Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 467 - Chương 467: Tiến Về Quy Khư (1).

Chương 467: Tiến Về Quy Khư (1).

Tạ Lưu Vân đến đây nhưng hoàn toàn không nhắc đến Khương Tuyết Dương.

Mấy ngày sau, Nhân đạo thực hiện lời hứa của mình, gửi cho Ma đạo một lượng lớn vật tư, giống như lần trước ở Hàn Hoang, người đem hàng đến đều là người của Toàn Chân Giáo.

Điều khiến tôi bất ngờ là lần này chưởng giáo của Toàn Chân Giáo - Vương Trọng cũng đích thân đến đây.

Người tiếp ông ấy là Bạch Hà Sầu, lúc sau có người báo với tôi là Vương Trọng muốn gặp tôi.

Sau khi gặp mặt, Vương Trọng không nói gì nhiều, chỉ đưa cho tôi một chiếc hộp gỗ lớn, nhìn có vẻ không có gì đặc biệt.

"Đây là?" Tôi hỏi.

"Mở ra nhìn xem.

" Vương Trọng điềm tĩnh nói.

Chiếc hộp được làm từ gỗ thông, mặc dù có vẻ đã cũ kĩ, nhưng tôi vẫn có thể ngửi thấy hương gỗ thông nhàn nhạt.

Bên trong hộp là một số đồ chơi của trẻ em như chong chóng tre, hạc giấy, quạt giấy.

Ngoài ra còn có một đồ dùng dành cho trẻ em lúc vỡ lòng như sách vở, tập vở, phù chỉ.

Vừa nhìn thấy những thứ này, trong lòng tôi liền nổi lên nghi hoặc, khi giở tập vở ra và nhìn thấy bút tích ở trên đó, tôi mới hiểu ra Vương Trọng đưa cho tôi cái gì.

Trên trang giấy là hai chữ xiên xiên vẹo vẹo, Tuyết Dương.

"Tuyết Dương thực sự đã chết rồi ư?" Vượng Trọng hỏi.

Tôi lặng người.

Cô ấy còn sống hay đã chết, đến bản thân tôi cũng không rõ.

Bởi vì từ khi mảnh vỡ thần niệm của cô ấy tiến vào trong huyền quan, tôi cũng chưa từng vào đó để thăm dò.

“Nếu không phản bội Toàn Chân, cô ấy cũng sẽ không chết.

" Vương Trọng nói xong liền dẫn người rời đi.

Vận mệnh không phải thứ con người có thể kiểm soát, Khương Tuyết Dương gánh trên mình mệnh cách của Tham Lang, sự phản bội của cô ấy là điều có thể dự đoán được.

Tôi tưởng rằng cô ấy đã chặt đứt nhân quả với Toàn Chân, nhưng không ngờ Toàn Chân lại có tình cảm sâu nặng với cô ấy đến vậy.

Khương Tuyết Dương chỉ là biết kìm nén, chứ không phải một người vô tâm.

Toàn Chân đối đãi với cô ấy không tệ, chắc hẳn mấy năm nay cô ấy cũng vô cùng hoài niệm những ngày tháng ở núi Chung Nam.

Chẳng qua cô ấy không nói ra, chỉ âm thầm dồn hết tâm sức cho Ma đạo.

Ngay cả những lời cuối cùng lúc lâm chung, cô ấy cũng nghĩ về cơ duyên trong Quy Khư.

Nhìn chiếc hộp bằng gỗ thông này, tôi mới nhận ra Khương Tuyết Dương đã hy sinh cho Ma đạo nhiều đến chừng nào.

Đến mức cô ấy đoạn tuyệt với cả sư môn, người thân, bạn bè và cả công ơn dưỡng dục.

Cô ấy đã cống hiến hết mình mà không giữ lại cho bản thân một chút nào.

Điều mà cô ấy vẫn luôn mong mỏi chính là đưa đảo Kim Ngao ra ánh mặt trời.

Nhìn lại mình, tôi đã làm được gì cho Ma đạo chứ?Đắm chìm trong đau buồn, suy sụp tinh thần suốt một năm trời.

Không những chẳng thể mở rộng biên cương, chiêu mộ đệ tử cho Ma đạo, đến việc rõ ràng biết rằng trong Quy Khư có cơ duyên lớn dành cho Ma đạo, vậy mà tôi cũng không muốn đi, hay nói đúng hơn là không dám đi.

