Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết do chính Phá Quân Hộ Pháp thiên tôn của Ma đạo sáng tạo ra.
Nghe nói linh cảm mà Phá Quân dùng để sáng tạo nên tâm pháp này đến từ chính trận chiến tại thành Thải Vân năm đó, lại trải qua những trận chiến xuất chinh lớn nhỏ vì Ma đạo mà không ngừng hoàn thiện, lúc tâm pháp hoàn thành, trời giáng mưa máu, bách quỷ dạ than khóc.
Sau này, vị tiền bối của Ma đạo đúc tạo kiếm Vô Danh cho Ma Đạo Tổ Sư, dựa theo đao ý của Phá Quân rèn ra đao Lưỡng Đoạn.
Khi đao được lấy ra khỏi lò, Ma Đạo Tổ Sư cắn đầu lưỡi lấy tinh huyết đầu tim trấn áp sát khí trên thân đao.
Tiếp theo đó, do chính tay ông ta giao lại cho Phá Quân, khi đó ông ta còn nói một câu: “Nàng tạo ra Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết đã tác động đến sát cơ của trời đất, thật sự không nên tiếp tục sở hữu thanh đao như vậy nữa.
” Phá Quân đáp lại: “Thiên Địa Hữu Tình Tận Bạch Phát, Nhân Gian Vô Ý Liễu Thương Tang.
Ta giết người là bởi vì lấy sát ngăn cản sát, không phải giết chóc quá độ.
” - Giải thích câu "Thiên Địa Hữu Tình Tận Bạch Phát, Nhân Gian Vô Ý Liễu Thương Tang" nghĩa là Thiên địa dù có tình, cũng sẽ bị tình cảm trói buộc, day dứt đến bạc đầu.
Nhân gian khó có thể từ bỏ nỗi vương vấn của chữ tình, nên mới diễn dịch ra một câu chuyện tang thương.
Hết giải thích.
Ma Đạo Tổ Sư lại nói: “Ta lấy tinh huyết đầu tim trấn áp sát khí của thanh đao này, toàn bộ những sát giới mà nàng phạm phải khi cầm đao hãy để ta gánh lấy nhân quả đi.
” Từ đó về sau, Phá Quân tuy rằng đều vì xông ra chiến trường mà giết người vô số, nhưng chưa từng giết hại người vô tội cũng không bị giết chóc làm mù mịt tâm trí.
Bởi vì cô ấy biết, nếu như mình lạm sát một người Ma Đạo Tổ Sư sẽ càng thêm một phần tội nghiệt.
Sau khi Ma Đạo Tổ Sư tử chiến tại vực Trả Hồn, sát khí trong đao Lưỡng Đoạn được giải phong ấn.
Phá Quân chưa từng sát hại bất kỳ sinh mạng vô tội nào, một đao chém đứt sông Vong Xuyên khiến nó khô cạn trăm năm, mà trong trăm năm này Âm ti có tới hàng vạn lệ quỷ oan hồn chạy thoát từ Âm ti gây họa cho nhân gian.
Một đao mà Phá Quân chém đứt cả sông Vong Xuyên đó tuy rằng cảm động trời đất, nhưng cũng mang tội nghiệt nặng nề.
Vì thế, cô ấy chuyển sinh chín kiếp đều là thân nữ tử cô khổ không được chết yên lành, mỗi một kiếp đều không thoát khỏi sự truy sát của Âm ti.
Cuối cùng kiếp này ứng lên người Thùy Họa, thân thế càng thêm thảm khốc tột cùng.
Giờ phút này Thùy Họa gào thét lên một tiếng, phát động Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết.
Mây đỏ trên trời cuồn cuộn kéo đến vì giết chóc, mặt đất mênh mông vô tận chỉ toàn xương trắng chất cao như Phật tháp.
Tiên Thiên Canh Kim ti chưởng túc sát của trời đất, khí tức Tiên Thiên Canh Kim trong đao của Thùy Họa vốn còn sót lại không nhiều, đáng lẽ tuyệt đối không thể sử dụng được Thiên Địa Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết, nhưng mà sát ý tại chiến trường đã nồng đậm đến mức không thể tẩy sạch được.
Không phải chỉ có Canh Kim là có thể diễn hóa sát ý, chính sát ý cũng có thể diễn hóa thành Canh Kim.
