"Theo từng tiếng gầm thét, chiến ý của Dã Tiên bắt đầu ngưng kết lại lần nữa, đoàn quân vốn đã tan rã nay tập hợp lại từ đầu.
Tôi bước tới bên cạnh Thùy Họa, cùng cô ấy kề vai sát cánh.
Hồng nhan tóc bạc trắng, khiến tôi nhìn thấy mà trong lòng thương xót vô cùng.
Khi chúng tôi kết hôn, cô ấy liền nói cố chấp nắm tay bên nhau tới già, bây giờ chúng tôi đến cả một đêm phu thê còn chưa tận hưởng, tóc cô ấy đã bạc trắng cả đầu rồi.
“Tiếp theo đây, cứ giao cho anh.
” Tôi nói.
“Anh đã ngộ ra rồi sao?” “Ừ, giây phút tóc em bạc trắng anh liền ngộ ra rồi.
” Tốc độ của A Lê khiến tôi hiểu được, không nên quy định cho kiếm của bản thân bất kỳ giá trị kỳ vọng nào.
Sự vĩ đại của kiếm, nằm ở chỗ nó bôn phóng bất kỳ, tuyệt thế kiếm khách đến cây cỏ cành trúc hay viên sỏi cũng có thể dùng làm kiếm.
- Giải thích ""bôn phóng bất kỳ"" nghĩa là tùy hứng phóng khoáng không chịu bất kỳ ràng buộc nào.
Hết giải thích.
Bản thân Thất Sát Kiếm vốn không thiếu sát cơ, là tôi dùng sinh cơ hạn chế nó phát huy.
Thời khắc nhìn thấy Thùy Họa đốt cháy linh hồn hồi nguyên khí, tôi mới hiểu được một người chỉ cần hạ quyết tâm làm một việc gì, đều sẽ không quan tâm đến cái giá phải trả là gì.
Sinh cơ không tồn tại vẫn còn thần hồn, thần hồn tiêu tan vẫn sót lại ý chí, trong cờ chiêu hồn ý chí của đệ tử Ma đạo sau hàng ngàn năm vẫn có thể đối kháng cùng vận mệnh vạn dân.
Khi tôi lĩnh ngộ ra cái gì gọi là kiếm vô hối, tuy rằng người tôi nhìn có vẻ không hề có bất kỳ biến hóa gì hết, nhưng mà trong huyền quan của tôi đã có thêm kiếm ý sắc bén thấu tận trời.
Huyền quan của mỗi người đều không giống nhau, có người thì trong huyền quan là một mảnh trời băng tuyết địa, có người thì ngược lại bốn mùa như xuân.
Có người thì đao thương tương tàn, có người lại mưa thuận gió hòa.
Mà bây giờ bên trong huyền quan của tôi, kiếm ý sắc bén thấu tận trời hóa thành tuyết bay phấp phới, hoa tuyết uyển chuyển bay lượn khắp bầu trời.
Thần tính là gió, kiếm ý là tuyết, một vòng luân chuyển trăng sáng hướng về huyền quan.
Ngay lúc Thùy Họa xuất ra một đao đó, kiếm Vấn Thiên trong tay tôi phát ra một âm rung phấn khởi, tựa như đã gặp được một người bằng hữu cũ.
Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn đã hiện thế trước thời hạn, Ma Đạo Tổ Sư của đời này cũng nên lấy kiếm nhập đạo rồi.
Giờ phút này đây, tôi cuối cùng đã nghĩ thông suốt vì sao Khương Tuyết Dương muốn tôi vừa xuất quan liền đi tìm Thùy Họa rồi.
Không chỉ là vì tránh khỏi sự truy sát của Toàn Cơ thượng sư, cũng không chỉ vì muốn giúp Thùy Họa và Thanh Khâu Hồ chiến đấu, mà cô ấy biết cơ duyên tôi lấy kiếm nhập đạo nằm trên chính người Thùy Họa, Thùy Họa chính là cơ duyên của tôi.
Trận chiến tại thành Thải Vân đã khiến Thùy Họa tìm được linh cảm, sau đó sáng tạo ra Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết.
