Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 232 - Chương 232: Xác Thân Hóa Thánh (2).

Chương 232: Xác Thân Hóa Thánh (2).

Chúng tôi có thần thuận dời núi, nhưng một kiếm trảm trừ này của tôi, một nửa ngọn núi đã bị chém vỡ.

Đồng thơi cơ thể của tôi cũng cạn kiệt thể lực, trực tiếp gục xuống quỳ trên đất.

Thảo nào kiếm thứ sáu sau khi xác thân hóa thánh mới có thể thi triển, nếu như là trước đây, trong thực chiến dựa vào sát tâm mà thi triển ra một kiếm này thì tôi nhất định sẽ chết.

Không dám thử kiếm thứ bảy, cũng không thể thi triển, xác thân có hóa thánh cũng không được, e rằng đợi đến khi tôi mượn kiếm nhập đạo mới có thể thử nghiệm.

Xác thân hóa thánh không chỉ đại biểu cho sinh cơ đột phá xiềng xích của người phàm, đồng thời năng lực tiếp nhận thuật pháp ngũ hành cũng trở nên mạnh hơn.

Tôi của hiện tại cho dù đối đầu với cao thủ hợp đạo đi chăng nữa, cũng có cơ hội xuất kiếm đó.

Nửa bước thiên tôn một ý niệm có thể giết người, nhưng nhất định không thể giết nổi tôi.

Bởi vì sau khi xác thân hóa thánh, thần thức cũng theo đó mà tăng cường, không giống như trước đây bị nguyên thần cưỡng ép, lúc nào cũng bị động.

Mang theo kiếm xuống núi, tôi vô cùng kiêu hãnh.

Tôi hiện tại có thể đối đầu với cao thủ hợp đạo, còn cô ấy có thể chém chết nửa bước thiên tôn.

So với khi xưa, lúc thành Thải Vân đối mặt với việc bị yêu ma xâm chiếm, tôi chỉ kém một phần mượn kiếm nhập đạo, mà Thùy Họa dựa vào cơ thể âm linh xác thân hóa thánh, chiến lực cường mạnh đã gần như sánh bằng với Phá Quân lúc đó rồi.

Có tôi và Thùy Họa ở đây, lại thêm cao thủ Hồ tộc Thanh Khâu, bảy vạn Dã Tiên có đến đi chăng nữa thì đã sao, cũng là tử chiến mà thôi.

Thùy Họa ở đường xuống núi đợi tôi, thấy tôi cô ấy hỏi có phải tôi đã hiểu ra rồi không.

“Ừm” Tôi gật gật đầu.

Đầu tiên là tôi bị Long Mạch Nguyên Lực phạt thể, sau đó lại được Phong thần ban cho ngọn gió phục hồi, sau khi Thái Cổ Nguyệt Ma rơi xuống lại để lại trong huyền quan của tôi sức mạnh nguyệt hoa, vốn dĩ còn kém một xác thân hóa thánh một chút, mà lần thủy hỏa tương tế này, vừa hay lại là cú đẩy cuối cùng.

Tuy có thể được tính là cơ duyên, nhưng cũng là chuyện nước chảy thành sông thôi.

“Xác thân hóa thành chỉ là bước đầu tiên, nếu như không thể mượn kiếm nhập đạo, Ma Đạo Tổ Sư anh sẽ phải giấu đầu lòi đuôi cả đời đó.

” Hiện tại, biết tôi là Ma Đạo Tổ Sư ngoài Thùy Họa, Hồ Tộc Thanh Khâu, cũng như Ngạo Hàn ra, những người còn lại vẫn chưa biết.

Nhưng mà rất nhanh Dã Tiên sẽ biết thôi, sau khi Dã Tiên biết, sẽ sớm lan rộng khắp thiên hạ.

Đến lúc đối mặt với áp lực từ thiên hạ đạo môn, còn có sự truy giết của âm ti, tôi thật sự muốn làm lại chuyện giấu đầu lòi đuôi cả đời luôn đó.

Tất nhiên không thể quay trở về Toàn Chân giáo, còn Khương Tuyết Dương cũng nhất định sẽ bị tôi liên lụy.

Cô ấy là sư phụ của tôi, dạy ra một đệ tử là Ma Đạo Tổ Sư, tội danh này không thể rửa sạch.

