Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 227 - Chương 227: Băng Phong Hạp Cốc (1).

Chương 227: Băng Phong Hạp Cốc (1).

Thiên địa hữu tình mới bạc đầu, nhân gian vô tình hóa bể dâu.

Nếu thiên hạ thái bình, dân chúng an yên thì Ma Đạo cần gì phải tái xuất trở lại? Tôi thà sống ẩn dật cả đời, biến mất trước chúng sinh còn hơn.

Đáng tiếc nhân gian vẫn chưa nổi phong ba thì chiến sự ở Hàn Hoang đã trỗi dậy.

Ở đây chỉ có sức sống mãnh liệt của Hồ tộc Thanh Khâu, Yêu tộc Ma Đạo đã chịu đựng đến mức này, vậy mà Dã Tiên vẫn không từ bỏ.

Nếu bọn chúng đã đến đánh, vậy thì đánh thôi.

Ma Đạo thương xót chúng sinh nhưng cũng biết đạo lý dừng chiến tranh bằng chiến tranh, dừng giết chóc bằng giết chóc.

Lúc này, tôi thể hiện thân phận Ma Đạo Tổ Sư thì cũng tương đương với việc nói cho Thùy Họa biết, tôi sẽ không để cô ấy ở lại đây một mình.

Ba vạn Hồ tộc Thanh Khâu quỳ rạp xuống, tôi thẳng thắn đón nhận.

Tạ Lan vốn chẳng có tài đức gì, nhưng danh phận Ma Đạo Tổ Sư của tôi đủ để nhận đại lễ khấu bái của họ.

Sau khi trở về phòng ngủ, Thùy Họa nói chuyện với tôi, tình cảm vợ chồng ấm áp bao trùm.

Cô ấy của lúc này đã thu lại quân uy, chỉ còn lại sự dịu dàng dành cho người đàn ông chung tình.

Thời gian của tôi không nhiều, sau khi hiện rõ thân phận Ma Đạo Tổ Sư, cô ấy cũng biết tôi không thể rời khỏi Hàn Hoang được nữa.

Biết rõ đến Hoàn Hồn Nhai sẽ phải chết nhưng Ma Đạo Tổ Sư vẫn phải đến nghênh chiến, cho dù đối mặt với ngàn vạn người, nhưng tôi cũng vẫn sẽ làm như vậy.

“Tạ Lan, cớ gì anh phải như vậy, cả em và anh đều biết lúc này không phải lúc để Ma Đạo xuất hiện trở lại.

”“Ma Đạo Tổ Sư chết trận ở Hoàn Hồn Nhai, anh có được ký ức của Phá Quân, phải biết cô ấy đã đau lòng thế nào.

” Tôi nói.

“Em biết.

” Ánh mắt của Thùy Họa thoáng qua nét đau đớn.

“Nếu em chết trận ở Hàn Hoang, vậy thì anh sẽ đau lòng giống như cô ấy, chắc hẳn em không muốn thấy anh đau lòng, đúng không?”Thùy Họa im lặng giây lát mới nói: “Được, chúng ta cùng ở lại.

”Lúc tôi với Thùy Họa đang nói chuyện thì Lưu Phong Viễn Sơn đến thăm.

Lưu Phong Viễn Sơn nói, Hàn Hoang không chỉ có Hồ tộc Thanh Khâu có khả năng thông linh thần thông, mà ở Băng Phong Hạp Cốc cách nơi đó hơn hai trăm dặm còn có một con hung thú là Băng Long.

Con Băng Long này là hậu duệ của Băng Giáp Giác Ma Long, trước đây, trong trận chiến ở Hàn Hoang, băng Giáp Giác Ma Long gặp nạn diệt tộc, chỉ để lại ở Băng Phong Hạp Cốc một quả trứng rồng.

Trứng rồng thức tỉnh vào năm trăm năm trước, nay con Băng Long này đã bước vào thời kỳ trưởng thành, mang theo long uy có thể khiến muôn thú khiếp sợ, nếu có thể thu phục được thì chắc chắn sẽ phát huy tác dụng trong trận chiến với Dã Tiên.

“Sao trước đây ngươi không nói chuyện này với ta?” Thùy Họa hỏi.

