Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 487 - Chương 487: Kỳ Lân Thứ Thú (1).

Chương 487: Kỳ Lân Thứ Thú (1).

Bước lên con đường anh hùng, tôi lập tức cảm thấy luồng không khí thê lương.

Những người có thể giành chiến thắng từ vạn tộc cổ chiến trường đều là những dũng sĩ thời hồng hoang, biết người biết ta trăm trận trăm thắng bước vào con đường anh hùng, chỉ để chờ ngày trở về cố hương.

Tuy nhiên, đến cùng thì vẫn không thể thoát khỏi đôi tay độc ác của ông trời, bị người gác cổng chặt đứt hy vọng cuối cùng.

Trước mắt tôi phảng phất trông thấy những bóng người đang sục sôi ý chí chiến đấu, vung vẩy vũ khí đang cầm trên tay của mình, cho dù là sau khi chết đi thì họ vẫn nhìn chằm chằm vào giới môn hư không trên quảng trường Vân Mộng Trạch.

Vì để tộc nhân có thể trở về quê hương, mang theo hy vọng của bộ tộc, mà rơi cạn giọt máu cuối cùng.

Cũng chính vì điều này, nên linh hồn hung ác của vạn tộc chiến tử tại vực sâu Hồng Lư mới khó có thể tiêu tan sự phẫn uất, oán khí xung thiên.

Vực sâu Hồng Lư, diện tích bao la rộng lớn, địa hình bằng phẳng, là một chiến trường của tự nhiên.

Mặt đất đỏ sẫm, trải qua vạn năm sau, vẫn có thể ngửi được mùi máu tanh nồng nặc.

Mỗi tấc đất nơi đây đều thấm đẫm máu tươi của vạn tộc hồng hoang, mỗi tấc đất đều mang theo oán niệm của vạn tộc hồng hoang sau khi chết lưu lại.

Sau khi rời khỏi con đường anh hùng, Nhân, Tiên hai đạo sóng đôi tiến lên, mỗi bên men theo khu vực từng thăm dò trước đó mà đi về phía trước.

Sương mù dày đặc, ngay cả thần niệm cũng không xuyên qua được, không ai biết trong sương mù ẩn chứa những nguy hiểm gì.

Một khi bước vào, có thể phải đối mặt với cả một đội quân hung hồn, hoặc là một hung thú hồng hoang cực kỳ hung hãn, hay dũng sĩ một bộ tộc đầu đội trời chân đạp đất, hoặc cũng có thể là một Dị Thần thời hồng hoang đã chết nào đó.

Lực chiến thời hồng hoang không phân chia chi tiết như tam giới ngày nay.

Ở thời đó chỉ có ba cấp bậc, Dũng Sĩ, Vương Giả và Thần Chi.

- Giải thích "Thần Chi" là Thần chỉ các vị thần trên trời, Chi ý chỉ các vị thần dưới đất.

Hết giải thích.

Cấp bậc Dũng Sĩ tương ứng với đỉnh cao hợp đạo, Vương Giả tương ứng với nửa bước thiên tôn, và Thần chính là thiên tôn.

Hồng hoang không tu theo Đạo, mọi nguồn sức mạnh chiến đấu được chia thành hai loại: Vu Thuật và Cách Đấu.

Các Dũng Sĩ Đại Hoang có sự uy dũng trăm người khó cản, tay không xé hổ báo, các Vương Giả của bộ tộc Đại Hoang có thần thông nhấc được cả núi, gọi gió hô mưa, còn về Thần Chi Đại Hoang, mỗi người đều có thể làm lay động mây gió một phương trời.

Thế giới hồng hoang tràn ngập linh khí, hầu hết huyết mạch vạn tộc hồng hoang đều đang phong cấm ý chí của Thái Cổ Thần Ma, nên chiến lực của bọn họ càng mạnh mẽ hơn so với những người tu hành ở tam giới ngoài kia, chiến đấu thì lại càng tàn khốc hơn.

