Quy Khư chưa từng đến nhân gian.
Thật ra trong Liệt Tử Thang Vấn đã có nhắc tới, thang vấn đề cập việc Quy Khư tọa lạc ở phía đông nước Bột Hải, xuất hiện lúc ẩn lúc hiện trong đám sương mù dày đặc nằm ngoài đường chân trời cách phía đông nước Bột Hải trăm vạn dặm.
- Giải thích Liệt Tử là triết gia, tư tưởng và đạo gia nổi tiếng thời đại Tiên Tần.
Liệt Tử Thang Vấn là sách của Liệt Tử Khấu nói về nguyên tắc vạn vật đồng nhất từ đầu đến cuối.
Nước Bột Hải là vương quốc đa sắc tộc cổ của Triều Tiên.
Hết giải thích.
Tại vùng biển sâu thẳm ở cực đông xa xăm, có năm tòa núi thần: Đại Dư, Viên Kiều, Phương Hồ, Dương Châu, Bồng Lai.
Những ngọn núi này, từ trên xuống dưới trải dài ba vạn dặm, khoảng cách giữa các ngọn núi tầm bảy vạn dặm, mỗi đỉnh núi đạt đến độ cao chín vạn dặm, Quy Khư sống ở giữa năm tòa núi thần này.
Thử nhìn mà xem, đây mà là cảnh sắc nhân gian sao?Hiện giờ núi thần sớm đã biệt tăm biệt tích, đảo Bồng Lai ngày nay chẳng qua chỉ một tảng đá trôi dạt từ ngọn núi Bồng Lai trước kia hóa thành mà thôi.
Kích thước của Quy Khư vô cùng khổng lồ, lớn đến mức không thể tưởng tượng ra được.
Nước biển trong thiên hạ đều chảy về hướng Quy Khư, mà mực nước biển ở Quy Khư lại chưa từng gia tăng lên chút nào.
Trong đạo tàng từng nhắc đến việc Quy Khư do chính huyền quan của Thủy Thần Cung Công một trong ngũ thần thời Hồng Hoang hóa thành, nhưng hôm nay mới biết sự thật vốn không phải như vậy, Cung Công đâu có bản lĩnh ấy.
- Giải thích, Theo Liệt Tử, Cung Công là Thủy Thần, con trai của Chúc Dung.
Hết giải thích.
Ma Đạo Tổ Sư đã từng đưa ra một suy đoán, ông ấy nói thế giới Hồng Hoang vốn không hẳn đã bị Thiên đạo tiêu diệt, mà chính là bị Quy Khư thôn phệ rồi.
Nếu như suy đoán này chính xác, vậy thì kích thước khổng lồ của Quy Khư đúng là không thể nào mường tượng được.
Với lại, nếu chúng tôi bước vào Quy Khư, thì rất có khả năng sẽ lại được chiêm ngưỡng thế giới Hồng Hoang một lần nữa.
Bình thường thì mắt biển mà Quy Khư sản sinh ra không thể nhìn thấy được, cũng sẽ không mở cửa cho tam giới.
Chỉ cần nó kiên quyết không hiện thân, thì dù rằng tam giới có phí hoài hết tâm tư cũng không do thám được chút xíu huyền cơ nào.
Vũ trụ bao la vô tận, không rõ đã có bao nhiêu thế giới va chạm vào nhau, nhưng mà mảng trời đất tại nhân gian chắc chắn chính là trung tâm của vũ trụ.
Cho dù có là thời đại Thái Cổ Thần Ma tranh bá vũ trụ, cũng chưa từng từ bỏ tham vọng chiếm đoạt thế giới này của chúng tôi.
Vì thế, sau khi Thiên đạo thượng vị, việc đầu tiên chính là thâu tóm nhân gian về tay mình.
Mà Quy Khư, chính là thứ duy nhất thuộc về nơi này không bị Thiên đạo khống chế.
Quy Khư xuất thế, đảo loạn âm dương, mang lại cho chúng sinh cơ hội thoát khỏi sự kiểm soát của Thiên đạo.
Giả sử xem Thiên đạo pháp tắc như bàn cờ, vậy thì Quy Khư đã sở hữu năng lực lật đổ bàn cờ đó, vì thế Thiên đạo mới bị kéo vào kiếp nạn loạn lạc này.
Điều quan trọng nhất chính là, Quy Khư ở nhân gian giới, chư thần, Âm Ti đều không có biện pháp thâm nhập vào bên trong.
