Khoảnh khắc kiếm thứ năm được tung ra, cảm giác nghẹt thở mà Phù Tô công tử áp lên tôi đã bị cuốn đi.
Khi kiếm khí nở rộ, tôi cảm thấy toàn thân mình cũng đang nở rộ.
Bên trong cơ thể truyền đến âm thanh nứt toác của chi chít các mạch máu, trái tim giống như nổ tung, máu chảy ra từ thất khiếu, trước mắt là một mảng màu máu.
Nếu như kiếm này không giết được Phù Tô, vậy thì về sau tôi cũng không gặp lại thế giới này nữa rồi.
Chỉ cần hắn chết đi, tôi vẫn sẽ còn một sợi sinh cơ.
Bởi vì một sợi thần tính mà Phong thần để lại trong huyền quan của tôi chính là ngọn gió phục hồi, không những mang đến cho huyền quan của tôi một chút sinh cơ, đồng thời cũng rất có lợi cho cơ thể của tôi, chỉ cần tôi không chết, huyền quan không bị thương thì tôi sẽ có thể tự hồi phục được.
Ý nghĩa sâu xa của gió bắt nguồn từ sức mạnh của bốn quy luật: Gió đông sản sinh, gió nam rực cháy, gió tây hủy diệt, gió bắc lạnh giá.
Mà Phong Thập Bát để lại trong huyền quan của tôi chính là gió đông sản sinh, phụ trách sự sống của vạn vật.
Lúc đó bà ấy còn nói rằng cho dù Khương Tuyết Dương có cầu xin bà ấy, bà ấy cũng chưa chắc đã cho, nhưng sau khi nhìn thấy lá cờ chiêu hồn trong huyền quan của tôi, đã ban tặng cho tôi gió đông sản sinh.
Dù chỉ là một chút, đối với tôi lúc này mà nói đã là cơ hội rất lớn rồi.
Hậu Hội Vô Kỳ tung ra, sắc mặt Phù Tô đột ngột thay đổi.
Hắn không nghĩ đến tôi còn có kiếm thứ năm.
Rõ ràng bốn kiếm kia đã làm tôi trọng thương sắp chết, hắn căn bản không hiểu kiếm thứ năm này của tôi làm thế nào mà tung ra được.
Nhưng mà hắn chung quy vẫn là cao thủ hợp đạo, giữa niệm tức còn tụ ra kim quang hộ thân.
Sau đó hắn dùng hai tay lấy ra pháp quyết, miệng niệm chú cấp tốc, rất nhanh toàn bộ không gian tràn ngập khí tiên thiên quý thủy dâng trào cuồn cuộn.
Hắn đã không thể tránh được kiếm thứ tư của tôi, kiếm thứ năm này hắn chỉ có thể gắng gượng mà tiếp chiêu.
Tiếng nổ vang dội.
Kim quang hộ thể của Phù Tô trực tiếp bị kiếm khí phá vỡ, sau đó từ bộ pháp y ngũ sắc của hắn lóe lên năm mặt lá chắn.
Kiếm thứ năm bất khả chiến bại, mặt kim thứ nhất bị phá vỡ, mặt mộc thứ hai bị phá vỡ,… Đợi đến lúc mặt thổ cuối cùng cũng theo đó bị phá vỡ, kiếm của tôi đã điểm trên ngực của Phù Tô công tử, chỉ cần đâm vào một tấc nữa thôi là có thể chém đứt tim hắn.
Nhưng tôi lại không thể đâm vào dù chỉ một chút.
Bởi vì hai tay Phù Tô đang kẹp chặt thanh kiếm Vấn Thiên của tôi.
Kiếm Vấn Thiên là Sát kiếm bậc nhất, được Âu Dã Tử lấy thiếc từ núi Xích Cận, đúc bằng đồng ở sông Nhược Da, nó có sức mạnh bẩm sinh của Canh Kim, chạm vào nhất định sẽ bị thương.
Nhưng niệm chú mà Phù tô công tử dung vừa hay lại là khí tiên thiên quý thủy, ngũ hành sinh khắc, vàng chìm trong nước.
Lúc này hai tay hắn âm trầm màu xanh lục bích sẫm, ngưng tụ toàn là sức mạnh của tiên thiên quý thủy, vừa đủ để vây khốn kiếm Vấn Thiên.
Sát kiếm đã tung ra là không thể rút về, không thể giết người khác thì sẽ tự giết mình.
Lúc này kiếm của tôi đã không có cách nào đâm về phía trước, sát cơ trong thanh kiếm lần lượt chuyển ngược lại, quay trở ngược lại trong thân thể tôi.
Lực trong cơ thể tôi bị hủy, phản ứng với điều này, há miệng phun ra một ngụm máu tươi.
“Tạ Lan, ta phải thừa nhận rằng ngươi đã khiến ta ngạc nhiên đấy.
Bằng không cảnh giới của ta cao hơn ngươi nhiều, Bồng Lai tiên pháp lại có liên quan đến tiên thiên quý thùy, lần này thật sự có khả năng rơi vào mưu kế của ngươi.
Hóa ra ngươi lừa ta cho ngươi cơ hội xuất kiếm, là muốn dùng kiếm thứ năm giết chết ta.
” “Như nhau cả thôi, ngươi có thể giết ta, lẽ nào ta không được giết ngươi sao?” Tôi nghiến răng nói.
“Ngươi là cái thá gì mà có thể sánh ngang với ta.
Cái chết của ngươi không đáng nhắc đến, cái chết của ta thì thừa sức phá hủy Toàn Chân giáo đấy.
” “Chúng sinh bình đẳng, hữu giáo vô loài.
Giữa ma và thân khó phân, tự nghĩ tự lượng.
” Tôi nói.
“Ha ha, Tạ Lan ngươi lại làm ta ngạc nhiên rồi, vậy mà lại niệm ra lời tiên tri của Ma Đạo Tổ Sư, không nghĩ tới ngươi đã gia nhập Ma đạo đó.
Có thể ở thời đại Mạt Pháp sáng tạo ra loại kiếm pháp này, đợi sau khi ngươi mượn kiếm nhập đạo, chính là mối đe dọa lớn nhất đối với Tiên đạo ta.
Hôm nay ta giết ngươi, không hoàn toàn là vì ả tiện nhân Mộ Dung Nguyên Duệ, mà còn để bảo vệ vận khí Tiên đạo bọn ta nữa!” Phù Tô công tử cười lạnh nói.
“Muốn giết thì giết đi!” “Không vội, ta chỉ muốn vây khốn kiếm của ngươi, ngươi sẽ tự cạn kiệt sinh cơ mà chết, đến lúc đó Khương Tuyết Dương sẽ không tìm ra được lí do để mời Phong thần.
” Phù Tô nói rất đúng, lúc này hắn muốn giết tôi không cần hắn phải tự mình động thủ.
Sát cơ phản ứng ngược lại kia sẽ giết chết tôi.
Thời gian trôi qua, nguy cơ chết chóc mà tôi chịu đựng bắt đầu hoành hành ngang dọc trong cơ thể tôi.
Lần này lại càng đau đớn cùng cực hơn, da thịt như bị đánh đập không ngớt, không chỉ mạch máu nổ tung, đến kinh mạch cũng méo mó hỗn loạn, ngũ tạng vỡ tan.
Nếu như tôi đã không mở ra huyền quan, thần thức vẫn còn có thể trốn trong huyền quan, hiện tại đã sớm khí tuyệt thân vong rồi.
Tôi sắp chết rồi.