Sau khi nghe xong tôi mới hiểu ra, khó khăn lớn nhất của Thùy Họa ở thành Chết Oan không chỉ mỗi Vương chân nhân, còn có vô số ác quỷ âm sát hung hãn tàn bạo có từ cả ngàn năm trước trong thành Chết Oan nữa, bọn chúng mưu toan thần vị của Thùy Họa, muốn tước đoạt thần cách của cô ấy.
Ban đầu Thùy Họa chiến đấu một mình, chỉ dựa vào thanh đao Trấn Yêu trong tay mà đại sát tứ phương trong thành Chết Oan.
Chiến đấu đến sau đó, cơ hồ như toàn bộ âm sát hung ma của thành Chết Oan đều tham chiến toàn bộ, mà Thùy Họa cũng dùng đến Long Hồn hạo kỳ, phóng thích ra bốn mươi ngàn vong hồn.
Tỏa ra quân uy Phá Quân, quét sạch thành Chết Oan.
Đệ tử niết bàn Ma đạo, vào thời khắc cô ấy tỏa ra quân uy, cuối cùng cũng định thần trở lại, nhao nhao tham gia vào cuộc chiến.
Trận này giết đến thành Chết Oan oán khí xung thiên, quỷ khóc thần gào, âm sát hung ma giết không hết được, nhưng đệ tử niết bàn Ma đạo người nào cũng dũng cảm không sợ chết.
Vào lúc hai bên đang rơi vào bế tắc, Thùy Họa nhân danh Tử Thần thu thập âm khí bốn phương của thành Chết Oan, âm cực sinh sát, một đao trảm diệt huyền quan của thủ lĩnh âm sát hung ma Diêm Phù Chân Quân.
Diêm Phù Chân Quân chết đi, âm sát hung ma mới lui binh.
Một làn sóng qua đi lại thêm một làn sóng mới đến, Vương chân nhân xuất ngục, giữa Thùy Họa và ông ta lại là một trận ác chiến.
Cuối cùng, Thùy Họa đe dọa sẽ phá hủy thần cách để hủy diệt cả thành Chết Oan, Vương chân nhân mới chịu rời đi.
Một trận biến cố này, Nhân gian không có động thái gì cả.
Chúng tôi chỉ đoán được rằng Thùy Họa gặp nạn ở thành Chết Oan, mà không ngờ đến cô ấy từ lúc xuống Âm ti cũng đã rơi vào cuộc chiến đầy cam go, đến bây giờ thì đã chiến đấu hết bảy ngày bảy đêm.
Thấy vậy, tôi và Khương Tuyết Dương cũng không nỡ nói về nỗi nhục Sơn Hải Quan cho cô ấy nghe.
“Chuyện ở Sơn Hải Quan tôi đã biết rồi.
” Thùy Họa nói.
“Em làm sao biết được vậy?” Tôi hỏi.
“Đừng quên rằng em hiện tại là Tử Thần, bọn họ đều là binh lính dưới trướng, cho dù em đang ở thành Chết Oan nhưng vẫn cảm nhận được tin tức chết đi của bọn họ.
”Thùy Họa nói xong, rời khỏi Uy Viễn Đường.
Trở về phòng, tôi muốn giúp cô ấy cởi bộ trọng giáp hắc kim đầu lâu nặng nề của cô ấy ra.
“Không cần, em nằm nghỉ một lát là được.
” Thùy Họa từ chối.
Cô ấy thực sự là mệt rồi, sau khi tháo Long hồn hạo kỳ ra, lên giường nằm liền chìm sâu vào giấc ngủ.
Lúc tỉnh dậy, thì là Tử Thần thờ ơ không chút cảm xúc, nhưng lúc ngủ lại mong manh đến mức khiến người khác đau lòng.
Huyết chiến bảy ngày bảy đêm, ngay đến đạo thể Thiên Tôn cũng khó mà chống chịu được, cũng không biết cô ấy đã vượt qua như thế nào nữa.
Tôi nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế ngủ cho cô ấy, bắt đầu tập trung ngồi thiền, chuẩn bị tiếp tục tu hành kiếm đạo.
