Thật sự không ngờ tới Thùy Họa sẽ nói ra lời như thế, tôi vội vã khuyên cô ấy, nhưng tôi chưa kịp mở miệng, cô ấy liền nói: “Tạ Lan, tình cảm anh đối với em em tất nhiên hiểu rõ.
Nhưng mà Ma Đạo Tổ Sư và Phá Quân vốn không thích hợp trở thành đạo lữ, mới đầu nếu không phải vì Phá Quân không thể buông bỏ chấp niệm, lao xuống sông Vong Xuyên báo thù cho Ma Đạo Tổ Sư, Ma đạo cũng không thể chỉ trong một đêm mà tiêu vong.
”Lời Thùy Họa nói tuy rằng tàn nhẫn, nhưng lại là sự thật.
Chẳng qua tôi không chấp nhận sự thật này, Ma Đạo Tổ Sư là người trọng tình hào sảng, Đạo Tổ của hai bên khác không trải qua tình duyên là bởi vì đã bước lên cảnh giới vong tình, mà cả đời Ma Đạo Tổ Sư không cưới lại vì có căn nguyên khác.
Ma Đạo Tổ Sư vẫn chưa thể cầm kiếm chặt đứt dây tơ tình, cho dù Tạ Lan tôi có thể làm được, tôi cũng sẽ không làm.
“Em đã không còn là Phá Quân năm đó nữa, anh cũng không phải vị Ma Đạo Tổ Sư đã tử chiến ở vực Trả Hồn, em hà tất gì nhắc lại lời này chứ.
Tử Sinh Khế Khoát, Dữ Tử Thành Thuyết, những lời này do chính miệng em nói ra cơ mà.
” Tôi nói.
- Giải thích câu "Tử Sinh Khế Khoát, Dữ Tử Thành Thuyết" nghĩa là Sống chết cùng nhau vượt qua gian khổ, nguyện cùng người tạo nên lời thề ước.
Hết giải thích.
“Thùy Họa cô không cần nhiều lời nữa, cho dù có tái diễn lại bị kịch năm đó, ta cũng không muốn hai người chia tay nhau.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Tôi chỉ hỏi Phật Gia, đâu có hỏi hai người.
” Thùy Họa nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Phật Gia, căn bản không thèm để ý tới Khương Tuyết Dương.
“Lúc trước tôi đã nói, trong lòng Uy Nhuy Tạ Lan vĩnh viễn chỉ là sư huynh.
”Thùy Họa trầm mặc không nói gì, qua một hồi lâu mới thở dài một hơi, học theo Khương Tuyết Dương nói: “Hy vọng cô sẽ nhớ kỹ những gì hôm nay đã nói, tương lai nếu xảy ra chuyện gì, vẫn xin Vương cô nương niệm tình đồng môn mà tha cho anh ấy một lần.
”Tuy rằng Giảng Kinh Lâu không có người ngoài, lúc này đây đại địch đang ở phía trước, tôi cũng không ngờ Thùy Họa sẽ đột nhiên nói ra mấy lời này.
Không chỉ mỗi tôi kinh ngạc, thần sắc của Phật Gia cũng bất ổn, bầu không khí trở nên có chút khó xử.
Thấy vậy tôi liền kéo Thùy Họa qua một bên, hỏi cô ấy tại sao lại đột nhiên nói mấy lời đó, không nên hoài nghi tình cảm của tôi dành cho cô ấy.
“Tạ Lan, ở kiếp này anh sẽ có rất nhiều kẻ thù.
Tạ Lưu Vân tính một người, sư đệ Phật Gia của anh cũng được xem là một người, mà sư đệ anh còn đáng sợ hơn cả Tạ Lưu Vân.
”“Phật Gia không hề có tu vị, lại là nữ tử lương thiện dịu dàng, cô ấy làm sao có thể hại anh chứ?”“Đó chỉ là bây giờ, đợi sau khi cô ta thức tỉnh túc mệnh anh liền sẽ hiểu ngay thôi.
”Có Phong Dương Trận thủ hộ Ngưỡng Thiên Trì, Giảng Kinh Lâu tạm thời vẫn rất an toàn.
Thùy Họa xách gói hành lý bước vào nội phòng, không lâu sau đó liền thay bộ giáp sắt nặng nề màu đen mà Hồ tộc Thanh Khâu may cho cô ấy.
Nhìn bạch hồ trên gương hộ tâm, vẻ mặt Khương Tuyết Dương lộ ra vẻ bi thương.