Thiên Đạo xóa bỏ di tích thượng cổ thời hồng hoang, sau đó hồng hoang bắt đầu chuyển từ cũ sang mới, đợi đến sau khi Hoàng Đế và Xi Vưu quyết định thắng thua thống nhất thời kỳ hồng hoang, hồng hoang mới hoàn toàn bị thế giới mới thay thế.

Cửu Thiên Huyền Nữ nhóm thần dưới trướng Thiên Đạo cũng đồng thời thay thế hoàn toàn các Cổ Thần, gánh vác lấy Thiên Đình, về phần những Cổ Thần khác, hoặc là ẩn thế thoát tục, hoặc là tuổi thọ đã cạn kiệt, hoặc là đã gia nhập Thiên Đình dưới thời Thiên Đạo.

Vì vậy mà Mộ Dung Nguyên Duệ cũng không biết gì nhiều về sự phân chia thế lực cùng chi tiết về sức chiến đấu của vạn tộc trong Quy Khư.

Hiện tại, Ma đạo chúng tôi đi theo đại quân Tiên đạo tiến vào vạn tộc cổ chiến trường từ phía đông, ước chừng nửa ngày đã đến biên giới của phần khu vực sương mù chưa được khám phá.

Trên đoạn đường đến đây vết thương lại nhiều thêm, mặc dù hung hồn đã tiêu tán, nhưng xương cốt vẫn còn oán khí.

Ở rìa khu vực, Tiên đạo bắt đầu điều động quân đội.

Thất Thập Nhị Phúc Địa Tiên đạo đệ tử là quân chủ lực của trận chiến, tạo thành một đội hình chiến đấu lớn, xếp thành hàng ở hai bên trái, phải, tinh nhuệ của Long tộc và các đệ tử Côn Lôn Tiên đạo chiếm giữ phần giữa quân.

Mộ Dung Nguyên Duệ cùng một nhóm các bô lão Tiên đạo phụ trách phía trước trung tâm của tam quân, bảy người Ma đạo chúng tôi đi theo cô ấy.

Mất đi mệnh bàn Sát Phá Lang, địa vị của Ma đạo giữa Nhân, Tiên hai đạo đã giảm mạnh.

May mắn thay, chỉ với một đao lấy đi sức sống, Thùy Họa thể hiện sức mạnh của Tử Thần, mới có thể tạo dựng được danh tiếng mới cho Ma đạo.

Mặc dù vậy, những người lãnh đạo của Tiên đạo ngoại trừ Thùy Họa và Lâm Thanh Thủy không có kỳ vọng gì mạnh mẽ đối với những người khác trong Ma đạo.

Uy lực Tử Thần của Thùy Họa đã được tận mắt chứng kiến, Lâm Thanh Thủy lại là một lão tướng của Ma đạo, uy danh vẫn còn đó, còn về sức mạnh chiến đấu của Kiêm Hà, A Lê, Ngạo Phong, Bạch Vô Nhai và những người khác, họ không thể nói là không biết gì cả, chỉ có thể nói là biết nhưng không nhiều.

Trong mắt bọn họ, Ma đạo có thể tham dự vào cuộc thăm dò cơ duyên Quy Khư, hoàn toàn nhờ vào uy lực Tử Thần của Thùy Họa.

Đó không phải là lỗi của họ, khi trận chiến với Âm Sơn diễn ra, cả Nhân, Tiên hai đạo đều đang ở Quy Khư, không có cách nào biết tường tận chi tiết của chiến trận.

Mà những người lãnh đạo của Tiên Đạo đều là những cao thủ Đạo môn đã tu hành ngàn năm, lớp thần tiên như họ cũng đã kiêu ngạo quen rồi.

Đừng nói Kiêm Hà và những người khác, sợ rằng Ma Đạo Tổ Sư tôi đây, trong mắt bọn họ thì cũng chỉ là một nhân vật bám váy phụ nữ mà thôi.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Mộ Dung Nguyên Duệ bắt đầu điểm binh điểm tướng tiên phong.

Các tướng nửa bước thiên tôn của Tiên đạo lần lượt thách đấu, cuối cùng chọn ra mười vị nửa bước thiên tôn mạnh nhất, đảm nhận trọng trách tiên phong mở đường vào bức màn sương mù.

