Sức chiến đấu của Bạch Vô Nhai và Lâm Thanh Thủy tuy không phải hàng đầu, nhưng họ đều là những người có sát tính cực kì ghê gớm.
Tuy chưa phải là Thiên tôn nhưng đến quỷ gặp bọn họ cũng phải sợ khiếp vía.
Về phần Ngạo Phong, huyết mạch Tổ Long của Ngạo Phong là thứ ghê gớm nhất trong Tam giới, cái cậu ấy cần chỉ là cơ duyên để giác ngộ mà thôi.
Đưa cậu ấy theo, một phần là vì muốn cho cậu ấy cơ hội để nâng cao tu vi, phần khác là để trấn áp long tộc ở Đông Hải.
Vả lại không đưa cậu ấy đi cũng không được.
Kể từ sau khi kết thúc cuộc chiến ở Âm Sơn, Ngạo Phong luôn theo sau A Lê, không rời nửa bước, cho dù bị A Lê chế nhạo, cậu ta cũng không một lời oán thán.
Trên biển Đông Hải, gió thổi sóng vỗ đưa theo cả biển khí phách hào hùng.
Im ắng suốt một năm, tuy tu vi không giảm đi, nhưng tâm tình lại bị đè nén đến cùng cực, giờ phút này hít thở làn gió biển mát lạnh thổi qua, tâm tình của tôi đã tốt lên rất nhiều.
Tôi có dự cảm rằng chuyến đi tới Quy Khư lần này sẽ là cuộc chiến khổ luyện cuối cùng trong thời đại Mạt pháp.
Ngày cuộc chiến ở Quy Khư kết thúc, thời đại Mạt pháp cũng sẽ chấm dứt.
Đây cũng là lí do vì sao tôi đưa cả hai vị đại sát thần vào Quy Khư, bởi vì ở trong Quy Khư có cơ duyên để họ trở thành Thiên tôn.
Về phần những vị tướng khác của Ma đạo, họ cách cảnh giới của Thiên tôn còn rất xa, không thể nào so với Lâm Thanh Thủy và Bạch Vô Nhai được.
Lâm Thanh Thủy và Bạch Vô Nhai đều là những chiến binh cũ của Ma đạo, họ vẫn còn nhớ vị trí của đảo Kim Ngao trước đây.
Rời khỏi nhân gian, hướng về phía đông, đi tới nơi xa thẳm vô tận của biển, Lâm Thanh Thủy chỉ về một vùng biển khổng lồ mà nước ở đó đang không ngừng chảy ngược, ông ấy nói với tôi, ở đó trước đây là vị trí của đảo Kim Ngao.
Phóng tầm mắt ra xa, tôi chỉ nhìn thấy bầu trời bao la và một vùng biển vô tận.
Vào thời kỳ hưng thịnh, đảo Kim Ngao tràn đầy sức sống, nườm nượp người đến người đi.
Diện tích của nó còn lớn hơn đến mấy chục lần so với năm hòn tiên sơn đảo gộp lại, thậm chí là ngang ngửa với thế giới huyền quan của Thập Vạn Đại Sơn.
Thật đáng tiếc khi tất cả đều đã bị chôn vùi trong cuộc chiến phong thần, đến một chút di tích cũng tìm không thấy.
Đứng bên bờ biển mà lòng tôi trĩu xuống.
Ngạo Phong không cam tâm phải tay không ra về, bèn hóa thành Tổ long lặn xuống dưới biển, lúc trở về còn mang theo một tấm bia đá không còn nguyên vẹn.
Văn tự trên bia đã bị nước biển ăn mòn gần hết, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy phía trên bia là câu chuyện anh hùng về một vị tướng nào đó của Ma đạo.
"Đây là bia anh hùng, bút tích trên đó là của Tham Lang Hộ Pháp Thiên tôn.
" Lâm Thanh Thủy nhìn qua rồi nói.
Cho dù cuộc chiến phong thần nổ ra khắp mọi mặt trận, nhưng Tham Lang Hộ Pháp Thiên tôn vẫn không rời khỏi đảo Kim Ngao, ngài ấy ở lại trên đảo để chế tạo pháp khí pháp bảo cho đệ tử Ma đạo, đồng thời chịu trách nhiệm giám sát bia anh hùng của những chiến sĩ Ma đạo đã tử trận.