Thiên tôn lợi hại đến đâu cũng không thể tiến vào, bởi vì Thiên đạo không cho phép Thiên tôn đi sâu vào Quy Khư để tìm kiếm cơ duyên.
Nhìn dòng nước biển chảy ngược miên man vô tận, mắt biển rộng thênh thang không rõ kéo dài bao nhiêu dặm, bảy người chúng tôi đều sững sờ đứng ngơ ngác tại chỗ, trống ngực đập liên hồi, cảm giác bất lực như đang mắc cạn giữa sa mạc mênh mông.
Giờ phút này, hai đạo Nhân Tiên đã phái một nhóm binh sĩ tiến vào Quy Khư, nhưng phần lớn vẫn dừng lại bên ngoài bao vây xung quanh mắt biển.
Phía tây có một con long quy khổng lồ đang bơi lội, hình dạng như một hòn đảo có bán kính trăm dặm, binh mã Tiên đạo đều đang đứng trên lưng rùa, đại quân Long tộc lập tức chìm xuống mặt nước.
Phía bắc do cá voi xanh, thân dài trên ngàn dặm, binh mã Nhân đạo lập tức leo lên lưng cá voi.
Ngũ đại đạo lưu, Tam Thập Lục Động Thiên, Thất Thập Nhị Phúc Địa, Long tộc, Dã Tiên, Côn Lôn Tổ đình, hải ngoại tiên sơn, những ẩn thế tông môn chịu sự quản lý của hai đạo.
Hai bên kết hợp lên đến con số trăm vạn binh sĩ, hiển nhiên đã vắt kiệt hết toàn bộ tài sản sẵn có của nhân gian, chỉ còn thiếu mỗi binh mã dưới trướng tổ đình của hai đạo.
Thời đại Mạt pháp chưa kết thúc, Hàm Cốc Quan và Thiên Đình sẽ không xuất binh đâu.
Ma đạo chúng tôi đứng ở phía tây, chỉ có bảy người, so với hai đạo Nhân Tiên mà nói rõ ràng quá thảm hại tầm thường.
Tuy rằng không muốn tự hạ thấp mình, nhưng mà Ma đạo quả thật không có tư cách tranh giành cơ duyên Quy Khư.
Cho dù đến tận bây giờ, tôi cũng nghĩ không thông tại sao Tạ Lưu Vân và Mộ Dung Nguyên Duệ muốn Ma đạo liên thủ, thậm chí còn hứa hẹn sẽ không nhúng tay ngăn cản cơ duyên tái xuất của đảo Kim Ngao.
Nhóm bảy người chúng tôi vừa hiện thân, Tạ Lưu Vân đã ngự kiếm bay đến tiếp đón.
Đi cùng hắn ta còn có chưởng giáo núi Long Hồ tiền nhiệm Trương Chi Viễn, với vô số động chủ của Tam Thập Lục Động Thiên, tu vi đều đạt ngưỡng đỉnh phong nửa bước thiên tôn.
Nhìn thấy Trương Chi Viễn, tôi chủ động tiến lên trước hành lễ: “Phúc sinh vô lượng thiên tôn, Tạ Lan bái kiến Trương đạo hữu.
”“Phúc sinh vô lượng thiên tôn, ta nhận không nổi đại lễ của Ma Đạo Tổ Sư.
” Trương Chi Viễn gật đầu đáp lễ.
Tôi có thể bình an trưởng thành, đương nhiên không thể thiếu sự bảo vệ trong âm thầm của Trương Chi Viễn.
Nếu như không phải ông ấy cược mạng của Tạ Lưu Vân nằm trên người tôi, Nhân đạo tuyệt đối không cho phép kẻ như tôi sống sót tới giờ.
“Tạ Lan, ngươi cuối cùng cũng tới, xem ra thể diện của ta vẫn không bằng Mộ Dung.
” Tạ Lưu Vân cười khổ nói.
“Nói đi, muốn Ma đạo ta làm gì?” Tôi hỏi.
“Ám Ảnh Du Hiệp Bắc Minh tướng quân vì sao không đến?” Tạ Lưu Vân hỏi.
“Ta cũng không thể lấy hết vốn liếng ra đánh cược để rồi cuối cùng được ăn cả ngã về không chứ.
”Nghe tôi nói vậy, mấy vị động chủ bên Nhân đạo đều đồng loạt bộc lộ thái độ không vui, thần sắc ảm đạm.
“Ma đạo chỉ có bảy người, vậy mà muốn độc chiếm đảo Kim Ngao, đây cũng quá cẩu thả rồi đấy.
” Động chủ động Hành Sơn Thạch Trường Sinh nói.