Mộ Dung Nguyên Duệ có ý bày tỏ lòng tốt với Ma đạo, lần đi tới Quy Khư này Ma đạo cũng sẽ sẵn sàng ra tay giúp đỡ, hơn nữa những cao thủ của Ma đạo đều có sức mạnh vô cùng xuất chúng.
"Đây là một ít binh khí và hộ giáp mà Tiên đạo đã chuẩn bị cho Ma đạo, ngươi theo ta đến đây.
" Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
"Đa tạ.
" Tôi đáp.
Diện tích của Long Quy rất lớn, lúc đó chúng tôi đi theo Mộ Dung Nguyên Duệ đến khu vực chuẩn bị chiến đấu.
Nền tảng của Ma đạo khá mỏng yếu, từ sau khi Khương Tuyết Dương mất đi, Thùy Họa đến khải giáp cũng không còn, áo giáp Hắc Kim cũng vỡ tan.
Sát tướng của Ma đạo có thể không mang khải giáp, nhưng Thùy Họa bắt buộc phải mang, hơn nữa còn phải là khải giáp chắc chắn nhất.
Bởi vì cô ấy là Ma đạo Phá Quân, nhờ cô ấy Ma đạo mới có thể chống lại được đòn sát khí quân uy của địch.
Mộ Dung Nguyên Duệ dẫn chúng tôi vào trại áo giáp, bảo chúng tôi chọn ra bộ giáp hộ thân phù hợp với mình.
Vừa mới vào, chúng tôi đã choáng ngợp trước "gia tài" đồ sộ phong phú của Tiên đạo.
Trong trại, khải giáp và chiến bào được treo lên trên giá, mỗi một bộ đều lấp lánh rực rỡ, chói lóa đến mức khiến người ta không mở nổi mắt, đủ các thể loại kiểu dáng.
Giáp Nhuyễn Vị, giáp Thanh Vũ, giáp Cổ Ngữ, giáp Hắc Diệu Thạch, pháp y chiến đấu có Nghê Thường pháp bào, Ngũ Hành pháp bào, giáp Ngọc Phượng Miên Trúc, bảo giáp Long Lân, áo giáp Băng Phách Hàn Thiết.
Những vị tướng quân của Ma đạo nhìn thấy mà hai mắt tỏa sáng, bởi một Ma đạo không còn lại gì đâu có cơ hội nhìn thấy cảnh tượng này.
Lúc Thùy Họa phong thần, bộ giáp Hắc Kim của cô ấy đã hao tốn một nửa tài nguyên của Ma đạo, hơn nữa còn phải nhờ sự giúp đỡ của khoa linh dị mới có thể hoàn thành.
Giáp hộ thân của Tiên đạo hoành tráng rực rỡ như vậy, xét về vẻ ngoài và tính thực dụng quả là khiến người ta quyến luyến không dứt.
"Sát khí ở Quy Khư rất ghê gớm, mỗi một bước đều ẩn chứa sát cơ, dù thân thể đã hóa thánh cũng khó mà chống cự được.
Mọi người không cần khách khí, xem như đây là một chút lòng thành của Tiên đạo.
" Dao Trì Cung chủ nói.
"Được, vậy xin cảm ơn.
" Thùy Họa nói xong cũng chẳng hề khách khí mà đi thẳng tới bộ trọng giáp Băng Phách Hàn Thiết, đây là bộ giáp mà cô ấy vừa nhìn đã thích.
Có thể thấy được Tiên đạo rất coi trọng bộ giáp này, nó được đặt một mình ở vị trí trung tâm của trại, khí lạnh tràn ngập trong phòng chính là từ nó mà ra.
Hàn thiết của bộ giáp này đều được lấy từ Côn Lôn, băng phách được lấy từ hang băng vĩnh cửu trên Thiên Sơn.
Hàn thiết đen như mực và băng phách trắng tinh tỏa ra ánh hàn quang nhàn nhạt phản chiếu vào nhau, vai trái Nhai Tí, vai phải là Bách Tà, tạo hình tuy lạnh lùng nhưng không hề khoa trương.