Nghe nói Tham Lang Hộ Pháp Thiên tôn đã tự tay chạm khắc tổng cộng sáu trăm tám mươi mốt bia anh hùng.
Tất cả đều là những vị tướng có cảnh giới cao nhất của nửa bước thiên tôn.
Từ đó có thể thấy được sự tàn khốc của cuộc chiến phong thần và bối cảnh hùng mạnh của Ma đạo năm đó.
"Có thể đoán được bia này là của vị nào không?" Tôi hỏi.
Nghe tôi hỏi, Lâm Thanh Thủy bắt đầu quan sát kỹ càng, đáng tiếc bút tích đã bị ăn mòn nghiêm trọng, vả lại từ sau khi nổ ra cuộc chiến phong thần, ông ấy luôn ở ngoài chỉ huy quân đội, nên cuối cùng vẫn không thể nhận ra.
Ngay khi tôi định gọi Ngạo Phong đặt chiếc bia này về chỗ cũ thì Bạch Vô Nhai lên tiếng ngăn lại.
Cô ấy cẩn thận nhìn nó một hồi, sau đó nói với Lâm Thanh Thủy: "Tấm bia này là của ngài đấy.
""Của tôi ư? Sao cô nhìn ra được ?" Lâm Thanh Thủy hỏi.
"Bởi vì tôi đã từng thấy nó.
"Bạch Vô Nhai kể, Ngân Hồ mang trong mình bản năng sát quá, sau khi gia nhập vào Ma đạo, vì để thức tỉnh bản năng này, gần như toàn bộ tộc Ngân Hồ đều mô phỏng theo Sát Thần Lâm Thanh Thủy.
Sau khi Lâm Thanh Thủy tử trận, tất cả người của tộc Ngân Hồ vẫn ở trên đảo Kim Ngao lúc đó đều đã từng đến tưởng niệm trước bia anh hùng của ông ấy.
"Tôi đã từng tế bái ngài ba lần, mỗi lần đều khóc đến mức đỏ hoe cả mắt, vậy nên tôi nhớ rất rõ.
" Bạch Vô Nhai bình tĩnh nói.
"Tại sao cô lại khóc ?" Lâm Thanh Thủy nhìn chằm chằm Bạch Vô Nhai hỏi.
"Thì tại gió ở đảo Kim Ngao mạnh quá nên cát bay vào mắt thôi.
"Thực ra, danh tiếng của Sát Thần Lâm Thanh Thủy đối với nữ đệ tử Ma đạo năm xưa không hề thua kém Hách Liên Thiên Hậu.
Hách Liên nổi tiếng với vẻ nho nhã tiêu sái, còn Sát Thần được biết đến với vẻ lạnh lùng thần bí.
Lâm Thanh Thủy là người đã cùng Ma Đạo Tổ Sư chinh chiến khắp nơi, hợp đạo trước cả năm vị đại Thiên tôn của Ma đạo, nhưng vì kiếp trước không có cơ duyên trở thành Thiên tôn, nên về sau mới bị họ vượt lên trước.
Sau đó Ngạo Phong đặt tấm bia anh hùng về chỗ cũ, chúng tôi tiếp tục lên đường đến Quy Khư.
Lại đi thêm nửa ngày, thời tiết trên biển ngày càng biến hóa thất thường.
Biển và trời như nối liền, mây ngũ sắc lúc ẩn lúc hiện.
Trong sâu thẳm mây mù, có một luồng hơi nước mạnh mẽ vô tận xông thẳng lên trời.
Nước biển ở xung quay luồng hơi nước đó không ngừng cuộn xoáy dữ dội, sau đó hội tụ về phía mắt biển khổng lồ.
Mắt biển to lớn như nuốt lấy vạn vật xung quanh, dường như vĩnh viễn cũng không thể lấp đầy nó.
Kim Thần ở Côn Lôn, Thủy Thần ở Quy Khư.
Và đây chính là Quy Khư.