“Sư phụ, Tiên đạo tổ đình này tráng lệ như vậy, không biết cung điện Vô Danh tổ đình trước kia của Ma đạo thì như thế nào nhỉ?” Tôi hỏi.
“Ha ha, gấp mười lần so với nơi này đấy.
”“Mười lần ư?” Tôi há hốc mồm.
“Cung điện Vô Danh ở thời kỳ thịnh thế, vạn tiên tìm đến.
Khi đạo tổ truyền đạo, toàn bộ đảo Kim Ngao chật kín.
Trên trời có chim bay, dưới biển có cá lội, trên đảo có sáu đạo sinh linh.
Quy mô cực khủng, Côn Lôn há có thể sánh bằng đâu.
”Đảo Kim Ngao chính là nơi tọa lạc của Ma đạo tổ đình cung điện Vô Danh, sau khi cuộc chiến phong thần kết thúc, cung điện Vô Danh bị phá hủy, Tham Lang hộ pháp thiên tôn của Ma đạo trước khi chết đã phát động đại trận, phẫn nộ nhấn chìm đảo Kim Ngao.
Trong trận chiến đó, đệ tử Ma đạo tử trận không dưới một triệu người, những đệ tử may mắn còn sống sót cũng theo đảo Kim Ngao chìm sâu xuống đáy biển.
Sau khi cuộc chiến phong thần kết thúc, hai đạo Tiên và Nhân đã vô số lần vào biển Đông Hải để tìm dấu vết của đảo Kim Ngao, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm được gì.
Có người nói đảo Kim Ngao đã chìm xuống khe nứt của Đông Hải, cũng có người nói đảo Kim Ngao đã hóa thành phù sa nơi đáy biển rồi.
Tóm lại, bất luận là cách nói nào đi chăng nữa thì đều có ngụ ý đảo Kim Ngao sẽ không bao giờ xuất hiện trên nhân gian nữa.
Khương Tuyết Dương thông thái kiến thức về đạo tàng, hơn nữa do đã giác ngộ số mệnh của Tham Lang nên biết rõ về nhiều thần minh ở Côn Lôn thần tích này.
Trên đường đi, nghe cô ấy kể về thời đại hỗn loạn, điển tích của thời đại phong thần, nghe đến nỗi tâm tư tôi vút bay, ngực đầy tự hào luôn đó.
Côn Lôn có cực kỳ nhiều những thần điện lớn nhỏ, bọn tôi đều không thể đi xem hết được, nhiều nhất cũng chỉ đứng ở cửa vào bình phẩm vài câu thôi.
Chỉ khi đi qua điện thần Chiến Thần Cửu Thiên Huyền Nữ, Khương Tuyết Dương và tôi cùng nhau tiến vào dâng hương cho Cửu Thiên Huyền Nữ.
“Tạ Lan, hiện tại mệnh cách của cậu chưa định, bái lạy vị Cửu Thiên Huyền Nữ này cũng không sao đâu.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Được.
”Tôi quỳ xuống, quỳ bái đại lễ Cửu Thiên Huyền nữ, khấu đầu ba cái.
Ra khỏi thần điện, tôi hỏi cô ấy tại sao lại muốn tôi bái Cửu Thiên Huyền Nữ.
“Cửu Thiên Huyền Nữ là một trong những kẻ thù mạnh nhất của Ma đạo, Phá Quân dẫn binh ít khi thất bại, chỉ duy nhất lúc đối đầu với cô ta đều thua hết cả ba trận, phải dựa vào đao Lưỡng Đoạn để thoát khỏi vòng vây.
Luận về thuật pháp thần thông, cô ta không bằng Phá Quân, nhưng luận về binh pháp chiến lược thì cô ta không thua kém gì so với kiếp trước của tôi đâu.
Đệ tử Ma đạo chết dưới tay cô ta nhiều vô số đấy.
”“Nếu đã như vậy, tại sao cô lại muốn tôi bái cô ta?”“Tạ Lan à, có những lúc kính trọng kẻ thù sẽ càng hiểu rõ bản thân hơn, dù đúng hay sai thì bản thân Cửu Thiên Huyền Nữ là một người đáng kính trọng.
”“Đa tạ sư phụ chỉ dạy.
”Khương Tuyết Dương nói, Cửu Thiên Huyền Nữ của Tiên đạo, Đẩu Mẫu Nguyên Quân của Nhân đạo, Trung Ương Quỷ Đế Chu Kỳ của Âm ty, họ đều là những tài năng kinh thiên vĩ địa.
Phong thần chi chiến, xuất tẫn anh hùng.
Ý nói trong trận chiến Phong thần, xuất hiện nhiều anh hùng xuất chúng.
Đến thời đại mạt pháp sau này, đạo môn ba nghìn năm ảm đạm mờ nhạt.
Chỉ có ít ỏi vài người thiên sư Trương Đạo Lăng, kiếm tiên Lữ Thuần Dương, Đại Đường quốc sư Lý Thuần Phong và Viên Thiên Cương mà thôi.
