Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 230 - Chương 230: Băng Long Ngạo Hàn (2).

Chương 230: Băng Long Ngạo Hàn (2).

Không tìm thấy Thùy Họa, nó bèn phát tiết phẫn nộ lên người chúng tôi, phóng về phía bọn tôi nhanh như chớp.

Lưu Phong Viễn Sơn tay cầm Loan đao xung phong tiến lên trước, những người còn lại thuộc Hồ Tộc Thanh Khâu cũng lần lượt rút đao nghênh chiến.

Thực lực cách biệt, rất nhanh đã bị Băng Long liên tục đả thương, người ngã ngựa đổ.

“Sương Nhi, nhanh chóng đưa Ma chủ rời khỏi đây đi!” Lưu Phong Viễn Sơn lớn tiếng nói.

“Không cần đâu, Thùy Họa quay lại rồi.

” Tôi nói.

Từ sau khi Thùy Họa phi thiên, tôi không ngừng nhìn lên trời cao.

Lúc này trên bầu trời, những tầng mây đã bị xé toạc, một luồng bạch quang từ đỉnh cao nhất của bầu trời đang bay đến cực nhanh.

Đao ý mạnh mẽ, canh kim nồng đậm, cả hai điều này trước giờ tôi chưa từng thấy qua.

“Băng Long, bây giờ ngươi dừng tay thì vẫn còn một sợi sinh cơ, một đao này ngươi không tiếp nổi đâu, bọn ta đến vốn không phải để mưu hại sinh mạng của ngươi.

” Tôi nói với Băng Long.

Băng Long lúc này cũng đã nhận thấy được tử ý, cặp long nhãn cực đại lộ ra vài phần khiếp sợ, tuy nhiên vài phần khiếp sợ đó rất nhanh đã hóa hung ác.

Nó cản không được một đao này của Thùy Họa, nhưng nó cũng không có ý định đầu hàng.

Nó gầm lên một tiếng, tăng tốc tiến về phía tôi.

Người của Hồ Tộc Thanh Khâu không màng sinh tử ngăn chặn sát cơ cho tôi, nó có thể thấy được tôi mới là người quan trọng nhất.

Trong nháy mắt, nó đã tiến đến trước mặt tôi, không đợi người của Hồ Tộc Thanh Khâu đến bảo vệ tôi, nó đã đem tôi nắm chặt trong tay.

Bộ vuốt rồng khổng lồ kịch liệt giam chặt cơ thể tôi, sinh tử của tôi toàn bộ đều phụ thuộc vào nó.

Tôi vừa bị bắt lấy, đao của Thùy Họa cuối cùng cũng vừa hay rơi xuống, lơ lửng trên đầu Băng Long.

“Ngươi giết ta, ta sẽ giết chết hắn!” Băng Long nói.

“Sinh linh trên thiên hạ người đều có thể giết, chỉ duy nhất anh ta là ngươi không thể giết.

” Thùy Hạ thu đao, nhẹ nhàng đáp xuống đất.

“Tại sao?” “Bởi vì anh ta là Ma Đạo Tổ Sư.

” “Ma Đạo Tổ Sư, người ta muốn giết chính là Ma Đạo Tổ Sư đó! Nếu không phải hắn tự đến tộc của ta truyền đạo, tộc Băng Giáp Giác Ma Long bọn ta sao có thể chỉ còn sót lại một mình ta cơ chứ!” “Kỷ Nguyên Hỗn Loạn kết thúc, Tứ Độc Long Vương vì bảo vệ huyết thống thuần túy của Long tộc đã liên thủ thanh toán những Long tộc dị loài, Băng Long Giáp Giác Ma Long Hàn Hoang phải chịu sự diệt tộc.

Vừa hay Ma Đạo Tổ Sư đến Hàn Hoang truyền đạo, lúc đó ông ấy chỉ mới vừa mượn kiếm nhập đạo, dựa vào một thanh kiếm vô danh mà huyết chiến với Tứ Độc Long Thần ba ngày ba đêm mới có thể giữ lại tộc Băng Giáp Giác Ma Long.

” “Tứ Độc Long Thần ai ai cũng là nửa bước thiên tôn, Ma Đạo Tổ Sư mới vừa mượn kiếm nhập đạo làm sao có thể đánh lại bọn họ chứ?” “Ha ha, lúc đó Ma Đạo Tổ Sư thật sự không phải là đối thủ của bọn họ, nhưng ngươi đừng quên Hàn Hoang có bao nhiêu yêu tộc cảm động ân tình của ông ấy, đã nguyện ý cùng ông ấy liều mình chiến đấu.

