“Được, vậy anh đi cùng mọi người.
” Tôi nói.
Lần này đến Băng Phong Hạp Cốc, ngoài Lưu Phong Viễn Sơn ra thì chỉ đem theo mười cao thủ huyền quan của Hồ tộc Thanh Khâu.
Tôi thì được một thiếu nữ Hồ tộc chăm sóc, cùng ngồi trên chiếc Tọa Lang chiến xa.
Sức sống ở Hàn Hoang ảm đạm mà điêu linh, hung thú có thể sinh tồn ở đây đều là loại cực kỳ hung mãnh.
Tọa Lang, Quy Ngưu, Độc Giác Mã… Dã tính khó thuần phục, cũng không dễ bắt.
Thiếu nữ kia là truyền nhân dòng chính của Lưu Phong Thiên Tôn, tên là Lưu Phong Sương.
“Ngài có muốn nhận ta làm đồ đệ không?” Lưu Phong Sương hỏi tôi.
“Ta làm gì có tư cách.
”“Ngài là Ma Đạo Tổ Sư đó, trước đây Lưu Phong Thiên Tôn chính là đệ tử của Ma Đạo Tổ Sư.
Nếu ngài nhận ta làm đồ đệ, chưa biết chừng ta sẽ trở thành Thiên Tôn tiếp theo của Hồ tộc Thanh Khâu thì sao.
”“Ha ha, ngươi thấy Ma Đạo Tổ Sư nào yếu đuối như thế không?” Tôi cười hỏi cô ấy.
“Chưa từng thấy.
Nhưng Vũ ca ca nói rồi, ngài có mệnh thất sát trên người, còn nắm giữ cờ chiêu hồn của Ma Đạo, tương lai chắc chắn có thể trở thành một nhân vật lớn thần thông.
”Tương lai ư? Tôi vẫn còn có tương lai sao?Lòng tôi ảm đạm, nhưng thấy ánh mắt lấp lánh rạng ngời của Lưu Phong Sương, sự chán nản trong tôi được quét sạch nhanh chóng.
Đường dài đằng đẵng, Tạ Lan tôi chỉ phải chịu vất vả nhất thời, chút đau đớn này có là gì so với Ma Đạo Tổ Sư năm đó?Tôi nhớ đến ý chí của ngàn vạn anh linh đệ tử Ma Đạo trong cờ chiêu hồn, họ chết rồi nhưng ý chí chiến đấu vẫn bất diệt, sẵn sàng thề chết bảo vệ cờ chiêu hồn, vậy tại sao tôi phải chán nản, thở dài và tự thương hại mình chứ?Nghĩ đến đây, đáy lòng tôi lại nhen nhóm lên ngọn lửa hăng hái, hào hùng.
Đi mãi, cuối cùng chúng tôi cũng đến vùng lân cận của Băng Phong Hạp Cốc.
Nhiệt độ nơi này rất thấp, tuyết trắng mênh mông, băng tuyết phủ đầy cành cây.
Băng Phong Hạp Cốc hẹp và sâu, đứng ở lối vào nhìn vô bên trong chỉ thấy hai bên vách núi băng dựng đứng, thỉnh thoảng lại có những quả cầu tuyết lăn từ trên vách núi xuống.
Ngoài ra, bên trong khe núi còn là một vùng yên lặng chết chóc đáng sợ, không có lấy một chút sức sống nào.
Động của Băng Long nằm ở nơi sâu nhất trong cốc, từ lối vào sơn cốc phải mất rất nhiều thời gian mới có thể đi đến nơi.
Tuyết ở nơi này dày đặc có thể vùi người, còn ẩn chứa vô số nguy hiểm.
“Lâm tướng quân, ta đi vào dụ con Băng Long ra nhé.
” Lưu Phong Viễn Sơn nói.
Hắn là cao nhân ở cảnh giới nguyên thần, có khả năng di chuyển nhanh chóng bất kể địa hình.
“Không cần ngươi vào, ta có cách ép nó phải ra đây.
Các ngươi bày sẵn trận pháp, bảo vệ cho Ma Đạo Tổ Sư.
”Nói xong, Thùy Họa đi về phía trước khoảng hơn mười trượng, rút đao trấn yêu ra, chém thẳng vào nơi sâu nhất trong cốc.
Đao ý như rồng, nhanh chóng truyền đến đáy cốc.
Hai bên vách núi băng vỡ tan, tuyết trắng bay mù mịt, chấn động đất trời.
Hoa tuyết che khuất tầm nhìn nhưng không thể che giấu được tiếng vọng xuất phát từ đáy cốc, tiếng động ầm ầm không ngừng truyền đến.
Giây lát sau, tiếng gầm thét của một con rồng lớn vang đến chân trời.
Long uy cuồn cuộn, khiến mây trời vần vũ biến đổi.
Ngay sau đó, một luồng uy lực thần niệm mạnh mẽ tràn ra khỏi cốc như vũ bão, sát ý, nộ ý và long uy hợp lại thành một, uy lực thần niệm của Băng Long không hề kém cạnh so với Hồ Tam Thái Gia của đại miếu.
May mà Thùy Họa hiện giờ cũng không còn là Thùy Họa trước kia nữa, sau khi lên hàng tướng, tuy rằng thực lực của cô ấy không tăng vọt nhưng chiến ý quân uy cũng đủ để sánh ngang với Băng Long.
Lát sau, tôi nhìn thấy một quả cầu tuyết lớn di chuyển rất nhanh từ đáy cốc về phía chúng tôi.
Đợi đến khi đến gần phạm vi đao ý của Thùy Họa đang bao trùm, quả cầu tuyết lập tức dừng lại.
Tiếp đó là tiếng nổ chấn động, một con quái thú dài hơn mười trượng, thân to năm sáu thước, hình rồng, trên lưng có hai cánh bay ra từ trong cầu tuyết.
Hàn băng làm vảy, toàn thân màu xanh lam nhạt, đầu rồng có một chiếc sừng dài khoảng năm thước, chiếc sừng nhọn hoắt sắc bén, khiến người ta sợ hãi.
Trong hang cửu long hôm đó tôi chỉ nhìn thấy có xác rồng không đầu, lần này đã được nhìn thấy một con rồng khổng lồ hoàn chỉnh rồi.
Tuy Băng Giáp Giác Ma Long là dị loại của Long tộc nhưng cũng có được uy lực của Long tộc.
Vừa xuất hiện đã khiến cho trận pháp của Hồ tộc Thanh Khâu loạn lên.
Long uy áp chế được tất cả Yêu tộc trong thiên hạ, bởi vì rồng vốn đứng đầu trong chuỗi thức ăn.
Tuy rằng Hồ tộc Thanh Khâu đã hóa thành hình người nhưng trong cơ thể vẫn còn sót lại yêu tính, vẫn có nỗi sợ thiên bẩm đối với long uy.
Long uy đè ép thần thức, ngoài Thùy Họa và Lưu Phong Viễn Sơn ở cảnh giới nguyên thần là không chịu ảnh hưởng ra thì những người khác đều tái mặt.
Tôi cũng phải chịu sự tấn công của long uy, cơ thể vốn đang bị thương nặng, tâm thần chao đảo suýt chút nữa thì ngất đi.