Mộ Dung Nguyên Duệ nói cô ấy sẽ đảm đương trách nhiệm Tiên Đạo Tổ Sư đời tiếp theo, nghe thấy thế tôi giật mình sửng sốt, rồi lại bình tĩnh nghĩ, sợ rằng đây là chuyện sớm nằm trong mưu tính từ trước cả rồi.
Nếu không cô ấy cũng sẽ không thuận lợi niết bàn trở thành đệ tử Tiên đạo Côn Lôn như thế, và căn bản không thể có mối nhân duyên kết nối với tôi.
Thời đại Mạt pháp trôi qua ba ngàn năm nhưng Tiên đạo vẫn luôn đi theo lối cũ, di sản lớn nhất chính là chuyển thế của Cửu Thiên Huyền Nữ.
Tại Thiên đình Thái tử Hạo Thiên chỉ là một thiên tôn bình thường, những người con trai khác của Ngọc Hoàng cũng không hề có tài cáng đặc biệt xuất chúng.
Họ không thể tranh đoạt thần vị Bắc Cực Tử Vi Đại Đế, mỗi Tứ Ngự đều có chức vụ riêng, Cửu Thiên Đãng Tổ Sư tuy rằng sở hữu chiến lực vô cùng lợi hại, nhưng vì vướng phải trách nhiệm cai quản pháp bộ nên không thể điều động được, mà ông ấy đã quá già rồi, thọ nguyên gần như đạt đến cực hạn.
Còn về đám thiên tôn pháp thuật cao cường cố hữu của Thiên đạo, kẻ nào có thể kiên trì giữ vững sức mạnh mà không suy giảm theo thời gian chứ.
Chỉ có Thiên đạo mãi trường tồn, nhưng mà thiên tôn không có cách nào thoát khỏi sự giới hạn của thọ nguyên vốn đã được định sẵn.
Mặt khác trong vô thức Nhân đạo sớm đã hoàn thành công việc chuyển giao đổi mới quyền lực, người chủ trì hiện giờ trong Hàm Cốc Quan do thiên sư Trương Đạo Lăng đảm nhiệm, người tiếp quản nhân gian là Tạ Lưu Vân, chiến lực đỉnh cao là Lữ Thuần Dương, ba vị này đều là nguồn gió mới trẻ trung và mạnh mẽ của đạo môn sau thời đại Mạt pháp.
Đạo Đức thiên tôn suy tính kỹ lưỡng mọi chuyện, từ ba ngàn năm trước ông ấy sớm đã sắp xếp chu toàn cho Nhân đạo, gieo những hạt giống trẻ hóa tại nhân gian.
Bây giờ những hạt giống này đã bén rễ và nảy mầm, phát triển thành cây đại thụ cao chót vót.
Nếu cứ như vậy, Tiên đạo muốn xoay chuyển tình thế, chỉ còn cách để chiến thần Cửu Thiên Huyền Nữ niết bàn dù bà ấy đang hứng chịu một thân sát nghiệp nặng nề.
Đáng tiếc chiêu bài này tuy rằng cao minh, nhưng đã bị Cửu U Nữ Đế khám phá ra huyền cơ, đại đạo của bà ấy là Lục Đạo Luân Hồi, việc Mộ Dung trùng sinh căn bản không thể giấu được đôi mắt bà ấy.
Vì thế, bà ấy bèn cưỡng chế khắc một sợi dây nhân duyên trên đá Tam Sinh, đem vận mệnh của tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ gắn kết với nhau.
“Ta vẫn nghĩ không thông tại sao Cửu U Nữ Đế phải làm như vậy.
Nhân duyên chỉ có tác dụng với người dưới cấp thiên tôn, một khi chúng ta thành công tiến vào cảnh giới thiên tôn sẽ trực tiếp thoát khỏi nhân duyên luân hồi cơ mà.
” Tôi hỏi.
“Mới đầu ta cũng không hiểu, phải đến khi trải qua việc của Lữ Thuần Dương ta mới đột nhiên thông suốt mọi chuyện.
”“Cô nghĩ ra được điều gì?”“Muốn bảo vệ Ma đạo trong thời đại Mạt pháp.