Ngược lại tôi không lo lắng về cô ấy, bởi vì từ lúc cô ấy bắt đầu để tôi xuất quan tìm Thùy Họa, cô ấy luôn chuẩn bị sẵn sàng tách khỏi đạo môn bất cứ lúc nào.

Điều tôi bận tâm là người của Tiên đạo.

Đạo môn hiện tại là đạo môn của Nhân đạo, Tạ Lưu Vân không xuất hiện thì không ai có thể làm gì được Khương Tuyết Dương.

Nhưng nếu như cao thủ Tiên đạo muốn xuất thế, Khương Tuyết Dương sẽ gặp nguy hiểm.

Tôi và Thùy Họa vẫn có thể ẩn nấp ở Hàn Hoang, cô ấy ở Chung Nam, nhất cử nhất động đều bị người khác theo dõi, muốn thoát khỏi vòng vây thật không dễ.

“Em ở đây mong thấy được kiếm ý Thất Sát Kiếm của anh, đợi đến khi anh mượn kiếm nhập đạo, e là đến em cũng phải dùng đến Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết để ngăn chặn đó.

” Nói đến tu vi của tôi, trên mặt Thùy Họa lộ sự vui vẻ, mà nhắc đến đại quân Dã Tiên lần này, cô ấy lại mang thần sắc ngưng trọng.

Theo tin tình báo mới nhất, đại quân Dã Tiên cách tộc địa Hồ Tộc Thanh Khâu chỉ có ba trăm dặm.

Nếu như hành quân toàn tốc, đến tối nay có thể giết đến dưới núi Thanh Khâu.

Trong thành Thanh Khâu, toàn dân nghiêm chỉnh, trong phòng nghị sự lặng ngắt như tờ.

Hồ Tộc Thanh Khâu chỉ có một vạn ba nghìn binh lực, mà Dã Tiên có đến bảy vạn người.

Đầu tiên không nói đến sự khác biệt về binh lực, cảnh giới tu vi cũng kém hơn quá nhiều.

Mười người đứng đầu trong Dã Tiên đều là cảnh giới hợp đạo, còn lại là nguyên thần.

Còn trong Hồ Tộc Thanh Khâu chỉ có một mình Thùy Họa là cảnh giới hợp đạo, cũng chỉ có một vị Lưu Phong Viễn Sơn là nguyên thần.

Binh lực bất đối xứng, cao thủ chênh lệch rõ ràng, một trận này đánh như thế nào cũng thua.

Trước đây Hồ Tộc Thanh Khâu còn có Thùy Họa tăng cường chiến ý, nhưng mà hiện tại, khi tình huống quân sự cụ thể đến, chiến ý của họ đã hoàn toàn biến mất rồi.

“Lâm tướng quân, Hồ Tộc Thanh Khâu số kiếp đã định, vẫn là mong người bảo vệ Đạo tổ rời khỏi đây thôi.

” Lưu Phong Viễn Sơn là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng.

“Ta sẽ không đi đâu hết, từ trước đến nay không hề có Phá Quân chưa đánh đã chạy.

” Thùy Họa nói.

“Vẫn xin Lâm tướng quân lấy Đạo tổ làm trọng.

” “Đạo tổ cũng sẽ không đi đâu, các người không cần nói nhiều nữa, ta chỉ muốn hỏi một câu, thành Thanh Khâu có nguyện ý làm thành Thải Vân thứ hai không?” Lúc trước khi thành Thải Vân đối mặt với sự xâm chiếm của yêu ma, toàn dân là lính, trong thành cư dân thà chết chứ không tháo chạy, nếu không phải như thế, chỉ dựa vào một mình Phá Quân chắc chắn không thể chống đỡ được đến khi Ma Đạo Tổ Sư đến giúp.

“Xin thề sống chết cùng thành Thanh Khâu!” Lưu Phong Viễn Sơn đứng dậy kiên quyết nói.

Theo sau lời thề của ông ấy, một loạt âm thanh phản ứng nối tiếp.

“Xin thề sống chết cùng thành Thanh Khâu!” “Xin thề sống chết cùng thành Thanh Khâu!”Cuối cùng câu nói ấy lan truyền rộng khắp thành Thanh Khâu, lan rộng khắp tứ phương tám hướng.

“Tốt, nếu như mọi người nguyện ý như vậy, ta chính là Phá Quân năm ấy, mà anh ấy cũng chính là Ma Đạo Tổ Sư ngày đó.

” “Sẵn sàng, nghênh địch!”

Bình Luận (0)
Comment