“Cũng may, tộc nhân của Lưu Phong thiên tôn không bị Dã Tiên tiêu diệt.
Nếu không khi xuống Cửu Tuyền, chúng ta có mặt mũi nào mà gặp cô ấy.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Há nói không cùng y phục, cùng quân cùng y bào.
Lưu Phong thiên tôn vốn không giáng xuống, cô ấy vĩnh viễn sống mãi trong tim ta.
”Nói xong câu này, Thùy Họa lại hỏi đến nguy hiểm của ngày hôm nay.
“Ta lấy Ngưỡng Thiên Trì hóa nhập vào Phong Dương Trận, Âm ti không hành động thì sẽ không một ai có thể phá được trận pháp của ta, nơi này tạm thời an toàn.
” Khương Tuyết Dương nói.
“Côn Lôn Tiên đạo thì sao?” Tôi hỏi.
“Toàn Cơ thượng sư đã chịu thiệt một lần, cảnh giới của bà ta tuy rằng cao, nhưng không phải người nắm giữ thế cờ của Tiên đạo ở nhân gian, chỉ cần Dao Trì tiên tử không hạ quyết tâm, người của Tiên đạo sẽ không ồ ạt vây công Ngưỡng Thiên Trì.
”“Tiên đạo sớm đã không xem Ma đạo làm đối thủ chân chính, đối thủ của họ là Hàm Cốc Quan của Nhân đạo.
Thời đại Mạt pháp chưa kết thúc, Tiên đạo sẽ không nhập thế.
Ở điểm này cô không cần phải lo lắng, người cô cần lo lắng là một người khác.
” Thùy Họa nói.
“Ai?” Khương Tuyết Dương hỏi.
“Tạ Lưu Vân.
”“Hắn đã xuất thế rồi sao?” Khương Tuyết Dương kinh ngạc thốt lên.
“Hai ngày trước Tạ Lưu Vân đã xuất thế ở Sơn Hải Quan, lúc ta và Tạ Lan leo lên đó, người của hắn đã xuống chân núi rồi.
”Tên của người, bóng của cây.
Tạ Lưu Vân một trăm năm trước đã làm kinh động cả đạo môn, hôm nay hắn lại lần nữa xuất thế, đạo môn ắt phải được hắn thống nhất.
Phủ Thiên Sư năm đó bởi vì chuyện của Hàm Cốc Quan còn từng xảy ra bất đồng với hắn, chẳng qua từ lúc tôi thấy hắn giơ cao cờ chiêu hồn Nhân đạo trong quan tài trấn hồn, tôi liền biết thỏa hiệp này là cả Nhân đạo.
Hàm Cốc Quan đã thừa nhận Tạ Lưu Vân, đồng thời cũng giao cờ chiêu hồn cho hắn.
Kiếm trảm Cửu Long, mưu tính giết Hoàng Hà Bát Đại Vương, diệt hồn phách Ma Đạo Tổ Sư.
Tuy rằng Âm ti so sánh hắn với Khương Tuyết Dương, chỉ là hiện giờ Khương Tuyết Dương tuyệt đối không phải đối thủ của hắn, có lẽ cả ba người chúng tôi hợp lại cũng không phải đối thủ của hắn.
Huống hồ bên cạnh hắn còn có thêm một Trương Chi Viễn, tại Sơn Hải Quan chỉ tình cờ liếc một cái tôi liền nhận ra tu vi của Trương lão đạo sau hai năm đã đến được cảnh giới nửa bước thành thiên tôn.
Có sư huynh liên thủ, vận mệnh Nhân đạo đột ngột dâng cao.
Dao Trì tiên tử trì hoãn không hạ quyết tâm tiến đánh Ngưỡng Thiên Trì, một là kiêng dè quy tắc của thời đại Mạt pháp, hai là bởi vì cố kỵ Tạ Lưu Vân của Nhân đạo.
“Chỉ là không biết Tạ Lưu Vân đang ở cảnh giới nào?” Tôi hỏi.
“Giống như cậu vậy, vượt qua nguyên thần, lấy kiếm nhập đạo.
” Khương Tuyết Dương nói.
Trái tim tôi bị dọa đến run rẩy, không tu luyện sát kiếm đương nhiên không biết sự khó khăn của sát kiếm.
Thì ra những gì tôi có thể làm được, Tạ Lưu Vân sớm đã thành thạo từ một trăm năm trước rồi.