Thiên hạ năm xưa của Ma đạo giành được là nhờ chiến tranh, đâu cần phải để ý sắc mặt kẻ khác?Nhưng ngay khi tôi hạ quyết tâm trực tiếp điểm tướng đi về phía Quy Khư, không chờ Mộ Dung Nguyên Duệ nữa, thì cô ấy lại đến.

Giống với Tạ Lưu Vân, Mộ Dung Nguyên Duệ cũng đến đây một mình.

Hơn một năm không gặp, dáng vẻ bây giờ của cô ấy tràn đầy khí khái, thần niệm còn nhiều hơn của Tạ Lưu Vân.

Tôi còn nhớ lúc ở Bồng Lai Tiên đảo, cô ấy đã từng nói rằng ngày mình cởi mặt nạ xuống, cũng là ngày cô ấy sẽ tự tay giết chết tôi, với cảnh giới hiện tại của cô ấy, e là ngày đó sẽ không còn xa nữa.

Chiến thần chi đạo là đại đạo mạnh mẽ nhất, nếu cô ấy trở thành Thiên tôn sớm hơn dự kiến, vậy thì tôi chắc chắn đấu không lại cô ấy.

Sơn Hải Quan, Uy Viễn Đường.

Thùy Họa và Mộ Dung Nguyên Duệ gặp riêng nhau, từ đầu đến cuối tôi đều bị đá ra ngoài cuộc.

Lúc hai người họ gặp nhau ở núi Không Minh, cả hai vẫn chưa có thần vị, bây giờ Thùy Họa đã là Tử Thần, còn Mộ Dung Nguyên Duệ trở thành Chiến Thần.

Không chỉ có Ma đạo Phá Quân Hộ Pháp Thiên Tôn và Cửu Thiên Huyền Nữ là kẻ thù cũ của nhau, mà đến cả Chiến Thần và Tử Thần cũng có dây mơ rễ má với nhau.

Không ai biết trong cuộc gặp gỡ lần này giữa Chiến Thần và Tử Thần đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy sau khi Mộ Dung Nguyên Duệ rời đi, Uy Viễn Đường ở Sơn Hải Quan đã sụp đổ, sau đó Thùy Họa cười lớn đi ra khỏi đống đổ nát.

Chúng tôi không có ý định điều động cả đại quân cho trận chiến ở Quy Khư.

Với bối cảnh của hai đạo Nhân Tiên, cộng thêm việc Long tộc không thể nắm chắc được sát cơ ở trong Quy Khư, với từng này nhân lực, Ma đạo có thể làm được gì cơ chứ.

Thùy Họa đến Long Hồn Hạo Kỳ cũng không mang theo, mà lại giao nó cho Bắc Minh Tú.

Thiên hạ bất định, không biết có bao nhiêu kẻ địch cũ của Ma đạo đang ngấm ngầm chờ đợi thời cơ.

Nếu chúng tôi phô trương thanh thế, một khi Quy Khư xảy ra chuyện, đệ tử Ma đạo ở quan ngoại sẽ khó tránh khỏi họa diệt vong.

Có Bắc Minh Tú trấn thủ ở Sơn Hải Quan, sẽ không có kẻ nào dám to gan làm càn trong thời đại Mạt pháp.

Có rất nhiều người xung phong đi đến Quy Khư, nhưng cuối cùng chỉ chọn ra bảy người, gồm: Tôi, Thùy Họa, A Lê, Ngạo Phong, Bạch Vô Nhai, Kiêm Hà và Lâm Thanh Thủy.

Trong số đó, tôi, Thùy Họa, A Lê và Kiêm Hà là bốn người có sức chiến đấu cao cường nhất trong thời đại Mạt pháp.

Ma Kiếm Ngự Long Quyết của tôi, Hồn Chi Bi Thương của Thùy Họa và Nguyệt Thần Chi Tiễn của A Lê, sau khi trở về từ mũi Quỷ Tiễn, A Lê đã đặt tên cho mũi tên của cô bé là Nguyệt Thần Chi Tiễn.

Còn có ảo ảnh phản chiếu của Kiêm Hà, sức mạnh của nó có thể nói là ngang ngửa với Thiên tôn.

Bình Luận (0)
Comment