“Băng Long không gặp bất cứ sinh linh nào, tự ý xông vào Băng Phong Hạp Cốc chỉ có đường chết.

Người trong tộc chúng ta đã từng đến thăm hỏi nó, toàn bộ đều bị nó giết chết, không còn xương cốt.

” Lưu Phong Viễn Sơn nói.

“Sức chiến đấu của nó thế nào?”“Mênh mông như biển, sâu không thể dò, có tu vi của Bán Bộ Thiên Tôn.

”“Nếu vậy, cho dù là ta đi thì cũng chưa chắc có thể hàng phục được nó.

” Thùy Họa trầm ngâm một lúc mới lên tiếng.

“Lâm tướng quân không thể không đi.

” Lưu Phong Viễn Sơn nói.

“Tại sao? Dã Tiên đại quân lúc nào cũng có thể đánh chiếm Hàn Hoang, con Băng Long đó khó thuần phục như vậy, hiện giờ không phải lúc động vào nó.

” Thùy Họa nói.

“Sức mạnh của nó có liên quan đến hung thú Quý Thủy trước đây, chỉ có nó mới có thể trị khỏi vết thương của Ma Chủ, Hồ tộc Thanh Khâu ta sẵn sàng tham chiến để tương trợ.

”Nghe hắn nói vậy, Thùy Họa khẽ nhướng mày, dứt khoát quyết định đưa Hồ tộc Thanh Khâu đến Băng Phong Hạp Cốc.

Trước đó Lưu Phong Viễn Sơn không nói là bởi vì kẻ địch lớn đang ở trước mắt, thật sự không nên gây thêm chuyện rắc rối với Băng Long.

Nhưng hiện giờ khác rồi, từ sau khi biết tôi là Ma Đạo Tổ Sư, điều bọn họ quan tâm hơn cả là tình trạng thương tích của tôi, bằng lòng dùng sinh tử tồn vong của cả tộc để đánh cược với con Băng Long ấy.

Bởi vì, nếu Hồ tộc Thanh Khâu bị diệt thì vẫn còn vô số đệ tử Ma Đạo trong thiên hạ, nhưng nếu tôi chết rồi thì Ma Đạo sẽ chẳng còn ngày hưng thịnh trở lại.

Lưu Phong Thiên Tôn thà chết trong tay Thiên Đạo cũng muốn bảo vệ Phá Quân chính là vì không muốn để Ma Đạo hoàn toàn bị tiêu diệt.

Điều này khiến tôi cảm thấy xúc động vô cùng, không biết năm đó Ma Đạo Tổ Sư đã làm bao nhiêu chuyện mới có thể khiến cho Hồ tộc Thanh Khâu sẵn sàng hi sinh, thà diệt tộc cũng quyết không phản bội như thế.

Sau này tôi mới biết, Hồ tộc Thanh Khâu là một trong những Yêu tộc chịu tai họa nghiêm trọng nhất từ Nhân tộc.

Bởi vì sau khi Hồ yêu Thanh Khâu hóa hình sẽ vô cùng tuấn tú, xinh đẹp, những kẻ tu hành mà tâm thuật không đứng đắn rất thích bắt nữ tử Hồ tộc Thanh Khâu về làm tì thiếp, nô lệ tình dục, hành hạ lăng nhục trăm bề.

Nam tử Hồ tộc thì bị bắt giết để lấy nội đan.

Nếu không phải vì được Ma Đạo Tổ Sư truyền cho họ thuật pháp thần thông, đồng thời cũng cho họ tôn nghiêm bình đẳng với con người thì Hồ tộc Thanh Khâu đã diệt tộc từ lâu rồi.

“Hồ tộc Thanh Khâu không nhìn thấy hi vọng trước trận chiến với Dã Tiên, nếu Băng Long chịu quay lại Ma Đạo thì sẽ có ảnh hưởng to lớn đến tình hình trận chiến.

Cho dù không phải vì anh, em cũng phải đi một chuyến tìm con Băng Long đó mới cam tâm.

” Sau khi Lưu Phong Viễn Sơn đi, Thùy Họa nói với tôi.

Bình Luận (0)
Comment