Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 200 - Chương 200: Phù Tô Công Tử (2).

Chương 200: Phù Tô Công Tử (2).

Ngoài ra có một loại là tích cốc bằng cách phục dùng thuốc, không ăn ngũ cốc nuốt tiên đan linh dược, thậm chí tinh chất của ngọc thạch, đối với cơ năng của thân thể tiến hành điều hòa.

Với cảnh giới bây giờ của tôi, nếu như thực hiện phương pháp phục dùng thuốc để tích cốc, cho dù cả đời không ăn ngũ cốc cũng không hề khác với người thường, vấn đề là Côn Lôn tuy có nhiều linh dược, nhưng cũng sẽ không bố thí cho tôi chút nào đâu……Cả ngày hôm nay, tôi đang ngồi xếp bằng tĩnh tọa ở bên ngoài vực Sám Hối, đột nhiên tâm thần chấn động một hồi, phát giác ra có người tới chỗ này.

Mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện người tới chính là Mộ Dung Nguyên Duệ.

Tính toán thời gian tôi bị giam giữ ở trên vực Sám Hối cũng đã được hơn nửa năm rồi, trong nửa năm này chỉ khi tới đầu tháng mới có đệ tử của Tiên đạo Côn Lôn theo lệ đến nhìn tôi một chút, thời gian còn lại chưa từng gặp người khác.

Không ngờ rằng hôm nay Mộ Dung Nguyên Duệ sẽ tới vực Sám Hối, ngước nhìn cô ấy, lòng tôi cảm thấy phức tạp nói không nên lời.

Cung Dao Đài ngày đó, cô ấy mới là người chịu tổn thương sâu sắc nhất.

Bị từ hôn ngay trước mặt, tâm cảnh có cao đến mấy cũng không chịu nổi sự sỉ nhục này.

“Theo ta xuống núi.

” Mộ Dung Nguyên Duệ lạnh lùng mở miệng.

“Tôi thật sự có thể rời khỏi đây rồi sao?” Tôi có một chút không chắc chắn.

“Hôm nay ta dẫn ngươi xuống núi vì có người muốn gặp ngươi, còn về việc rời khỏi Côn Lôn, trừ khi ngươi hồi tâm chuyển ý, nếu không cả đời này cũng đừng hòng.

” Mộ Dung Nguyên Duệ nghiến răng căm hận nói.

Cung Dao Đài, một vùng phúc lành.

Tiên đạo Côn Lôn khởi động Tiên Cảnh Huyễn Tưởng Trận, khiến cả tòa cung Dao Đài gần như đoạn tuyệt với trần thế, biến thành tòa cung Dao Đài trên bầu trời.

Tiên sương lượn lờ, tiên hạc kỳ lân mọi loại chim quý thú lạ đều có thể thấy.

Ngoài cửa, tiên đồng ngọc nữ phân thành hai bên, trên tay cầm lẵng hoa bằng ngọc tông.

Bên ngoài cung Dao Đài đang dừng một cỗ xe bằng vàng do một con thú kỳ lân có bốn đầu trắng tinh khiết như ngọc kéo.

Cỗ xe bằng vàng theo tạo hình cổ sơ xa xôi, chạm trổ vô số chữ khắc bùa chú, dường như bất kỳ lúc nào cũng hướng đến chân trời.

Cảnh tượng này xém chút đã khiến tôi hiểu lầm có người từ Thiên đình đến, sau đó mới biết, sau khi Tiên đạo bá chiếm Thiên đình, Nhân gian không phải chỉ lưu lại một đạo trường là Côn Lôn, tại hải vực mênh mông còn có Tiên đạo cao nhân dừng lại ở Nhân gian.

Nghe nói trong số cao nhân này, không thiếu cao thủ chỉ cách nửa bước thành thiên tôn.

Đồng thời vướng phải nguyên cớ do thời đại Mạt pháp, sẽ không dễ dàng xuất hiện ở Nhân gian, chỉ thỉnh thoảng thăm viếng Tiên đạo Côn Lôn.

Mà mấy nhân vật tai to mặt lớn đến vào hôm nay, chính là tới từ Bồng Lai Tiên Sơn ở hải ngoại.

Đi theo Mộ Dung Nguyên Duệ vào cung Dao Đài, tôi mới nhìn đã thấy một vị phu nhân ăn mặc sang trọng xa hoa, vô cùng cao quý.

Phu nhân tao nhã tuyệt thế, toàn thân phát ra một loại thần uy nhàn nhạt, thần niệm mạnh mẽ.

So với bà ta, khí thế của cung chủ Dao Đài ngay lập tức bị áp đảo.

Những người Tiên đạo Côn Lôn đang ngồi chật kín ở đây, đều đối với bà ta vô cùng cung kính.

Đứng bên cạnh phu nhân còn có một người đàn ông trẻ trung khôi ngô, có khuôn mặt tuấn tú, thần thái phi thường, trong mắt lấp lánh ánh quang tinh tú.

