Tôi bị cô ấy nói đến đỏ cả mặt, nhưng lại không thể thừa nhận những lời cô ấy nói là sự thật.
“Nếu cô đồng ý cho ta cỏ Long Diên, ta sẽ nói cho cô nghe một bí mật, bí mật này có liên quan đến việc cô có thuận lợi trở thành Thiên Tôn hay không.
” Thiên Tôn khó chứng, nghe tôi nói sẽ liên quan đến việc cô ấy trở thành Thiên Tôn, Mộ Dung Nguyên Duệ để lộ ra nét mặt có vài phần tò mò, nhưng phần nhiều vẫn là nghi ngờ.
“Bí mật gì?” “Cô theo ta đến một nơi là biết ngay.
” Tôi nói.
Mộ Dung Nguyên Duệ nghĩ ngợi một chút, rồi thu hồi lại pháp thân, lạnh lùng nói: “Dẫn đường.
Nếu ngươi nói dối, kết quả như thế nào thì tự ngươi rõ nhất.
” “Ta là Ma Đạo Tổ Sư, nói thế nào thì làm như vậy, làm sao có thể lừa cô?” “Như vậy là tốt nhất.
” Hiện tại tôi cùng với Mộ Dung hai người ngự không phi hành bay đến huyện Ung Ninh nơi gần với Côn Lôn nhất.
Muốn đến Âm ti, thuận tiện nhất là đi qua Miếu Thành Hoàng, trong Miếu Thành Hoàng có một cổng âm dương giới thông đến Hoàng Tuyền.
Lúc này đang là hoàng hôn, thời điểm phùng ma, dương khí bắt đầu suy giảm, âm khí bắt đầu tăng lên, là cơ hội tốt để xuống Âm ti.
Miếu Thành Hoàng của huyện Ung Ninh được xây ở sườn núi vùng ngoại ô, do là đất rộng người thưa, nên hương khói ở Miếu Thành Hoàng rất ảm đạm.
Lớp sơn vàng trên tượng Thành Hoàng gia bong tróc từng mảng, điện thờ lại càng thêm đổ nát.
Tám vị tướng bảo vệ Miếu Thành Hoàng xiêu vẹo, nghiêng lệch, các chi không còn toàn vẹn.
“Ngươi đưa ta đến đây làm gì?” Mộ Dung Nguyên Duệ hỏi.
“Đợi một chút là cô biết thôi.
” Miếu Thành Hoàng này tuy rằng trông không có sinh cơ, nhưng ngay khi tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ vừa bước vào, ngay lập tức xuất hiện vài đạo thần niệm.
Một khắc sau, Thành Hoàng gia bước ra từ bức tượng, hướng về Mộ Dung Nguyên Duệ mà đại hành lễ quỳ bái.
“Không biết Huyền Nữ đại giá, xin thứ lỗi vì đã không đón tiếp từ xa.
” Thái độ của Thành Hoàng gia thập phần tôn kính.
“Người không biết không có tội.
” Mộ Dung Nguyên Duệ lạnh lùng nói.
Cửu Thiên Huyền Nữ vốn là chính thần của Tiên đạo, càng là Chiến thần được truyền khắp tam giới, sát phạt vô song, đắc đạo ngay trong thời hồng hoang.
Thành Hoàng gia chỉ là một chức vị thấp bé của Âm Ti, gặp được cô ấy đương nhiên sẽ nơm nớp lo sợ.
Sau khi hành lễ xong với Mộ Dung Nguyên Duệ, Thành Hoàng gia đứng dậy chắp tay chào tôi, lạnh lùng nói một câu: “Gặp qua Ma Đạo Tổ Sư.
” Ông bà có câu, người so sánh với người chỉ tức chết người, đãi ngộ này thực sự là một trời một vực mà.
Năm đó Ma Đạo Tổ Sư xuống Âm Ti, năm phương quỷ đế của Âm Ti gặp còn phải chào theo lễ của đệ tử.
Đánh nhau thì đánh nhau, nhưng lễ tiết vẫn phải đủ.
Không còn cách nào khác, sức mạnh đặt lên đầu, tự mình không thể làm được thì không nên trách xã hội này không bình đẳng.
“Không biết Huyền Nữ đến đây là vì chuyện gì, thuộc hạ nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp sức.
” Thành Hoàng gia nói.
“Ngươi hỏi hắn.
” Mộ Dung Nguyên Duệ chỉ về phía tôi nói.
"Ta muốn cùng Mộ Dung tiên tử đi Âm Ti, cho nên tới đây mượn đường.
" Thành Hoàng gia sắc mặt đề phòng nhìn chăm chăm tôi một hồi lâu, rồi lại nhìn Mộ Dung Nguyên Duệ lần nữa, không thấy cô ấy tỏ ý gì, nên nói: “Hai vị xin mời theo tôi.
” Bước vào phòng trong của Miếu Thành Hoàng, Thành Hoàng gia bắt đầu niệm chú làm pháp, cùng với những câu chú ngữ của ông ấy, trên mặt đất bốc lên một màn khói đen, trong màn khói đen lờ mờ xuất hiện một cánh cửa lớn màu đen.
Đây chính là cửa âm dương giới dẫn xuống Âm Ti.
Cánh cửa âm dương giới do Thành Hoàng gia mở ra kém xa so với cái của Phán quan vẩy một phát bút.
Thấy cửa âm dương giới mở ra, tôi trực tiếp bước thẳng vào.
Nó không giống với cánh cửa âm dương giới mà Phán quan mở ra trong quân trướng của tôi, đằng sau cửa giới của Miếu Thành Hoàng chính là đường xuống Hoàng Tuyền.
“Rốt cuộc thì ngươi dẫn ta đi đâu?” “Cạnh sông Vong Xuyên, trước đá Tam Sinh.
” Nói xong, tôi bắt đầu ngự kiếm phi hành, bay thẳng đến sông Vong Xuyên.
Lần trước là thức thần của tôi bị bắt xuống Âm Ti, không thể thi triển thần thông, lần này tôi không cần phải đi từng bước qua mười ba trạm Âm Ti nữa, ngay cả đường Hoàng Tuyền cũng bỏ qua.
Nghe nói sắp đi đến đá Tam Sinh, Mộ Dung Nguyên Duệ ở phía sau ngơ ngác một hồi, sau đó liền bay lên đuổi theo.
Âm Ti rộng lớn vô cùng, tôi cẩn thận né tránh những người âm ti ở dưới đất, cố ý chọn khoảng không không người mà bay, rất nhanh đã tới bên cạnh sông Vong Xuyên rồi.
Bên sông Vong Xuyên vắng vẻ không bóng người, nhìn về phía trước, đá Tam Sinh lặng lẽ đứng đó.
“Mời Mộ Dung tiên tử, soi về nhân duyên kiếp này.
” Tôi nói.
“Thái thượng vong tình, ta soi nó để làm gì?” Mộ Dung Nguyên Duệ lạnh lùng nói.
“Đá Tam Sinh có nhân duyên của cô.
” Tôi lại nói.
Mộ Dung Nguyên Duệ nghe vậy trầm mặc, một lúc sau mới hỏi: “Làm sao ngươi biết?” “Bởi vì ta đã soi qua đá Tam Sinh rồi, cũng đã tận mắt chứng kiến nhân duyên của cô.
" “Bí mật mà ngươi muốn tiết lộ cho ta chính là nhân duyên giữa ta và ngươi ư?” “Không sai!”