Từ lúc con Ngân Li ra khỏi mặt nước cô bé tộc Đông Di đã bắt đầu bắn tên, nhưng mà con Ngân Li đã trở nên điên cuồng tốc độ cũng tăng lên đến mức giới hạn, lại thêm có một thân vảy bạc, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến mũi tên của cô bé.
Lần này làm quá trớn rồi, tôi chỉ hận cha mẹ sinh ra thiếu hai cái chân.
Liều mạng chạy vào sâu trong rừng, chạy quanh cây cổ thụ vạn năm để giằng co với nó.
Nào ngờ thân thể của con Ngân Li cực lớn, động tác lại hết sức xảo quyệt.
Thay vì nói tôi đang quấn quanh nó, ngược lại phải nói là nó đang quấn quanh tôi.
Theo sau một tiếng vang cực lớn như xé toạc cả không khí, cái đuôi của Ngân Li tàn nhẫn quét trúng cơ thể của tôi.
Kim Quang chú ngay lập tức vỡ nát, giây tiếp theo cả người tôi bị đánh bay lên không trung.
Ngân Li lại hét lên một tiếng gầm gừ, mở to cái miệng đầy máu bay vút lên cao nhào về phía tôi.
Mắt thấy cái miệng to đầy máu của Ngân Li đã gần trong gang tấc, cô bé đột nhiên phát ra một tiếng huýt sáo dài.
Nhìn cô bé chỉ là một đứa trẻ, nhưng tiếng huýt sáo dài này lại cho tôi cảm giác đất động núi dời.
Con Ngân Li đã đã hoàn toàn mất đi lý trí, nghe thấy tiếng huýt sáo sự hung bạo giảm đi rất nhiều, động tác cũng không tự chủ được mà chậm đi vài phần.
Tôi quay đầu nhìn sang một chút, cô bé tộc Đông Di đang chạy rất nhanh tới chỗ con Ngân Li này.
Vừa chạy vừa đạp lên cây cổ thụ bên cạnh để lấy đà vượt lên không trung, mỗi lần đạp một bước, thân thể càng bật cao lên một chút.
Đợi đến lúc người của cô bé ngang bằng độ cao với Ngân Li, liền bắn ra một mũi tên.
Mũi tên này bao hàm cả uy áp hủy diệt, so với những mũi tên mà cô bé đã bắn lúc trước còn khủng kiếp hơn nhiều.
Phập, mũi tên từ mắt trái của Ngân Li xuyên qua mắt phải rồi bay ra.
Ngân Li phát ra tiếng gào thảm thiết chấn động trời đất, thân thể điên cuồng quắn quéo trên không trung, lại đánh một cái quét trúng tôi.
Cú đánh mạnh này trực tiếp khiến tôi nôn ra một ngụm máu tươi lớn, ngã thật mạnh xuống đất.
Mũi tên cuối cùng mà cô bé bắn ra gần như đã lấy hết toàn bộ sức lực của cô bé, bên này tôi ngã xuống, thì cô bé cũng rơi xuống cùng lúc.
Tuy rằng Ngân Li bị mũi tên xuyên qua hai mắt, nhưng chung quy vẫn là thú dữ Hồng Hoang, rắn chết vẫn còn nọc, cứ như cũ nằm ở trên mặt đất liều mạng quằn quại lăn qua lăn lại.
Quan trọng nhất là khoảng cách giữa nó và cô bé rất gần nhau, mà cô bé từ sau khi rơi xuống cũng không đứng lên nổi nữa, chỉ biết trừng đôi mắt lớn tràn đầy kinh hãi mà nhìn Ngân Li.
Tôi vật lộn đứng lên, nhấc kiếm đi về phía Ngân Li.
Tôi biết nó da cứng thịt dày, kiếm khí chỉ có thể tập trung vào vị trí mắt đã bị thương của nó, rất nhanh đã dời sự chú ý của nó từ cô bé sang bên này.
Sau đó tôi lần nữa lợi dụng cổ thụ để đọ sức với nó, không ngừng phóng kiếm khí đâm nó.