Mặc một bộ áo cà sa ngũ sắc, khí thế bất phàm.

Đồng thời, ánh mắt của hắn cũng vô cùng kiêu ngạo, tựa như những người ở đây không có ai xứng để hắn hao phí tâm tư nhìn thêm một cái vậy.

Chỉ khi Mộ Dung Nguyên Duệ bước vào, hắn mới hơi lay động ánh mắt, động tác này đã đem mắt khóa chặt trên người Mộ Dung Nguyên Duệ.

“Duệ nhi, hôn phu mà ngươi chọn chính là hắn sao?” Vị phu nhân ngồi trên thủ tọa chỉ về phía tôi lạnh lùng hỏi.

Theo hướng bà ta chỉ tay, tôi liền cảm nhận được một cổ thần niệm uy áp cực lớn, gần giống như dời núi lấp biển liên tục dồn dập mà ào tới.

Liều chết bám chặt lấy tâm thần, mới có thể giữ vững thân thể không có lùi về sau.

“Vâng.

” Mộ Dung Nguyên Duệ nhẹ nhàng hồi đáp, thần tình hết sức cung kính.

“Lúc ngươi còn rất nhỏ ta đã gặp ngươi một lần, ngày đó liền cảm thấy ngươi có túc tuệ cũng hợp với nhãn duyên của ta.

Chỉ là năm đó ngươi và Phù Tô vẫn còn nhỏ tuổi, chưa từng nghĩ qua chuyện này.

Bây giờ Phù Tô đã trưởng thành đến tuổi tìm đạo lữ rồi, ta mới nhớ đến ngươi.

Thật không ngờ, ngươi vậy mà đã hứa gả cho người khác làm vợ rồi.

”Phù Tô trong miệng phu nhân này nói, chắc hẳn là chỉ người trẻ tuổi đứng bên cạnh.

Bởi vì từ lúc Mộ Dung Nguyên Duệ thừa nhận tôi là hôn phu mà cô ấy lựa chọn, người này liền phóng sát cơ về phía tôi.

Thần niệm uy áp của phu nhân này tôi còn có thể chịu đựng được, bởi vì bà ta không hề cố ý nhắm vào tôi.

Mà khi sát cơ của người trẻ tuổi kia chỉ thẳng về phía tôi, hơi thở tôi lập tức rối loạn, ngũ cảm lục thức đều bị hoảng sợ quấn quanh.

Với tâm cảnh hiện giờ của tôi, người mang áp lực có thể uy hiếp được tôi như vậy, thực lực thấp nhất cũng thuộc cảnh giới hợp đạo.

“Nguyên Duệ thấp hèn, không xứng với Phù Tô công tử.

” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.

“Ha ha, nhưng mà Phù Tô vừa gặp ngươi đã động phàm tâm đó.

Sự việc ở Côn Lôn chọn rể năm nay ta đã biết rồi, nếu như các ngươi vẫn chưa thành hôn, không bằng ngươi cứ theo ta quay về đảo Bồng Lai đi.

”Vị phu nhân mỉm cười nhìn Mộ Dung Nguyên Duệ nói, còn về tôi, mới đầu bà ta chỉ liếc tôi một cái, sau đó thẳng thừng không thèm đếm xỉa tới nữa.

“Toàn Cơ thượng sư, làm như vậy sợ rằng không ổn.

Côn Lôn chọn rể thiên hạ đạo môn đều biết, nếu như để những người của Nhân đạo biết được tiên tử Côn Lôn lại lựa chọn hai chồng, e rằng cả Tiên đạo Côn Lôn từ nay sẽ bị Nhân đạo coi thường.

” Cung chủ Dao Đài nói.

“Dung mạo của Nguyên Duệ Cô Dạ tiên tử đưa cho tên tiểu tử chưa trải sự đời này đúng là quá lãng phí, lẽ nào lại chính là vinh quang của Tiên đạo chúng ta hay sao?” Ngữ khí Toàn Cơ thượng sư dần lạnh lẽo.

Cung chủ Dao Đài không dám nói tiếp nữa, trong cung một mảng chết lặng,“Thời đại Mạt pháp sắp kết thúc rồi, dự tính ban đầu của Côn Lôn chọn rể chỉ vì muốn làm suy yếu số mệnh của Nhân đạo, tới bây giờ đã không còn cần thiết nữa.

Tiên đạo ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, cũng đến lúc khiến đạo môn trong thiên hạ hiểu rõ cái gì gọi là làm tiên không thể chịu nhục.

” Toàn Cơ thượng sư lại mở miệng lần nữa.

“Vậy Tạ Lan này phải làm sao đây?” Cung chủ Dao Đài nói.

“Giết chết là xong, vừa vặn để Nhân đạo biết được cái giá của việc sỉ nhục Tiên đạo!” Toàn Cơ thượng sư nói.

Bình Luận (0)
Comment