Thùy Họa nói rằng lý do vị đại nhân vật kia nhập thế luân hồi, có liên quan đến cái chết ở vực Trả Hồn của Ma Đạo Tổ Sư.
Ma Đạo Tổ Sư đã đồng quy cùng với đất trời, phần nhân quả này chỉ có tôi mới hiểu được.
Mà hiện tại tuyệt đối không phải thời điểm để giải quyết đoạn nhân quả này, một khi giải quyết nó, Âm ti sẽ không kiêng nể gì mà xuống tay với Ma đạo.
Thùy Họa không nói, tôi tất nhiên cũng không hỏi nữa.
Ở với cô ấy trên đỉnh núi thêm một lúc, đến khi tiếng nức nở trong thành lắng xuống, tôi cùng cô ấy xuống núi và trở về phòng.
Kể từ khi chúng tôi tương phùng ở Sơn Hải Quan, lấy được đao Trấn Yêu liền bắt đầu tiến giết đại miếu, sau đó một đường đi đến thành Thanh Khâu, tiếp đó lại cùng Dã Tiên ác chiến một đêm.
Ban ngày an táng tướng sĩ của Hồ Tộc Thanh Khâu, đêm nay mới thật sự được nghỉ ngơi.
Gian phòng mà Hồ Tộc Thanh Khâu chuẩn bị cho chúng tôi rất tao nhã, Lưu Phong Sương rất dụng tâm chăm chút.
Ngăn nắp sạch sẽ như mới, trên bệ cửa còn đặt thêm cỏ xạ hương và trà Vũ Yến.
Khắp căn phòng lan tỏa hương thơm của cỏ cây, khiến người ta cực kỳ thoải mái, rất có hơi ấm gia đình.
Không có nến đỏ, chỉ có một ngọn đèn mỡ xanh.
Thùy Họa không có thời gian thay bộ giáp trên người, khi về đến cửa phòng việc đầu tiên là nhờ tôi giúp cô ấy cởi bộ giáp xuống.
Từ trước đến nay chỉ có người vợ cởi bỏ áo giáp cho người chồng đi đánh trận trở về, chúng tôi thì hoàn toàn ngược lại.
Lúc này cô ấy an tĩnh ngồi trên ghế, mỉm cười nhìn vào mắt tôi, chầm chậm khép mắt lại.
So với việc giúp cô ấy cởi bỏ áo giáp, tôi càng nguyện ý trang điểm vẽ mày cho cô ấy hơn.
Tôi thay cô ấy gỡ bỏ lông chim trĩ, sau đó bắt đầu tháo gỡ hạo kỳ trên lưng, bộ giáp này được Hồ Tộc Thanh Khâu làm thủ công, tay nghề tinh tế.
Trên mảnh bảo thạch hộ tâm ở trước ngực của áo giáp khắc một con hồ ly toàn thân trắng như tuyết, đó chính là dáng vẻ hình thú nguyên thủy của Lưu Phong thiên tôn.
Ký hiệu này là do Thùy Họa đặc biệt yêu cầu, thể hiện sự tưởng nhớ của cô ấy đối với Lưu Phong thiên tôn, mãi mãi ở trong tim, nguyện ý tồn vong cùng Hồ Tộc Thanh Khâu.
Bình thường không nhìn ra được sự tổn hại thần hồn của Thùy Họa, một khi cô ấy buông lỏng cơ thể, sự mệt mỏi và buồn ngủ đến rất nhanh.
Tôi mới giúp cô ấy tháo bỏ xong bốn hạo kỳ, cô ấy đã ngủ rồi.
Tôi chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí giúp cô ấy cởi bỏ lớp giáp nặng nề trên người, sau đó bế cô ấy đặt lên giường.
Sợ cô ấy bị đánh thức, tôi không động vào lớp áo trong, mặc dù trên lớp áo trong trắng như tuyết của cô ấy đã loang lổ vết máu.
Khuôn mặt tuyệt mỹ, đường nét khuôn mặt rất đẹp, không biết có phải chịu ảnh hưởng quá nhiều từ tiên thiên canh kim hay không, cho dù đang ngủ thì khuôn mặt Thùy Họa trông vẫn đầy uy nghi, sự dịu dàng đối với cô ấy mà nói là cực kỳ hiếm thấy.
Càng nhìn lại càng động tình, nhịn không được mà đặt lên trán cô ấy một nụ hôn.
Ngày thứ hai lúc tôi tỉnh dậy, sắc trời đã sáng, Thùy Họa không ở bên cạnh, tôi thay y phục rồi ra ngoài tìm cô ấy.
Thấy cô ấy đang ở nơi tu luyện của Hồ Tộc Thanh Khâu chỉ điểm họ tu hành, Lưu Phong Sương đang đi bên cạnh cô ấy, ngưng thần lắng nghe.
Truyền pháp lẽ ra là việc của Đạo tổ, đáng tiếc là Đạo tổ tôi đây hữu danh vô thực, không có bản lĩnh dạy người khác.
Nhìn thấy tôi, Thùy Họa cúi đầu nói với Lưu Phong Sương vài câu rồi đi về phía tôi.
“Chúng ta nên quay về thôi, những người này em cũng không dạy được gì nhiều, đành đợi sau này để Tuyết Dương dạy rồi.
” Thùy Họa nói.
“Nhanh như vậy mà đã rời đi sao, thần hồn của em vẫn chưa dưỡng tốt đâu.
” Tôi nói.
“Dưỡng hồn nào có dễ như vậy.
Dã Tiên đã quay về quan ngoại, chúng ta cần tận dụng lúc việc này chưa hoàn toàn phát tán đi đến núi Chung Nam giúp Tuyết Dương giải nguy.
”Sau khi Dã Tiên quay trở về quan ngoại, chuyện Ma Đạo Tổ Sư và Phá Quân cùng nhau xuất thế nhất định cả thiên hạ đều sẽ biết.
Tôi thân là đồ đệ của Khương Tuyết Dương, cô ấy chắc chắn là người đầu tiên bị trách móc.
Huống chi Côn Lôn Tiên đạo vốn dĩ đã nghi ngờ cô ấy, thân phận Tham Lang của cô ấy nhất định không thể giấu nổi nữa.
Nhân đạo và Âm ti không dám động vào cô ấy, không có nghĩa là Côn Lôn Tiên đạo cũng cố kỵ như vậy.
Chẳng qua là do hạn chế của thời đại Mạt Pháp, Côn Lôn Tiên đạo vẫn là không dễ dàng nhập thế.
Tiên đạo trước giờ không thiếu nửa bước thiên tôn, mà tôi và Thùy Họa hiện tại cũng chỉ mới là hợp đạo.
Nếu không phải vì Thiên Địa Giao Chinh Âm Dương Lưỡng Đoạn Quyết của Phá Quân quá nổi tiếng, quá bá đạo, cũng không trấn nổi đạo môn do Nhân đạo kiểm soát đâu.
Còn về phần Thất Sát kiếm của tôi, uy danh cho đến nay chưa bao giờ sánh bằng Lưỡng Đoạn Quyết của cô ấy đâu.