Nếu như ta và ngươi không có đoạn nhân quả này, thì ngay khi cuộc chiến Dã Tiên xảy ra, Thiên đạo đã có lý do xuất binh tiêu diệt Ma đạo rồi.
”“Tạ Lan, nếu như không phải ta biết rõ bản thân đã định phải trở thành Tiên Đạo Tổ Sư, ta thật sự muốn sinh con nối dõi cho chàng.
” Giọng nói Mộ Dung Nguyên Duệ du dương tựa như một giấc mơ ngọt ngào.
Lời của cô ấy khiến tôi nhớ lại một màn hoang đường trên đá Tam Sinh, vậy mà Cửu U Nữ Đế cũng nghĩ ra được.
Trên đá Tam Sinh, Mộ Dung Nguyên Duệ đã khôi phục dung mạo khi làm Cô Dạ tiên nữ, đang nuôi dạy hai đứa con trai và con gái đáng yêu nhỏ nhắn, và đó đều là con tôi.
Đáng tiếc khung cảnh ấm áp này đã định sẵn không thể nào trở thành sự thật, thậm chí tôi không biết mình có nên hận Cửu U Nữ Đế hay không.
Nếu không nhờ bà ấy, thì tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ sẽ không đau khổ vì phải chia xa, cũng không có duyên phận gặp gỡ cô ấy.
Tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ lặng lẽ ôm nhau trong xoáy nước dữ dội của mắt biển, giống như chuẩn bị sinh ly tử biệt.
Từ xưa ly biệt chính là thử thách tình cảm, có những người khi ở cạnh nhau thì sẽ không nhận ra tình yêu, nhưng một khi chia xa lại hiểu được tâm tư của chính mình.
Giữa tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ mỗi người đều có quyết tâm ly biệt tại đây, vì thế mới dùng hết sức ôm lấy nhau như thế.
Thật ra, muốn kết thúc ván cờ này vốn không nhất định muốn tam đạo giao tranh khốc liệt và chiến thắng cuối cùng chỉ dành cho một đạo duy nhất còn tồn tại.
Đáng tiếc điều này ngay từ ban đầu Ma Đạo Tổ Sư không hề nghĩ đến, nên tôi càng không thể tưởng tượng được.
May mắn thay, trong tương lai lúc tôi tìm thấy một biện pháp khác có thể giải quyết thế cờ bế tắc này, khi ấy vẫn chưa quá muộn.
Không biết đã rơi bao lâu, bên dưới truyền đến một tia sáng chói.
“Ánh sáng bên dưới chính là pháp trận dịch chuyển mà Long tộc để lại, có thể trực tiếp thông đến thế giới Quy Khư.
”Mộ Dung Nguyên Duệ nói thế, vì Long tộc ở Đông Hải chưa từng từ bỏ cơ hội do thám Quy Khư, từ lâu trước cả khi Quy Khư xuất thế thì Long tộc đã thám thính được vị trí của vùng đất này rồi.
Chỉ là một khi đã tiến vào mắt biển, liền không còn cách nào trở lại thế giới bên ngoài, vì thế nên những chuyện liên quan đến Quy Khư mới không có ai biết được.
“Mới đầu Ma Đạo Tổ Sư đã từng vào Quy Khư, còn từ bên trong mang ra đảo Kim Ngao, tại sao ông ấy lại làm được điều tuyệt vời ấy chứ?” Tôi hỏi.
“Ma Đạo Tổ Sư thủ đoạn thông thiên, người khác làm sao có thể so sánh với ông ấy.
” Mộ Dung Nguyên Duệ nói.
Đáng tiếc thủ đoạn của Ma Đạo Tổ Sư chỉ dừng lại ở mức thông thiên, nhưng không thể thắng trời xanh.
Cuối cùng ông ấy vẫn không thể thoát khỏi âm mưu của tráo trở và thâm hiểm của Thiên đạo, hóa thành mây khói rồi đồng quy cùng thiên địa.
Sau khi rơi xuống đất, tôi và Mộ Dung Nguyên Duệ đều tự chỉnh lý lại quần áo, rồi lần lượt bước vào pháp trận dịch chuyển mà Long tộc để lại.