Sở dĩ Dã Tiên có thể tự xưng một phái là do ban đầu có Nữ Oa ra mặt đặt tên, lúc này chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của Dã Tiên, Dã Tiên bắt đầu rút lấy sức mạnh tín ngưỡng trong Yêu Hoàng Bản Tôn.
Từ câu thần chú của cô ta, tôi phát giác thấy dường như đất trời đang xảy ra thay đổi gì đó, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác nguy hiểm xưa nay chưa từng có.
Tôi ngẩng đầu nhìn bầu trời, màu trăng máu trời sinh đã đậm hơn rồi, mà ở nơi sâu thẳm của vũ trụ hồng hoang xa xôi dường như có một đôi mắt lạnh nhạt có thể nhìn thấu trời đất đang nhìn về không gian phía bên này.
Lẽ nào Nữ Oa vốn chẳng bao giờ quan tâm đến yêu tộc nay lại dâng trào tâm huyết muốn nhúng tay vào chuyện nhân gian sao? Nếu thật sự là vậy, chắc chắn hôm nay tôi và Thùy họa sẽ phải chết.
Nữ Oa Bản Tôn vốn không cần ra tay, chỉ cần hồi đáp thần niệm trong lòng Dã Tiên là có thể khiến sự dũng cảm của chúng tăng vọt, không sợ sống chết nữa.
"Ta phụng lệnh Yêu Hoàng…" Cuối cùng, Liễn Như cũng niệm đến phần kết.
Trực giác mách bảo tôi, một khi cô ta niệm xong, thần niệm của Nữ Oa sẽ truyền đến đây! "Sắc!" Một tiếng sắc lệnh truyền đến từ chân trời phương đông xa xôi, mạnh mẽ vô cùng, thần uy sâu xa khó dò làm dao động cả vùng trời đất.
Cùng lúc đó, ở nơi mà tôi không biết, mọi kẻ mạnh ở Nhân Đạo, Tiên Đạo và Âm ti đều đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn bầu trời cao rộng.
Còn ở Thiên giới, có không biết bao nhiêu đôi mắt của thần minh đang dò xét vào vùng đất Hàn Hoang.
Họ cảm nhận được thần niệm của Nữ Oa, đồng thời cũng cảm nhận được tiếng "sắc" là do ai phát ra.
Nghĩ đến đây, tôi và Thùy họa nhìn nhau, nước mắt chảy đầy mặt.
Sau Lưu Phong Thiên Tôn của đàm Cửu Long, Ma Đạo tôi lại có thêm một thiên tôn nữa.
Hách Liên chết ở Miêu Cương, Vô Cực Thiên Tôn chết ở Long tộc Hải Nam, Lưu Phong Thiên Tôn chết trong tay Thiên Đạo.
Ma Đạo tôi chỉ còn lại hai thiên tôn cuối cùng còn tại thế, lúc này tôi không muốn đọc đến tên húy của họ nữa! Nếu Ma Đạo lại có thiên tôn phải chết, chúng tôi sẽ không thể chịu đựng được sự đau khổ này.
Liễu Như Thị, sao ngươi phải vậy.
Cho dù ngươi không đọc khẩu quyết Nữ Oa, chỉ đợi vùng kiếm khí của ta biến mất là các ngươi có thể phát động đợt tấn công thứ hai.
Kiếm thứ bảy của tôi chỉ có thể dùng một lần, sức mạnh của quy luật thất sát, với cảnh giới hiện giờ của tôi, chỉ có thể kiểm soát được uy lực của một kiếm.
Sau khi dùng kiếm nhập đạo, sáu kiếm đầu tôi có thể thi triển một cách tùy ý, chỉ có kiếm thứ bảy là không thể.
Kiếm thứ bảy làm tiêu hao quá nhiều sức mạnh, vượt xa so với sức mạnh tôi có thể hấp thu từ đạo thất sát, trong khoảng thời gian ngắn tôi không cách nào ngưng tụ được kiếm thứ hai.
Tiếc là Liễu Như Thị không hề hay biết cho nên cô ta mới niệm khẩu quyết của Nữ Oa.
Nữ Oa xuất thần niệm, Thiên Tôn của Ma Đạo tôi há sẽ lại cho cô ta toại nguyện.
Một chữ "sắc" đã cắt ngang câu kết khẩu quyết của Liễu Như Thị, giây lát sau, chân trời phía đông bỗng ửng đỏ, đỏ chói mắt! Vào lúc này, thần đình của tôi truyền đến một luồng chấn động bất thường, cờ chiêu hồn hoá thành một luồng khí đen lao thẳng về phía chân trời phía đông.
Thời khắc này không có ai cử động, tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào vùng trời phía đông ấy.
Rất lâu sau, màu đỏ rực ở chân trời phía đông mới tan đi, cờ chiêu hồn trở về thần đình của tôi, đặt ở huyền quan.
Tôi vội vàng phân chia thần thức ra để kiểm tra, may mà trên cờ chiêu hồn không ghi lại tên của thiên tôn nào.
"Sao rồi?" Thùy họa hỏi.
"Thiên tôn vẫn còn.
" Tôi nói: "Theo lý sẽ là vậy.
Nữ Oa động thần niệm trước, sau đó Ma Đạo ra mới động, nếu Thiên Đạo lấy lý do thời đại mạt pháp mà diệt Ma Đạo thiên tôn ta thì Nữ Oa cũng sẽ bị tiêu diệt cùng lúc.
Lúc Thái Cổ Ma Thần và Thiên Đạo tranh đấu với nhau, Nữ Oa đã giúp Thiên Đạo không ít, đương nhiên sẽ không muốn Nữ Oa bị tiêu diệt cùng.
" Sau khi khẩu quyết của Liễu Như Thị bị cắt ngang, rất lâu sau không thấy động tĩnh gì, mà lúc này vùng kiếm khí của tôi đã hoàn toàn biến mất.
Nếu cô ta còn không rút quân, vậy bên thua vẫn sẽ là chúng tôi.
"Liễu Như Thị, nếu ta dùng thần hồn xuất đao, thì ngươi, Hoàng Tiên, Khôi Tiên, Tứ Tiên, còn có cả Yêu tộc họ Hồ đều sẽ trở thành vong hồn dưới đao của ta.
" Thùy họa cầm đao điểm danh.
"Ha ha, nếu hôm nay ta rút quân, sau này Ma Đạo tái xuất chẳng phải vẫn là kết quả như thế hay sao.
" Liễu Như Thị cười lạnh.
"Được thôi, không phí lời nữa, đánh đi.
" Thùy họa hít sâu một hơi.
Cô ấy có thể thiêu đốt thần hồn để biến ra thiên địa giao tranh âm dương lưỡng đoạn quyết là do bản thân cô ấy có thể tự sinh Canh Kim.
Còn tôi thì lại không thể xuất kiếm như cô ấy, chỉ đành nhìn cô ấy chết trước tôi.
Đúng vào thời khắc Liễu Như Thị giơ cao cờ lệnh chuẩn bị phát lệnh tấn công thì cờ lệnh đột nhiên bị gãy.
Thứ khiến cờ lệnh gãy là một mũi tên bay đến từ hướng nam.