Cứ như vậy qua nửa ngày, đợi đến khi từ từ chặt hết sinh cơ của Ngân Li, tôi cũng vì thế mà chân khí cạn kiệt lần nữa rơi vào hôn mê.
Đợi đến khi tôi tỉnh lại, người đã nằm trên giường.
Đây là một căn phòng gỗ, tia sáng âm u, trên bàn đang đốt đèn dầu lờ mờ.
Không biết dùng dầu gì để đốt, mà ngửi được một mùi thơm thoang thoảng kỳ lạ.
Trên vách tường có treo tấm da thú và cung tên, còn có mấy bộ quần áo may bằng vải bố.
Tôi vừa ngồi dậy, một phụ nữ trung niên ăn mặc rách rưới mở cửa bước vào trong.
Sắc mặt người phụ nữ này vàng vọt, nhìn ngũ quan giống hệt cô bé kia, chắc đây chính là A ma mà cô bé nhắc tới rồi.
“Ngươi đã tỉnh rồi, cơ thể cảm thấy thế nào?” Người phụ nữ đó hỏi.
“Cô bé kia bây giờ ra sao rồi?” “A Lê sớm đã không sao rồi, bây giờ nó đang đi hái thuốc cho ngươi đó.
” Mới đầu người phụ nữ đó còn mang mấy phần cảnh giác nhìn tôi, nhưng tôi vừa tỉnh lại đã hỏi con của bà ấy thế nào rồi, bà liền biết tôi không phải loại người xấu kia, thái độ cũng trở nên dịu dàng hẳn.
Tiếp sau đó, trong khi chúng tôi đang trò chuyện, tôi cũng đã nắm rõ nơi đây rốt cuộc là chỗ nào.
Lúc đầu nghe cô bé kia nói về tộc Đông Di, tôi liền cảm thấy có chút quen thuộc, thì ra tộc Đông Di này chính là bộ lạc của đại anh hùng Hồng Hoang Hậu Nghệ, khó trách cô bé kia tuổi còn nhỏ mà tiễn pháp đã có uy lực khủng khiếp đến vậy.
Đối với nguồn gốc sức mạnh chiến đấu của anh hùng Hồng Hoang, từ xưa nhân gian đã lưu truyền hai cách nói.
Một bên nói sức mạnh chiến đấu của bọn họ chủ yếu dựa vào hấp thụ linh khí của trời đất, thời kỳ Hồng Hoang vạn tộc vẫn chưa được khai hóa, linh khí trong trời đất vẫn vô cùng dày đặc, vì thế mới xuất hiện nhiều bậc anh hùng như vậy.
Còn có một cách nói khác là Ma Đạo Tổ Sư đề ra, ông ta nói sức mạnh chiến đấu của anh hùng Hồng Hoang chủ yếu có nguồn gốc từ huyết mạch.
Trên người dân cư Hồng Hoang đang chảy huyết mạch của Thái Cổ Ma Thần, mà những Thái Cổ Ma Thần này đã từng phân tranh với Thiên đạo.
Ma thần chưa chắc thật sự chính là ma, chẳng qua thắng làm vua thua làm giặc, Thiên đạo thượng vị thì bọn họ chỉ có thể xưng làm Ma thần mà thôi.
Tuổi của cô bé kia chẳng qua chỉ có mười hai, mười ba, một mũi tên xé gió cũng đã có uy lực hủy diệt một mảng trời đất, đây tuyệt đối không đơn giản chỉ dựa vào hấp thụ linh khí của trời đất mà có thể tu luyện thành công được, hơn nữa linh khí ở đây căn bản cũng không hề dày đặc.
Bây giờ nghe người phụ nữ này nói bọn họ chính là tộc nhân của Hậu Nghệ, tôi mới bắt đầu công nhận cách nói của Ma Đạo Tổ Sư, sức mạnh chiến đấu của anh hùng Hồng Hoang chắc hẳn có liên quan tới huyết mạch.