Đi được một giờ đồng hồ, màn sương mù phía trước truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết.

Sấm chớp đánh xuống, những hung thú không biết tên gầm gừ, dấy lên sát cơ.

Mười người tiên phong của Tiên đạo lập tức bay người lùi về, đợi đến lúc ra khỏi sương mù thì toàn thân đã thương tích hết phân nửa.

Trong số đó, Nhược Gia Khê Sơn Chân Nhân thương nặng hơn tất thảy, mất đi một cánh tay và nửa người nhuốm đầy máu đỏ.

Đệ nhất hãn tướng của Đông Hải Long tộc Ngao Hiển là người rút lui cuối cùng, cậu ta dùng cơ thể rồng để ứng địch, khi cậu ta rút lui, vảy rồng trên thân rồng trăm trượng toàn bộ đều bị phá hủy, vết móng vuốt cắm xuyên thấu vào da thịt, nửa đuôi rồng đứt lìa, máu rồng ọc ra liên hồi.

Ngao Hiển khi ở hình người, cậu ta đã là nửa bước thiên tôn chí cường cao thủ, sau khi hiển hóa thân rồng, sức chiến đấu của cậu ta có thể xếp trong mười người đầu tiên của đại quân Tiên đạo, ngay cả cậu ta còn suýt chút nữa mất mạng, có thể thấy được hung hồn Tiên đạo gặp phải trong sương mù hung hãn đến chừng nào.

Thấy vậy, Mộ Dung Nguyên Duệ dứt khoát ra lệnh cho toàn quân tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu khẩn cấp, tập hợp lực lượng chiến đấu tinh nhuệ, sẵn sàng đánh chặn và tiêu diệt những kẻ thù hùng mạnh lao ra khỏi sương mù bất cứ lúc nào.

"Bẩm báo Chiến Thần Huyền Nữ, cách đây ba mươi dặm trong sương mù gặp phải hung hồn Thứ Thú, có lực chiến Thiên Tôn.

" Linh Sơn Phúc Địa Mặc hồi đáp.

“Thứ Thú?” Mộ Dung Nguyên Duệ lộ ra vẻ mặt cực kỳ cảnh giác.

“Thứ Thú là gì?” Tôi hỏi.

“Trong đạo tàng Hoài Nam Tử có viết Kỳ Lân sinh Thứ Thú, phàm là vật có lông thì do Thứ Thú sinh ra.

Thứ Thú là một phân chi của tộc Thủy Kỳ Lân, thứ chảy trong người là huyết mạch của Thủy Kỳ Lân.

Trước đây, Nhân tộc trong vạn tộc cổ chiến trường đã nhìn thấy biển lửa mà Nguyên Phong lưu lại sau khi mất đi, giờ đây Thứ Thú lại hiện thân, xem ra hậu duệ phân chi của tam đại hỗn độn thần thú cũng đều tham gia cuộc chiến vạn tộc tại Vực sâu Hồng Lư.

”Mộ Dung Nguyên Duệ nói rằng mặc dù bổn tộc của tam đại hỗn độn thần thú đã bị các vị thần thượng cổ trục xuất khỏi thế giới hồng hoang, nhưng chúng để lại rất nhiều hậu duệ phân chi khác nhau.

Thứ Thú của Thủy Kì Lân, Long thú của Long tộc và Kiêu Thú của Nguyên Phong đều là những loài cực kỳ hung hãn thời thượng cổ Hồng Hoang.

Mặc dù không bì được với Thao Thiết, Cùng Kỳ gây họa một phương nhưng sự tồn tại của nó cũng vững vàng chiếm giữ đỉnh đầu chuỗi thức ăn hung thú thời hồng hoang, sức chiến đấu đỉnh cao của nó có thể sánh ngang với Thần Chi thời hồng hoang.

Trong hậu duệ của ba nhánh lớn, lực chiến mạnh nhất là Long Thú, tiếp đó là Kiêu Thú, nhưng khó đối phó nhất thì vẫn là Thứ Thú.

Bình Luận (0)
Comment