Tạ Lưu Vân cũng tính là một người tài, chỉ đáng tiếc thời gian sống của ông ấy quá ngắn, chỉ để lại Đàm Cửu Long một nét mực đậm màu mà thôi.
Tuy là ít, nhưng cũng tính là có người kế tục.
Còn Ma đạo thì đến một người cũng không có, Thùy Họa và Khương Tuyết Dương, một người đời thứ chín của Phá Quân, một người là đời thứ chín của Tham Lang.
Còn Ma Đạo Tổ Sư đã hóa hi di đồng quy với đất trời rồi.
Nghĩ đến đây, tâm trí tôi nặng trĩu.
Khi ngửa bài rồi, xem thử Sát Phá Lang tam phương tứ chính có thật sự là không thể chuyển mình hay không.
“Tạ Lan, mặc dù mệnh bàn Sát Phá Lang không thể giải, nhưng nếu tương lai chủ định muốn trở thành Ma Đạo Tổ Sư thì nhất định không được tin vào vận mệnh.
” Khương Tuyết Dương dường như thấy được suy nghĩ của tôi, nghiêm túc nói.
“Ý của sư phụ là gì?”“Cậu phải tin vào bản thân cậu.
”“Tôi sợ tôi không thể gánh vác nổi trọng tránh này mất.
”“Không đâu, cậu sẽ đi được xa hơn cả Ma Đạo Tổ Sư cơ.
”“Tại sao vậy?”“Trong cỗ quan trấn hồn, lẽ ra Ma Đạo Tổ Sư nên giao lại cờ chiêu hồn cho cậu, nhưng ông ấy đã không làm như vậy, ngược lại còn trực tiếp mang nó đi mất, điều đó chỉ có thể nói rõ một việc.
”“Nói rõ gì cơ?” Tôi gấp gáp hỏi.
“Nói rõ rằng cậu sẽ tự giương lên lá cờ chiêu hồn của chính mình!”Ba ngày sau, tại cung Dao Đài.
Lãnh tụ đương thời của Tiên đạo, Minh Nguyệt cung chủ cung Dao Đài triệu kiến đại diện các nhánh của đạo môn, thông báo quy tắc cuộc so tài và danh sách người tham gia.
Lần này tham gia tuyển rể có bảy trăm bốn mươi người, có thể nói là những tinh anh của đạo môn.
Trong đó cảnh giới huyền quan có ba trăm sáu mươi người, còn lại là những người đã đạt đỉnh cao chân khí.
Tuy thử thách sinh tồn trong Tuyết Vực Bí Cảnh là khắc nghiệt nhất, nhưng đó mới chỉ là cửa ải đầu tiên thôi.
Sau khi ra ngoài còn có một cuộc kiểm tra đánh giá của những người chủ trì Tiên đạo, sau khi kiểm tra đánh giá xong, cuối cùng còn phải tiến hành đấu pháp luận đạo.
Đấu pháp luận đạo thực chất chính là cuộc chiến sinh tử.
Bởi vì một nữ tử không thể có hai chồng, cuối cùng, Côn Lôn tiên tử chỉ chọn một chồng thôi.
Sau khi thông báo xong thể lệ và danh sách tham gia, Côn Lôn tiên tử đương nhiệm đi đến Dao Đài cung, phi người lên Trích Tiên đài, hé lộ dung nhan của mình.
Đây là lần thứ hai tôi gặp Côn Lôn tiên tử, lần đầu tiên là cô ấy nhập thế, mang một miếng vải che mặt, chỉ có thể dựa vào thực lực mà cô ấy thể hiện, lần này lại không một chút nao núng mà để lộ ra dáng mạo xinh đẹp, ngũ quan thanh tú như họa, đồng tử đen láy như mực thuần khiết, giống như hồ nước mùa thu, rõ ràng là sâu không thấy đáy nhưng lại trong trẻo khiến người ta tâm phiền ý loạn.
Vai như được tạc, eo như yêu tố, da thịt nõn nà, thần khí tựa u lan.
Một thân diện áo tiên bào, chân bước lên Tiên đài Nhàn Vân.
Eo đánh theo từng bước nhỏ, để lộ cổ tay trắng nõn dưới tay áo.
Khương Tuyết Dương kém cô ấy ba phần xinh đẹp, Thùy Họa kém cô ấy một phần nhu mì.
Tôi trước giờ chưa từng nghĩ qua nhân gian có nữ tử xinh đẹp như thế này, mặc dù tâm tư tôi không đặt nơi đây, nhưng thấy qua cũng có chút si mê đó a.
“Ai dà.
” Khương Tuyết Dương ở bên tai tôi thở dài một tiếng.
“Sư phụ, sao cô lại thở dài vậy.
” “Tôi vẫn thấy vị Côn Lôn tiên tử này đáng thương, vi sư có chút lo lắng rằng cậu có khả năng không biết xấu hổ như Tạ Lưu Vân hay không đây.
”