Nhai Tí phụ trách chiến tranh giết chóc, Bách Tà có thể khiến oan hồn tà ma khiếp sợ, hình tượng hai con rồng lớn này thường được khắc trên vai khải giáp của tướng chỉ huy.
Kính hộ tâm của trọng giáp Băng Phách Hàn Thiết là gương chiếu yêu của Phục Hi, có thể chiếu ra ảo ảnh của yêu ma quỷ quái.
Chưa bàn đến sự quý giá của hàn thiết từ Côn Lôn và băng phách của Thiên Sơn, chỉ riêng tấm gương chiếu yêu của Phục Hi này thôi cũng được coi là bảo vật của đạo môn rồi, chỉ cần có được một phần sức mạnh của chính phẩm là thần uy đã tăng lên không ít.
Nguyên bản gương chiếu yêu của Phục Hi sớm đã thất lạc từ thời hồng hoang, vậy nên tấm gương này chắc chắn không thể là đồ thật.
Điều hiếm có là bộ trọng khải này còn là một bộ hoàn chỉnh, bao gồm một chiếc thúc phát quan từ băng phách và một đôi Huyền Thiết Ngự Phong Chiến Ngoa.
Thùy Họa vừa nhìn đã không thể rời mắt, ngón tay trắng như tuyết của cô ấy vuốt ve phù văn trên bộ trọng giáp Băng Phách Hàn Thiết, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn Mộ Dung Nguyên Duệ nói: "Ta chọn cái này!""Được.
" Mộ Dung Nguyên Duệ bình thản đáp.
Nhận được sự đồng ý của Mộ Dung Nguyên Duệ, Thùy Họa phất tay áo trực tiếp cầm lấy bộ trọng giáp Băng Phách Hàn Thiết rồi đi vào phòng thay đồ.
Một lúc sau, Thùy Họa đi ra ngoài với một bộ vũ trang đầy đủ.
Khuôn mặt Tử Thần kết hợp với bộ trọng giáp Băng Phách Hàn Thiết càng tôn lên thần uy vô hạn, ngọn lửa màu xanh trong mắt không ngừng lấp lánh.
Anh dũng vô song, tỏa ra sát cơ nặng nề như núi.
Tựa như một nhân vật thần thoại trong truyền thuyết, hay nói cách khác, bản thân cô ấy vốn đã trở thành một truyền thuyết.
Thùy Họa lấy trọng giáp Băng Phách Hàn Thiết, A Lê chọn giáp Thanh Vũ, còn Kiêm Hà chọn cho mình một bộ pháp y chiến đấu màu đen huyền.
Bạch Vô Nhai và Lâm Thanh Thủy lại chọn bộ giáp Nhuyễn Vị bình thường đến không thể bình thường hơn, chỉ bởi vì hai bộ giáp hộ thân này có kiểu dáng giống nhau.
Đệ tử Ma đạo đều có tình có nghĩa, hiếm khi hai vị đại sát thần đều yêu nhau như vậy.
Ngạo Phong không chọn giáp, cậu ấy vốn không cần đến nó, bởi vì chẳng có thứ gì kiên cố hơn cơ thể của Tổ Long.
"Ngươi không chọn ư?" Mộ Dung Nguyên Duệ nhìn tôi hỏi.
"Không cần.
" Tôi đáp.
"Vì sao?" Mộ Dung tò mò hỏi.
Cô ấy quả thực rất hiếu kỳ, đạo bào trên người tôi đã rất cũ rồi, một số chỗ thậm chí còn bị bung chỉ nữa.
Tôi không muốn đổi nó, vì đây là chiếc đạo bào do chính tay Khương Tuyết Dương may cho tôi.
Mặc chiếc đạo bào này trên người khiến tôi cảm giác cô ấy vẫn luôn ở bên cạnh.
Bước ra khỏi trại khải giáp, Mộ Dung Nguyên Duệ đưa chúng tôi đến xem vũ khí.
Kho dự trữ vũ khí của Tiên đạo cũng rất hào nhoáng và xa xỉ, điều này khiến người làm Đạo Tổ như tôi nhìn mà hổ thẹn.
Tuy đệ tử Ma đạo đều là những người dũng cảm không sợ chết, nhưng Ma đạo đến một món trang bị đàng hoàng cũng không có.