Ngay lúc này tôi nghe được Thùy Họa dùng chất giọng ngái ngủ của mình mà nói: “Tướng Phá Quân cũng được, Tử Thần cũng được, em đều nhớ kỹ thân phận của bản thân mình, hứa cho anh sự dịu dàng cũng sẽ không thiếu anh nửa phần.
”Nghe rồi tôi ngây ngốc một lúc, tiếp đó trong lòng tôi dâng lên sự dịu dàng vô tận.
Cả đêm không nói được lời nào, ngày hôm sau, Ma đạo xuất binh bắc phạt.
Tôi để Lưu Phong Sương chỉ huy hai ngàn chiến sĩ Thanh yêu Hồ tộc ở lại Sơn Hải Quan, thứ nhất là để trấn thủ quan ngoại, thứ hai là để bảo vệ Ngạo Phong.
Khương Tuyết Dương cũng lập một trận pháp Đông Phong Vạn Vật Sinh Trưởng Sinh Tức cho Ngạo Phong, giúp cậu ấy lấy lại sinh cơ.
Còn lại tất cả đệ tử Ma đạo cũng đều tham chiến hết cả.
Thùy Họa từ thành Chết Oan đem ra hơn năm mươi ngàn đệ tử niết bàn Ma đạo, lúc này dưới trướng cô ấy đã có hơn một trăm ngàn vong hồn, đều thu lại vào trong bốn tòa huyền quan của Long Hồn Hạo kỳ.
Bốn lá Hạo kỳ Phong, Lâm, Hỏa, Sơn này, trong một quãng thời gian dài đều là trung tâm chiến lực mạnh nhất của Ma đạo tôi.
Cho đến khi Lưu Phong Sương trở thành đệ nhất đại yêu dưới trướng của Thiên Tôn, hợp nhất Yêu tộc trong thiên hạ, sau khi thu nạp Dã Tiên, Sơn tinh, Dã quái, Ma đạo mới có lực lượng quân đoàn mạnh thứ hai, Đại quân Yêu tộc.
Sau đó nữa, A Lê từ tuyết vực bí cảnh đem theo cả bộ tộc Đông Di, Ma đạo với có lực lượng quân đoàn thứ ba, lập ra Nguyệt Thần chi tiễn.
Sự ra đời của Nguyệt Thần chi tiễn, khiến Ma đạo lần nữa có thêm sức mạnh để đối đầu với Nhân, Tiên hai đạo.
Nhưng hết thảy đều là chuyện rất lâu, rất lâu về sau, Ma đạo hiện giờ ngay cả đảo Kim Ngao cũng còn chưa nổi lên mặt nước lại.
Thời đại Mạt Pháp chưa kết thúc, Ma đạo tất nhiên không thể hành quân quy mô lớn đi qua nội địa của Nhân tộc được, một mạch vượt núi băng rừng, mất hết công sức của hai ngày, mới vượt núi Yến đến địa vực Hoa Hạ, Bắc Cương.
Trong quá khứ, nhiều người du mục tụ tập thành làng ở khu vực này, còn có thành trấn được thành lập từ những người khai thác khoáng sản, theo cùng với sự gia tăng của thảm họa ở Nhân gian, con cháu của Nhân tộc đều đã di tản dần dà, không còn thấy được sức sống ngày nào nữa.
Đằng sau những cuộc di tản đột ngột của bọn họ, thứ để lại chỉ còn là xương trắng khắp nơi, cùng với oán khí xung thiên.
Âm Sơn chạy ngang qua phần trung tâm của Khu tự trị Nội Mông, bắt đầu từ núi Hoa Sơn ở phía đông tỉnh Hà Bắc, phía tây kết thúc tại Lang Sơn ở giữa Ba Ngạn Náo Nhĩ, Nội Mông, hai bờ Đông Tây kéo dài hai nghìn dặm.
Tự cổ chí kim, Âm Sơn luôn là địa điểm chiến tranh trong lịch sử Hoa Hạ, chiến sự liên miên.
Ba ngày sau, đại quân Ma Đạo từ Sơn Hải Quan một mạch đi về hướng Tây, vượt núi băng rừng cuối cùng cũng đến bên ngoài Ngọc Môn Quan nơi đối đầu với Âm Sơn, ổn định dựng trại.