùa dịch chuyển trong tay để ra ngoài.
Tuyết Vực Bí Cảnh được đồn đại rằng là do huyền quan của Thôn Thiên Ma sau khi chết hóa thành ở thời cổ đại, vị Thôn Thiên Ma này lúc sinh thời, đã nuốt chửng một phương trong thời kỳ sơ khai hỗn loạn của thế giới hồng hoang.
Trong huyền quan của ông ấy không chỉ có núi có sông, còn có những người sống sót sau đại loạn, mà còn có vô vàn hung ma yêu thú không đếm xuể nữa.
Sau khi người tham dự tiến vào, họ không chỉ đối mặt với sự chém giết của đồng loại, mà còn phải chiến đấu với hung ma yêu thú trong đó.
Truyền thuyết còn nói trong Tuyết Vực Bí Cảnh có sự tồn tại của ma đầu thuộc cảnh giới nguyên thần, đến cả người của Tiên đạo cũng không biết rõ cuối cùng là bên trong ẩn nấp bao nhiêu hung hiểm cơ mà.
Khương Tuyết Dương nói, Côn Lôn Tiên đạo trăm năm không tuyển rể, nên lần này tổ chức lại, người tham gia cực kỳ đông.
Chỉ riêng Toàn Chân giáo thôi là đã có hai mươi bảy người, mà phủ Thiên Sư lại còn ưu tú hơn nữa.
“Tạ Lan, bên trong Tuyết Vực Bí Cảnh hung hiểm khó lường.
Một khi cậu tiến vào Bí Cảnh, tôi sẽ không thể bảo hộ cậu được, tất cả mọi thứ đều dựa vào bản thân cậu.
Thân phận của cậu đặc biệt, Côn Lôn Tuyết Vực đối với cậu mà nói thì mỗi một bước đều có thể nguy hiểm đến chết.
” Khương Tuyết Dương nói.