Mà cũng trong trận chiến đó, Ma Đạo Tổ Sư vốn vẫn luôn bị đình trệ trong việc lấy kiếm nhập đạo đã tiến được một bước quan trọng nhất, thấu hiểu cái gì gọi là xuất kiếm vô hối.
Năm đó đã như thế, ngày hôm nay cũng như vậy.
Kiếm thứ bảy của Thất Sát Kiếm, tôi vẫn chưa có đặt tên, bây giờ tôi cứ gọi nó là Xuất Kiếm Vô Hối.
Lấy kiếm nhập đạo, vượt qua cảnh giới nguyên thần hợp đạo viên mãn, sở hữu sức mạnh của pháp tắc đại đạo, từ nay về sau Thất Sát Kiếm của tôi đã không còn phải chịu sinh cơ hạn chế.
“Nếu anh đã lấy kiếm nhập đạo, đạo anh hợp là gì thế?” Thùy Họa hỏi tôi.
“Thiên Dư Vạn Vật Dư Nhân, Nhân Vô Nhất Vật Phụng Thiên, Quỷ Thần Minh Minh, Tự Ý Tự Lượng.
” Tôi nói.
Có vài mệnh cách chính bản thân đã là một trong số các đại đạo đó, Sát Phá Lang tam tinh từng người đều là đạo.
Tôi tu hành Thất Sát Kiếm, những gì hợp tất nhiên là đạo của Thất Sát Kiếm, đạo của Thùy Họa cũng là đạo của Phá Quân, đạo của Khương Tuyết Dương là đạo Tham Lang.
“Ma Đạo Tổ Sư năm đó lấy kiếm nhập đạo hợp được cũng là đạo Thất Sát Kiếm, chỉ là sau đó ông ta từ bỏ đạo Thất Sát, từ trong một lần độn khứ đích nhất tìm thấy đạo của bản thân.
” - Giải thích ""độn khứ đích nhất"" là một sợi sinh cơ, tới từ Kinh Dịch, ý chỉ phàm chạy trốn mất đi một thời gian nào đó, có lỗ hổng.
Khi không viên mãn liền sẽ có âm dương, có đối lập, có thời gian.
Hết giải thích.
Hợp đạo là đại đạo vốn đã tồn tại hòa hợp giữa trời đất, cho dù đến được cảnh giới thiên tôn liền có thể hoàn toàn khống chế sức mạnh của pháp tắc đại đạo này, cũng không thể tự xưng là đại đạo của bản thân, đại đạo của chính mình phải tìm được từ bên trong độn khứ đích nhất.
Độn khứ đích nhất thỏa mãn những điều chưa biết, ai cũng không biết đại đạo nào thích hợp với bản thân nhất, cũng không biết liệu có mạnh hơn những gì mình đang có hay không.
Sự suy tàn của nhân đạo vốn do Đạo Đức thiên tôn đã lựa chọn một con đường đại đạo yếu hơn con đường ban đầu của bản thân, Tiên đạo có thể giành chiến thắng cuối cùng được quyết định bởi con đường đại đạo mà Ngọc Hoàng chọn mạnh hơn chính những gì ông ta có trước đây.
“Đạo của riêng Ma Đạo Tổ Sư là gì vậy?” Tôi hỏi.
“Chúng Sinh Bình Đẳng.
” “Đây không phải là giáo lý của Ma đạo hay sao?” “Chúng sinh trong lời của Ma Đạo Tổ Sư, sau này cũng đem Thiên đạo tính vào trong đó.
” Thùy Họa nói.
Lòng tôi rơi vào trầm mặc, và bị chấn động đến mức không thể bình tĩnh được.
Ban đầu Khương Tuyết Dương đã nói qua một câu, đợi khi cậu hiểu được chúng sinh bình đẳng có ý nghĩa là gì, sẽ liền thấu hiểu lý do vì sao Ma Đạo Tổ Sư bị Thiên đạo nghi kỵ đến vậy, bây giờ đích thân Thùy Họa đã nói cho tôi đáp án.
Thùy Họa nói, nếu như không phải Ma Đạo Tổ Sư từ bỏ đạo Thất Sát, thì Ma đạo có Sát Phá Lang liền tam phương tứ chinh tọa trấn vạn thế vĩnh viễn.
Bởi vì Thất Sát vốn chính là một trong những đại đạo cường đại nhất.
"