Tôi và Kiêm Hà cũng tiến vào trong hư không vỡ vụn, chúng tôi bị màn đêm vô tận bao phủ, ngũ quan lục thức bắt đầu trở nên mơ hồ.
Tõm, tõm, tiếng hai cơ thể rơi xuống nước vang lên.
Tôi và Kiêm Hà đồng thời rơi vào trong một đầm nước, mọi thứ xung quanh đều bị bao phủ bởi màn sương xám xịt, trong không khí tràn ngập hương hoa kì dị.
Nước trong đầm trong vắt nhưng lại có màu rất lạ, đó là một màu hồng nhạt, có vô số cánh hoa nhỏ đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước.
Hoa có năm cánh, màu hồng nhạt, nhìn giống như hoa đào.
Hoa đào kích tình, người xưa thường nói nhìn mặt có tướng đào hoa.
Vừa nghĩ tới đây, tôi liền thấy sắc mặt của Kiêm Hà có gì đó bất thường.
Đạo bào của cô ấy đã bị nước làm ướt hết, thân thể yểu điệu hiện lên rõ ràng, cảnh xuân trước ngực lúc ẩn lúc hiện.
Hoa đào dập dềnh sớm đã biến thành từng đợt sóng xuân.
"Ra khỏi đây nhanh.
"Lời còn chưa dứt thì tôi đã bị cô ấy ôm chặt cứng.
Đây đã không phải là lần đầu nữa, nhưng lần này tôi biết mình cũng không thể phản kháng được, bởi vì chính tôi cũng đã bị trúng khí độc của hoa đào ở trong đầm nước.
Rất nhiều việc trên đời đều cần có cơ duyên, không phải cứ muốn gì là được nấy.
Đường dẫn đến ngoại giới nhiều như vậy, đâu ai biết chúng tôi lại trùng hợp rơi vào trong đầm hoa đào.
Tôi mắc kẹt với cô ấy ở dưới nước hồi lâu, khó khăn lắm mới lên được bờ thì chúng tôi cũng đã không còn mảnh vải che thân.
Tuy giữa tôi và cô ấy không hề tồn tại tình yêu nhưng lúc này tình dục đã làm chúng tôi mụ mị đầu óc, cuối cùng tôi đã không thể kiểm soát bản thân được nữa.
Trú Sính Tình Dĩ Thư Ái, Dạ Thác Mộng Dĩ Giao Quân.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa ma và người nằm ở khả năng giải quyết ham muốn.
Con người có thể khống chế dục vọng của mình vì bị luân lí đạo đức ràng buộc, trong khi ma quỷ lại thích giải phóng hoàn toàn dục vọng, thậm chí là khuếch đại chúng lên.
Khi các tà phái truyền đạo Bà La Môn đã dùng phương pháp này để khơi dậy dục vọng của con người, chúng chọn những thiếu nữ xinh đẹp và giao họ cho yêu nhân tà đạo để chúng huấn luyện, sau đó chúng lại tiếp tục cho những cô gái ấy đi truyền đạo, cướp đoạt tiền bạc của tín đồ và kiểm soát thân tâm của họ.
Mặc dù bản thân có đạo tâm, nhưng đạo tâm nay đã bị chướng khí của hoa đào làm cho mơ hồ.
Nếu còn có nguyên thần thì không sao, chứ thần thức này quả nhiên không địch nổi với xuân tình của đào hoa chướng.
Một đám mây trên Vu Sơn, vang vọng u cốc.
Hành Vân Vô Xứ Sở, Tiêu Sử Tại Lâu Trung.
Trời đất bỗng nhiên quay cuồng, cảm giác như bị điện giật cứ đến rồi đi như thủy triều, triền miên không biết mệt mỏi.
Đêm xuân ngắn ngủi, chuyện nam nữ vốn là lạc thú của nhân gian.
Không biết đã qua bao lâu, tôi đã tỉnh lại sau cơn mê, còn Kiêm Hà vẫn chưa tỉnh táo hẳn.
Lúc này sau lưng và trước ngực tôi toàn là vết cào và cắn, nếu không phải thân thể đã hóa thánh, nam tử bình thường sao có thể là đối thủ của thánh nữ Ma tộc.
"Đạo Tổ quả nhiên không lừa ta.
" Kiêm Hà liếm môi, vẻ mặt hài lòng nói.
"Là sao?""À.
Có lần mơ thấy ông ấy, tôi đã xin ông ấy có một người chồng như ý.
""Sau đó thì?""Sau đó ông ấy cười nói với tôi rằng nếu người đó đến, thì đó là người xứng đáng để giao phó cả đời, đệ tử của Ma đạo ta đều là người có tình có nghĩa cả đấy.
"Tôi lập tức á khẩu.
Hình như tôi bị Ma Đạo Tổ Sư lừa rồi thì phải.
Huyết mạch của Huyễn ma vô cùng lợi hại, Ma Đạo Tổ Sư sợ rằng sau khi ra ngoài Kiêm Hà sẽ gặp phải tai họa do lục dục, bèn sắp xếp ổn thỏa lối ra, lưu lại đầm hoa đào này.
Chuyện này cũng không thể trách Đạo Tổ, ngài ấy cùng lắm đoán được tôi sẽ tới đây, nào biết tôi sẽ kết hôn với Thùy Họa.
Chỉ có thể trách tạo hóa trêu người, lần này dù tôi có muốn quỵt nợ cũng không được nữa.
"Kiêm Hà, chúng ta đi thôi.
" Tôi nhẹ nhàng nắm lấy tay cô ấy.
"Anh không tức giận sao?""Có gì mà tức giận chứ, cô xinh đẹp như vậy, ai mà không thích chứ.
""Vậy vợ anh cũng không tức giận chứ?"Cô ấy không hỏi còn đỡ, vừa hỏi liền khiến tôi đau cả đầu.
Tôi cũng chẳng biết phải giải thích chuyện này như thế nào, chẳng lẽ lại đổ hết tội lên Đạo Tổ à? Ngài ấy có thể dự đoán tôi sẽ đến đây chứ có dự đoán được tôi sẽ kết hôn với Thùy Họa đâu.
Từ xưa đến nay, người thông minh luôn bị tổn thương, kẻ si tình ắt không thọ, Đạo Tổ sống một cuộc đời khổ bần, nhất định trong lòng cũng có chút tiếc nuối.
Đi được nửa dặm, tôi chợt nhớ ra một chuyện.
Tôi là thân người, vốn không có sức đề kháng với khí độc của hoa đào, nhưng Kiêm Hà là thân ma, sao cô ấy lại trúng độc được chứ?Đối với Huyễn ma, chướng khí hoa đào chẳng là cái gì!Hờ, xem ra tôi không chỉ bị mỗi Ma Đạo Tổ Sư lừa mà còn bị Kiêm Hà dắt mũi nữa.
Trước giờ cô ấy chưa từng nhìn thấy người con trai khác, lại thêm từ nhỏ đã sùng bái Ma Đạo Tổ Sư, còn tôi lại có cùng mệnh cách với Ma Đạo Tổ Sư, cô ấy không rung động với tôi mới là lạ.
Bảo sao vừa mới gặp cô ấy đã không hề có chút xấu hổ nào với tôi, có lẽ từ lúc đó cô ấy đã xem tôi như người trong mộng rồi.