Đêm khuya, trăng mờ tối sao thưa thớt.
Dã Tiên vội vã báo thù cho Hồ Tam Thái Gia, ngày đêm hành quân, đã đến được bên ngoài núi Thanh Khâu trăm dặm.
Đứng trên thành trì đã mơ hồ có thể nhìn thấy mấy kẻ do thám của Mị Tiên Yêu tộc, bọn chúng hóa thành kền kền lượn vòng trên bầu trời, điều tra cách bố trí quân lực trong thành.
Hồ tộc Thanh Khâu tổng cộng cũng chỉ một vạn ba ngàn binh lực, thủ không được cả ngọn núi Thanh Khâu, chỉ có thể dùng để thủ thành.
Trong thành có rất nhiều Hồ tộc không thiện chiến, thậm chí còn có rất nhiều kẻ đến bản lĩnh hóa hình thành người cũng không có.
Nếu không phải tình thế cấp bách, tuyệt đối không thể phát động chiến tranh với Dã Tiên.
Thành Thải Vân năm đó tuy rằng giành được thắng lợi sau cùng, thế mà trong thành đã bị tàn phá nặng nề, xác chết nằm tràn lan hoàn toàn biến thành một tòa thành chết, trải qua hơn mười mấy năm mới khôi phục sinh cơ.
Thùy Họa quyết định chủ động ứng chiến, dẫn binh xuống núi Thanh Khâu.
Lưu Phong Viễn Sơn chỉ huy năm nghìn tinh binh Hồ tộc Thanh Khâu ẩn nấp trong rừng sâu dưới núi, Thùy Họa chỉ dẫn đầu hai trăm cao thủ huyền quan mở rộng địa hình đánh trực diện kẻ địch, còn về những người khác chỉ đành lưu lại thành Thanh Khâu chuẩn bị chiến đấu.
Cảnh giới huyền quan đủ sức chống lại được sát khí xung kích của đại quân Dã Tiên, nhưng cảnh giới chân khí không đỡ nổi đâu.
Uy áp của vạn quân, sát khí thôi thúc kích phát, riêng chính chúng đã mang xung kích sát khí hùng mạnh.
Huống hồ những Dã Tiên này vốn đã là chứng đạo dã thú, còn mang bản năng khát máu của dã thú.
Đừng nói ứng chiến, chỉ mỗi giao đấu đã không phải dũng khí của người bình thường có thể làm được.
Cuộc chiến phong thần năm đó, mỗi một chiến trường đều là sát khí xông thẳng lên tận trời, lúc cao thủ đẳng cấp thiên tôn xuất chiến, mỗi một động tác phá vỡ hư không.
Thiên tượng do đại hình pháp trận dẫn phát xảy ra biến hóa, nhật nguyệt không còn ánh sáng tinh tú biến sắc.
Mà trận chiến hôm nay tuy rằng còn kém xa với cuộc chiến phong thần năm đó, nhưng cũng là trận chiến có quy mô lớn nhất ở thời đại Mạt pháp rồi, hoàn toàn vượt xa cuộc chiến đàm Cửu Long.
Tại thời điểm đàm Cửu Long, đạo môn vẫn chưa có nhiều cảnh giới nguyên thần như thế.
Sau khi trải qua sự kiện ở đàm Cửu Long, lực lượng của thời đại Mạt pháp bị suy yếu, bất luận là Âm ti hay là đạo môn thậm chí cả Dã Tiên, thực lực đều đang đột nhiên tiến cao thần tốc.
Dã Tiên biết đến sự tồn tại của Thùy Họa, tầng tầng lớp lớp vòng vây cạm bẫy chết người đều là chuẩn bị cho cô ấy.
Mà cô ấy vẫn nghiêm nghị không hề sợ hãi, một mình một đao đứng ở hàng đầu của đội quân.
Sau lưng cô ấy, hai trăm cao thủ huyền quan của Hồ tộc Thanh Khâu xếp thành thế trận chiến đấu, tinh thần của từng người đều trang nghiêm.
Thời gian trôi qua vô cùng chậm rãi, dường như rơi vào ngưng trệ, mỗi một giây đều như hành hạ giày vò.
Đến rồi.
Ánh trăng chuyển sắc lạnh lẽo, mờ mờ ảo ảo hiện ra một tia máu đỏ tươi.
