Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 263 - Chương 263: Gặp Lại Anh Linh (1).

Chương 263: Gặp Lại Anh Linh (1).

Sau khi người của Côn Lôn Tiên đảo rời đi, tôi và Tạ Lưu Vân ngước nhìn lên bầu trời hồi lâu mà không nói lời nào.

“Ai dà, so với tâm kế của phụ nữ, ta cảm thấy sự vô liêm sỉ của chúng ta không đáng nhắc đến đó.

” Tạ Lưu Vân thở dài nói.

“Tại sao ngươi lại nói thế?” Tôi hỏi.

“Ta đối với Minh Nguyệt có tình cảm hay không trong lòng cô ấy hẳn hiểu rõ, cho nên cô ấy thừa biết ta sẽ giúp cô ấy cứu Mộ Dung Nguyên Duệ ra ngoài.

Trên thực tế, người thật sự muốn hủy diệt người của Bồng Lai Tiên đảo chính là cô ấy, chúng ta đều bị cô ấy lợi dụng rồi.

” Tạ Lưu Vân nói, từ đầu đến cuối Côn Lôn Tiên đạo mới là người muốn diệt Bồng Lai, thứ nhất là bởi vì Phúc Thọ Chân Nhân quá đỗi xấc xược, thứ hai, Côn Lôn Tiên đảo nếu muốn nhập thế ở thời đại Mạt Pháp cũng cần một cái cớ.

Mà tôi và Tạ Lưu Vân đã giết chết Phúc Thọ Chân Nhân và ba vị đạo lữ của hắn, chẳng khác nào hủy hết đạo trường của Tiên đạo cả.

Phúc Thọ Chân Nhân lại là đại nhân vật có sức ảnh hưởng rất lớn với Tiên đạo, như vậy là đã cho Côn Lôn Tiên đạo lí do để nhập thế rồi.

Bọn họ có thể nói với bên ngoài chính Nhân đạo và Ma đạo đã khơi mào cuộc chiến ba bên, như vậy Côn Lôn Tiên đạo đã có thể tiến hành nhập thế.

Sau khi cung chủ Dao Trì giết người diệt khẩu, tôi và Tạ Lưu Vân có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nổi.

Đó vẫn chưa phải là điểm mấu chốt, quan trọng nhất nằm ở Mộ Dung Nguyên Duệ.

Tiên đạo không ra mặt ở thời đại Mạt Pháp, trừ khi người đứng đầu Nhân đạo và Ma đạo cùng xuất hiện, Tiên đạo mới thức tỉnh.

Trước khi chúng tôi đến, Mộ Dung Nguyên Duệ vẫn chỉ là một đệ tử bình thường của Côn Lôn Tiên đạo, thiên phú tuy cao, nhìn khắp Tiên đạo lại cũng không tính là gì.

Tuy nhiên khoảnh khắc tôi cùng Tạ Lưu Vân bước lên Bồng Lai Tiên đảo đó, Mộ Dung Nguyên Duệ đã thức tỉnh túc mệnh, trở thành người cầm cờ của Tiên đạo, giương lên ngọn cờ chiêu hồn của Tiên đạo.

Đây mới chính là kế hoạch thật sự của cung chủ Dao Trì, mục đích của bà ta không chỉ là muốn tiêu diệt Bồng Lai Tiên đảo để làm cái cớ cho Tiên đạo nhập thế, mà còn muốn tôi và Tạ Lưu Vân đồng thời hiện thân, tam phương hội tụ, thức tỉnh lá cờ chiêu hồn mà Mộ Dung Nguyên Duệ nắm giữ.

Thật sự nếu chúng tôi không đi cứu Mộ Dung Nguyên Duệ, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng sẽ vô sự.

Mộ Dung có khí số, Phúc Thọ Chân Nhân nhiều nhất cũng chỉ gây khó dễ chứ căn bản không thể làm hại đến cô ấy.

Ba lá cờ chiêu hồn, Ma đạo là chữ Ma, Nhân đạo là chữ Đạo, còn Tiên đạo được Thiên đạo chiếu cố nhất, trên lá cờ viết một chữ Thiên.

Bất luận là Nhân đạo hay Tiên đạo, đều lấy Thiên đạo làm trọng, cờ chiêu hồn của bọn họ ghép lại với nhau vừa hay là hai chữ Thiên Đạo.

Chỉ có Ma Đạo Tổ Sư mới dám đặt Thiên đạo bên trong chúng sinh, lá cờ chiêu hồn viết một chữ Ma, vì vậy ông ấy mới có kết cục đồng quy với đất trời.

“Tạ Lan, ngươi thông minh hơn ta nghĩ đó, ngươi làm sao nhìn ra được Mộ Dung Nguyên Duệ có vấn đề vậy?” Tạ Lưu Vân hỏi tôi.

“Trước khi tôi đến đây vợ của tôi đã nói với tôi một câu, cô ấy nói Mộ Dung Nguyên Duệ không phải dễ chọc giận đâu.

” Tôi ngẫm nghĩ rồi nói.

“Ha ha, đây chính là điểm đáng sợ nhất của trực giác phụ nữ, đến ta cũng chưa nghĩ đến người cầm cờ Tiên đạo ở thời này lại là cô ấy.

Cũng may là ngươi không cưới cô ấy, cưới cô ấy rồi thì Ma đạo sẽ không còn chút hy vọng nào nữa, so với việc ta cưới Minh Nguyệt năm đó còn hung hiểm hơn.

” Tạ Lưu Vân nói, mục đích lớn nhất Côn Lôn tuyển rể không phải khiến đạo môn tàn sát làm tổn hại vận khí, mà là để tìm ra đứa con vận mệnh, người cầm cờ của đạo môn.

Côn Lôn tuyển rể chọn lựa tinh anh của tinh anh, mà loại người này là có khả năng được chọn làm người cầm cờ của Nhân đạo nhất, nắm giữ cờ chiêu hồn của Nhân đạo, đồng thời gánh vác số khí của Nhân đạo trong thời đại Mạt Pháp.

Nếu Tạ Lưu Vân đạo tâm không vững, năm đó thật sự thành hôn với cung chủ Dao Trì, toàn bộ số khí của Nhân đạo trên người ông ta đều giao hết cho Tiên đạo.

Cho nên ông ta thà mang cái danh vô sỉ, cũng không nguyện ý có bất cứ can hệ nào với cung chủ Dao Trì.

Cũng như những lợi ích mà Nhân đạo có được từ của hồi môn của Tiên đạo, có trân quý đến mấy cũng làm sao có thể so được với số khí của Nhân Đạo.

Mộ Dung Nguyên Duệ cầm cờ Tiên đạo, còn tôi nắm giữ cờ chiêu hồn của Ma đạo, hai người chúng tôi đều mang số khí trên người.

Số khí Tiên đạo mạnh hơn Ma đạo nhiều, chỉ cần tôi và cô ấy sớm tối bên nhau, hai mặt tương tranh, thì số khí của Ma đạo sớm muộn cũng bị cô ấy bào mòn đến nửa phần cũng chẳng còn.

Nếu như vậy, Tiên đạo không cần xuất nhất binh nhất tướng, cũng có thể làm Ma đạo tan rã từ gốc rễ.

“Ta chỉ có một điểm nghĩ không thông, vốn dĩ Chúc Long có thể giết chết ngươi, vậy tại sao sau khi thức tỉnh túc mệnh Mộ Dung Nguyên Duệ lại muốn cứu ngươi vậy?” Tạ Lưu Vân hỏi.

Bình Luận (0)
Comment