” Trước khi Băng Giáp Giác Ma Long gia nhập Ma đạo, bọn chúng tính cách hung tàn, tàn bạo khát máu, yêu tộc Hàn Hoang căn bản đối với bọn chúng không có nửa phần hảo cảm.

Nhưng những yêu tộc đó sau khi nhận ơn truyền pháp của Ma Đạo Tổ Sư, không đành lòng nhìn ông ấy chảy dù chỉ là một giọt máu.

Băng Giáp Giác Ma Long nghe đến đây, thần tình bối rối.

Hắn hận Ma đạo, là bởi vì nếu không phải Ma Đạo khơi ra cuộc chiến Hàn Hoang, người của tộc hắn cũng không bị Nhân Tiên hai đạo đuổi cùng giết tận.

Nhưng mà hắn lại không biết, nếu như không có Ma Đạo Tổ Sư ra tay tương trợ, đến hắn cũng không thể có mặt trên thế giới này.

Im lặng hồi lâu, Băng Long thả tôi ra.

Sau đó cơ thể to lớn của nó bắt đầu bị một lớp hàn băng bao phủ, đợi đến khi hàn băng tan hết, Băng Long đã hóa thành một nam nhân mặc đồ xanh với dáng người vạm vỡ và nét mặt lãnh đạm.

Sau khi hóa thành hình người, Băng Long khẽ cúi người hành lễ với tôi, không đợi tôi đáp lễ cậu ta đã đứng thẳng người dậy.

“Ngạo Hàn, trong cơ thể Ma chủ có một sợi tiên thiên ly hỏa làm tổn hại sinh cơ, từ đầu đến cuối vẫn không cách nào hóa giải được, vẫn là nhờ ngươi ra tay giúp đỡ.

” Thùy Họa nói.

“Được.

” Sau khi Ngạo Hàn dùng lòng bàn tay giữ lưng tôi, mượn thần niệm khóa tiên thiên ly hỏa của Hồ Tam Thái Gia, phân ra khí tiên thiên quý thủy tương ứng để hóa giải hoàn toàn.

Sau khi thủy hỏa tương xung đồng thời triệt tiêu lẫn nhau, tôi cuối cùng cũng không cần phải chịu đựng cảm giác bị thiêu đốt nữa rồi, những thương tích còn lại ngọn gió hồi phục có thể từ từ chữa lành.

Lúc thực hiện xong hết, chúng tôi liền cáo biệt Ngạo Hàn, từ đầu đến cuối cũng không hề đề cập đến việc nhờ cậu ta ra tay chiến đấu với Dã Tiên.

Trên đường trở về, Lưu Phong Vũ hỏi Thùy Họa tại sao không mời Ngạo Hàn tham chiến.

“Không phải yêu tộc nào cũng đều trọng tình như Hồ Tộc Thanh Khâu, huống chi ân tình mà Băng Giáp Giác Ma Long nợ Ma Đạo Tổ Sư đã được trả hết trong trận chiến Hàn Hoang năm đó rồi, lần này có thể giúp Tạ Lan hóa giải tiên thiên ly hỏa thì chúng ta tính là nợ cậu ấy.

” Thùy Họa nói.

Còn có một điểm mà Thùy Họa không nói, việc Dã Tiên xâm phạm Hàn Hoang lần này cực lớn, Ngạo Hàn không thể không biết.

Thời điểm chúng tôi tiết lộ danh xưng Ma đạo đến Băng Phong Hạp Cốc, cậu ta đã đoán ra mục đích của chúng tôi khi đến rồi.

Cậu ta không bày tỏ thái độ, chúng tôi hà tất phải cưỡng cầu.

Vật như xưa, người đã khác, tôi không phải là Ma Đạo Tổ Sư năm đó, đệ tử cũng không còn là đệ tử năm đó nữa rồi.

Ba ngày sau, đại quân Dã Tiên xuất động.

Liễu Như Thị làm binh mã đại nguyên soái, Thường Nhị Lang tiên phong, thống lĩnh bảy vạn yêu tộc sát nhập Hàn Hoang.

Bình Luận (0)
Comment