Không cùng đường ắt không cùng chí hướng, nếu không vì nhân duyên trên Đá Tam Sinh liên lụy đến chiến thần chi đạo, e là cô ấy cũng sẽ không xả thân cứu tôi.
Tuy Thiên đạo không thoát khỏi đại nạn, nhưng bàn cờ vẫn còn ở đó.
Giáo lý của ba đạo không giống nhau, cũng không có sự lựa chọn để thỏa hiệp và cùng tồn tại, cuộc chiến phong thần chắc chắn sẽ phải nổ ra một lần nữa.
Hiện giờ bọn họ đều tỏ ra khách khí với tôi là bởi vì thực lực của Ma đạo còn yếu ớt, không đáng để chúng nhắm vào, một khi Ma đạo trỗi dậy mạnh mẽ, bọn họ đều sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung với tôi.
Hơn nữa, tôi luôn có một dự cảm, nếu như lại nổ ra cuộc chiến phong thần, rất có khả năng đó sẽ là cuộc quyết chiến cuối cùng, sau khi trận chiến kết thúc, ba đạo sẽ chỉ còn lại một đạo duy nhất.
Thiên hạ chẳng có bữa tiệc nào không tàn, ba đạo chơi ván cờ này đã quá lâu rồi, cho dù Thiên đạo không chán thì chúng sinh của Tam giới cũng thấy mệt.
Sau này tôi mới biết, Quy Khư xuất hiện chính là để đặt dấu chấm hết cho ván cờ này.
Ma đạo là người đến sau, vẫn chưa vào thăm dò Quy Khư, nên sau đó Tạ Lưu Vân đã giải thích kĩ càng cho chúng tôi về tình hình phía trong Quy Khư.
Vô Tận Chi Hải mênh mông rộng lớn, mà thế giới Quy Khư cũng không hề thua kém Vô Tận Chi Hải.
Quy Khư lớn vô cùng, dù hai đạo Nhân Tiên đã thăm dò hết lần này đến lần khác nhưng vẫn chưa thể nói chính xác được, thậm chí còn chưa vào được vùng trung tâm của nó, cứ mãi luẩn quẩn bên ngoài lối vào của Quy Khư.
Sở dĩ chưa vào được bên trong vì lối vào là một chiến trường cổ bị bỏ hoang của hàng vạn chủng tộc, ở đây sát khí xung thiên, ác linh vô số.
Ở đây không chỉ có nhân loại, dã thú, mà còn có cả dị thần, phù thủy và rất nhiều những oán linh của yêu ma từ thời hồng hoang.
Thậm chí, Nhân đạo còn phát hiện ra thi thể của Nguyên Phượng niết bàn thất bại ở trong đó.
Nguyên Phượng là hỗn độn thần thú cùng thời với Tổ Long, sau khi niết bàn thất bại, thân thể của Nguyên Phượng hóa thành một biển lửa, vạn năm không tắt.
"Đạo Tàng có ghi chép Quy Khư là do huyền quan của Thủy Thần hóa thành, nhưng tôi và Mộ Dung tiên tử đều không nghĩ như vậy.
" Tạ Lưu Vân nói.
"Vậy các ngươi cho rằng Quy Khư là cái gì?""Chúng tôi cho rằng Quy Khư thực chất chính là thế giới hồng hoang đã mất.
"Suy đoán này rất giống với Ma Đạo Tổ Sư, tuy nhiên nhận thức của ông ấy rõ ràng hơn bọn họ ở chỗ, ông ấy cho rằng hồng hoang đã bị Quy Khư nuốt chửng.
Trong mắt của Ma Đạo Tổ Sư, Quy Khư lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của chúng ta.
"Các người đang gặp phải khó khăn gì sao? Vì sao lại mời Ma đạo đến Quy Khư?" Tôi hỏi.
"Hung hồn trên chiến trường vạn tộc quá mạnh, đại quân của hai đạo Nhân Tiên đã bị tổn thất vô cùng nặng nề.
" Tạ Lưu Vân nói.
"Ta hiểu rồi, thứ các người thực sự cần là thần uy của Tử Thần.
"Thùy Họa là Tử Thần, là người bề trên sở hữu linh hồn trấn áp đối với vong hồn.
Có cô ấy bên cạnh, chắc chắn sẽ khiến sức chiến đấu của hung hồn trên chiến trường vạn tộc giảm đi đáng kể.
Bảo sao khi Thùy Họa hủy đi tu vi của Đồ Sơn công tử, Tạ Lưu Vân không tìm cô ấy tính sổ mà lại gây khó dễ với tôi.
"Đáng lẽ lúc trước ngươi nên ngăn cản Đồ Sơn công tử gây hấn, động đến ta không việc gì, nhưng tôn nghiêm của Tử Thần không thể bị mạo phạm.
" Tôi nói.
"Kỳ thực trước đó không ngăn cản là vì muốn thăm dò sức mạnh Tử Thần Lâm tướng quân, nếu đánh không lại Đồ Sơn công tử, các người cũng không đủ tư cách để tiến vào Quy Khư.
" Tạ Lưu Vân đáp.
"Ồ ra vậy, vậy ngươi có hài lòng với biểu hiện của ta không?" Thùy Họa lạnh lùng hỏi.
Tạ Lưu Vân chỉ biết cười gượng, không đáp lại.
Một đao của Tử Thần, hoa nở trong nháy mắt.
Giống như sức nặng của ngọn núi đè lên trái tim của Nhân đạo, cho dù sau này có Kiếm Tiên Lữ Thuần Dương đến để nâng cao nhuệ khí, sợ rằng cũng khó lòng mà xóa sạch bóng đen tâm lí trong lòng họ.
Đây đúng là thông minh quá tất bị thông minh hại, tự ném đá vào chân mình.
"Muốn Ma đạo hợp tác, ta có thể đồng ý, nhưng mà Tạ Lưu Vân, có phải ngươi còn nợ ta một lời giải thích không?" Tôi nhìn Tạ Lưu Vân nói.
"Lời giải thích gì cơ?""Việc Lữ Thuần Dương sỉ nhục ta, ngươi tính thế nào?""Không có lửa làm sao có khói, cần gì phải tính toán chi li như vậy.
Ta bảo đảm với các ngươi, sau khi Ma đạo vào Quy Khư, tuyệt đối sẽ không có kẻ nào đến làm khó các ngươi nữa.
"Sau đó, ba phe thống nhất cách xuất binh.
Cuối cùng chúng tôi đưa ra quyết định, hai đạo Nhân Tiên mỗi bên điều thêm hai mươi vạn đệ tử tinh nhuệ cùng với những cao thủ hàng đầu của ba phe tiến vào Quy Khư.
Trước đó hai đạo Nhân Tiên đã dựng trại đóng quân trước lối vào của Quỷ Khư, mỗi bên đã bố trí mười vạn binh lực ở đó, lần này lại điều thêm hai mươi vạn quân, tương đương với việc dồn toàn bộ lực lượng chính vào bên trong, đánh một trận cuối cùng.
Nếu không thu hoạch được gì, chuyến đi đến Quy Khư lần này coi như kết thúc tại đây.
Sau khi bàn bạc xong xuôi, Tạ Lưu Vân quay về trận doanh của Nhân đạo, điều động đại quân chuẩn bị xuất phát.
Còn bảy người Ma đạo chúng tôi bị Mộ Dung Nguyên Duệ giữ lại, đợi chốc nữa tiến vào mắt biển cùng cô ấy.