Ngay lúc sát ý của Thùy Họa đạt tới đỉnh điểm, cô ấy không cần thiết phải tiếp tục lôi kéo khí tức Tiên Thiên Canh Kim giữa trời đất nữa, bởi vì bản thân cô ấy đã có thể sản sinh ra Tiên Thiên Canh Kim! Bắc Đẩu quyết định sự rối loạn của nguyên khí trong thiên hạ, riêng Phá Quân chính là nguồn gốc của Canh Kim.
Chữ diệt vừa được nói ra, đao Trấn Yêu trong tay Thùy Họa từ trong giết chóc nở rộ, một đao phá tan vòng vây truy sát của chúng Dã Tiên xung quanh cô ấy.
Cùng lúc đó, mái tóc đen mượt của Thùy Họa biến thành màu tuyết trắng.
Với cảnh giới hiện giờ của cô ấy không nên sử dụng Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết, cho dù Canh Kim đủ dùng, cũng sẽ hao phí rất nhiều tâm lực.
Cái gọi là tâm lực, người có tinh khí thần, tâm lực chính là thần của người.
Dưỡng sinh thì dễ dàng, nuôi quỷ lại khó khăn.
Sinh cơ trôi mất đi còn có thể hồi phục, thần hồn khiếm khuyết muốn hồi phục nguyên vẹn lại vô cùng gian khổ.
Thùy Họa tự mình giảm đi thần hồn để phát huy ra Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết, Liễu Như Thị gào thét một tiếng thảm thiết rồi bay ngược về phía sau, Phù Tiên than khóc, hóa thân thành con mãnh hổ cực lớn ngũ sắc sặc sỡ, tuy rằng tiếng gầm vang lên không dứt nhưng vẫn như cũ bị đao ý của Thùy Họa ép phải liên tục lùi về sau.
Cuối cùng là cảnh giới thái tiên, một đao này cho dù đã khuếch đại sát ý của Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết, nhưng sát tính không đủ, chỉ phá vỡ được vòng vây liên thủ của mấy kẻ cường đại trong Dã Tiên, không cách nào một nhát tiêu diệt hết bọn chúng.
Sự khác biệt lớn nhất giữa đại quân Dã Tiên và thành Thải Vân bị bao vây năm đó chính nằm ở chỗ bọn chúng sở hữu tâm trí hoàn chỉnh, biết tiến biết lùi, còn có được pháp thuật thần thông cao thâm.
Cuộc chiến có cấp độ quy mô lớn như hôm nay, trừ phi thiên tôn đích thân lâm trận nếu không ai cũng không quyết định được thắng bại.
Tôi và Thùy Họa giết chóc đến bây giờ, cũng chẳng qua mang lại vài ngàn thương vong về người cho Dã Tiên, mà đây cũng là cực hạn của chúng tôi rồi.
Tiêu diệt hết toàn bộ bọn chúng thì chúng tôi làm không được, những gì chúng tôi có thể làm chính là phá tan sĩ khí của bọn chúng, làm tan rã chiến ý của chúng.
Giờ khắc này, Liễu Như Thị thân mang trọng thương, mà tâm thần của đám Phù Tiên Tứ Tiên cũng bị đao ý của Thùy Họa dọa cho chấn kinh không giữ được bình tĩnh.
Thậm chí vài con Dã Tiên Yêu tộc thấp kém khác, phàm là tử thương do bị đao ý từ một đao vừa rồi của cô ấy ảnh hưởng đến thì con số lên tới hàng ngàn.
Chiến ý của Dã Tiên đã bắt đầu suy yếu, nhưng mà vẫn không đủ khiến bọn chúng lui binh.
Nếu như không thể tiếp tục xuất ra đường lui để đàn áp, bọn chúng rất nhanh sẽ chấn chỉnh cờ trống kéo quân trở lại.
“Không được lùi bước, ả đã không còn là Phá Quân năm đó.
Đao pháp như vậy, ả không sử dụng được mấy đao đâu!” Liễu Như Thị cắn răng nghiến lợi nói.
“Giết! Báo thù cho Hồ Tam Thái Gia!” Hồ tiên gia tộc theo tiếng gọi mà phụ họa theo.
“Giết! Báo thù cho Thường Nhị Lang!” “Giết chết Phát Quân, giết chết Ma Đạo Tổ Sư!” “Không giết được bọn chúng, tương lai Ma đạo tái xuất Dã Tiên sẽ không còn chỗ dung thân nữa!”