Núi rừng chim chóc kinh sợ, thú nhỏ bi ai gào thét.
Tiếp sau đó một trận chấn động dữ dội trên mặt đất, mây gió trên trời biến đổi, ánh trăng nhuộm màu đỏ tươi.
Âm thanh ầm ầm từ phương xa truyền tới, theo sau là từng tiếng gào rống của thú vật, sát khí cuộn trào mãnh liệt điên dại lao đến không cách nào ngăn cản được.
Xuất hiện đầu tiên chính là Phù Tiên Thú tộc, Phù Tiên là lão hổ chứng đạo, cái gọi rồng đi mây hổ cưỡi gió, đại quân Phù Tiên cốt lõi vừa mới hiện thân, liền nổi lên một trận cuồng phong.
Gió cực lớn, nhìn mây trôi như đang tháo chạy, cát và đá bay vù vù như mũi tên.
Thổi mạnh đến mức khiến người ta không mở nổi mắt, trời đất một mảng ảm đạm.
Trong gió mang theo mùi tanh hôi của mọi loài thú, sát ý càng nồng đậm tột cùng, bảy vạn đại quân Dã Tiên còn chưa hiện thân toàn bộ, chỉ một quân đoàn này của Phù Tiên thì đã khiến cả Hồ tộc Thanh Khâu chấn kinh sợ hãi.
Mà đoàn quân Phù Tiên này, lại chính là cao thủ đỉnh phong hợp đạo, ngoài trừ Thùy Họa ra, Hồ tộc Thanh Khâu không ai có thể địch nổi.
Thực ra, nếu không phải địch ta bất phân, Dã Tiên nếu muốn tiêu diệt Hồ tộc Thanh Khâu chỉ phái ra một đội quân Phù Tiên của Yêu tộc liền có thể khiến Hồ tộc Thanh Khâu diệt vong, mà bây giờ bọn chúng tới lại là Thất Thập Tam Lộ.
Đối diện sát cơ cuồn cuộn mãnh liệt của Phù Tiên, sắc mặt Thùy Họa vẫn bình thản như nước, cho dù gió thổi vù vù vào bốn lá đạo kỳ đằng sau lưng cô ấy, nhưng mà người của cô ấy vẫn vững vàng bất động như ngọn núi cao đồ sộ.
Không những không có một chút thần sắc sợ hãi, còn bắt đầu tỏa ra quân uy thuộc riêng về mệnh cách Phá Quân.
Quân uy của Thùy Họa mang theo túc sát có Tiên Thiên Canh Kim, ti chưởng chiến tranh nhân gian, sát khí Phù Tiên tuy mạnh, nhưng mạnh không hơn bổn tôn Tiên Thiên Canh Kim.
Vì thế, ngay khi ba ngàn quân của Phù Tiên Yêu tộc xông tới phía trước Thùy Họa trăm trượng, cả đạo quân đều dừng bước chân lại, không dám tiếp tục tiến về phía trước nửa bước.
Một người, diệt hết uy nghiêm của một đạo quân.
Ma đạo năm đó nếu không phải có Phá Quân sát phạt chinh chiến, chỉ dựa vào mỗi Ma Đạo Tổ Sư tuyệt đối không gánh vác được nổi cờ chiêu hồn của Ma đạo.
Phá Quân sát phạt chinh chiến , Tham Lang bày mưu tính kế, Thất Sát đảo loạn tam giới.
Tuy rằng Ma đạo do Ma Đạo Tổ Sư một mình xây dựng lên, nhưng mà Tam Tinh Sát Phá Lang đều có thể xưng làm người sáng lập nên Ma đạo.
Thiếu mất một người cũng không đủ để ngộ đạo, đây chính cái gọi là mệnh bàn của Sát Phá Lang tam phương tứ chinh.
Mệnh bàn này không lý giải được, sở hữu thế lực xoay chuyển thiên hạ.
Sau Phù Tiên chính là Báo Tiên, Tứ Tiên, liên tục những mãnh thú cuồn cuộn xông tới như thủy triều, đại quân Thất Thập Tam Lộ Dã Tiên trước sau lần lượt hiện thân.
Lúc này trên trời đã biến thành trăng máu, trăng máu là điềm báo sát phạt.