Cửu Long Kéo Quan ( Dịch )

Chương 488 - Chương 488: Kỳ Lân Thứ Thú (2).

Chương 488: Kỳ Lân Thứ Thú (2).

Bản thân Thủy Kỳ Lân vốn đã có lực phòng ngự rất mạnh mẽ, Thứ Thú lại được thừa hưởng lớp da thú như giáp sắt không thể phá hủy của Thủy Kỳ Lân, ngũ hành thuật pháp không tác dụng lên được, đao kiếm cũng đâm không vào, khó mà bị giết.

Theo truyền thuyết, chiến thần thời hồng hoang Hình Thiên đã từng cận chiến với một con Thứ Thú mạnh mẽ, trận chiến đẫm máu kéo dài ba ngày ba đêm, cả hai cây rìu chiến Hình Thiên Nguyệt Luân đều bị bẻ cong, cuối cùng phải dùng thần lực đánh vào nội tạng của Thứ Thú rồi mới đập chết nó.

Thứ Thú đến chết vẫn không chảy một giọt máu, điều này cho thấy sức mạnh phòng thủ của nó tốt đến cỡ nào.

Tuy rằng giờ phút này chiến tướng tiên phong của Tiên đạo gặp phải tuy không phải bổn tôn của Thứ Thú, mà là hung hồn của Thứ Thú ngưng tụ ra âm thân, nhưng cũng vững như bàn thạch.

Mà bởi vì oán hận sâu nặng, nên sức chiến đấu so với trước kia khi còn sống chỉ có mạnh hơn chứ không thể yếu đi.

Nếu muốn giết nó, Tiên đạo ắt sẽ phải trả giá đắt, bởi vì hung hồn Thứ Thú không phải ai cũng có thể đấu cùng, không thể dựa vào sức mạnh của ngũ hành, vì thế nên chỉ dựa vào sức mạnh quân uy của đại quân để trấn áp hung tính của nó, sau đó sử dụng chiến thuật bánh xe đánh một trận tiêu hao.

- Giải thích "chiến thuật bánh xe" là chiến thuật thoái thác này thường gặp trên bàn đàm phán, nếu gặp vấn đề khó đưa ra quyết định sẽ để những người đồng minh lần lượt đến đàm phán, cố tình kéo dài thời gian để làm hao tổn tinh thần, sức lực của đối phương khiến họ phải nhượng bộ.

Hết giải thích.

Cũng may Tiên Đạo gặp phải chỉ là một hung hồn Thứ Thú đơn độc, nếu gặp phải bổn tộc hung hồn Thứ Thú, thì trận này căn bản là có thể từ bỏ hy vọng rồi.

Vạn tộc cổ chiến trường xưa tràn ngập nguy hiểm, muốn mở lại chiến tuyến từ trong sương mù sẽ tốn rất nhiều thời gian, lại còn phải trả giá đắt nữa.

Một lúc sau, tiếng gầm giận dữ của Thứ Thú truyền ra từ màn sương.

Thứ Thú di chuyển chậm chạp, giờ khắc này đang theo vệt máu mà đuổi ra khỏi màn sương.

Gầm lên liên tục, chấn động lòng người, thần niệm áp chế giống như từng đợt thủy triều mà dội đến theo tiếng gầm của Thứ Thú.

Đại quân Tiên Đạo mặc dù uy nghiêm và được tổ chức tốt, nhưng sĩ khí rõ ràng đã suy yếu đi vài phần khi đối mặt với quái thú hung hãn thời hồng hoang thượng cổ.

Thấy vậy, Mộ Dung Nguyên Duệ bay ra từ giữa đội quân, trên không trung triệu hồi ba Pháp thân, lần lượt lơ lửng phía trên tam quân.

Bổn tôn mở lời, ba pháp thân đồng thanh đáp lại, lớn tiếng ngâm xướng chiến ca: "Khỉ Viết Vô Y? Dữ Tử Đồng Bào.

Tu Ngã Qua Mâu, Dữ Tử Đồng Cừu.

" Đây là Kinh thi Vô Y của Khổng Tử, đại ý cùng nhau sửa soạn giáo gươm để cùng nhau đánh kẻ thù chung.

Chiến ca vang dội, khí thế quân sĩ cũng theo thế mà rực lên, đồng thanh đáp: “Phụng thiên thừa vận, thay trời hành đạo!”.

Thất Thập Nhị Phúc Địa, Tiên Sơn Hải Ngoại, Bản Bộ Côn Lôn, chiến tướng Long tộc, và những người có lực chiến cao khác đều chuẩn bị chiến đấu.

Đệ tử tam quân nhanh chóng kích hoạt pháp trận ngũ hành, triệu hồi gió mưa sấm chớp, Kiếp Lôi Li Hỏa, đợi chờ thời cơ.

Mặc dù thuật pháp ngũ hành không tác dụng với Thứ Thú, nhưng thuật pháp của pháp trận này cực kỳ mạnh mẽ, sức chiến đấu tập trung lại có thể sánh với Thiên Tôn, vẫn có thể làm tổn thương thể chất của nó.

Tình huống này lại làm tôi nhớ đến tình cảnh ở Đàm Cửu Long rất lâu trước đây, khi ấy Đạo môn quần anh hội tụ, cũng theo cách này ứng phó với chín cái xác rồng dưới sông Hoàng Hà.

Chỉ là quy mô ở Đàm Cửu Long kém xa so với trận chiến trước mắt, uy lực của hung hồn Thứ Thú cũng không phải thứ mà xác rồng có thể so sánh được.

Cuối cùng, Thứ Thú phá tan màn sương mù, để lộ bộ mặt thật của nó.

Thuộc huyết mạch của Thạch Kỳ Lân, hình dạng của Thứ Thú có phần giống với diện mạo tổng thể của núi Thái Âm.

Thân cao trăm trượng, eo bụng dài ba mươi trượng, tứ chi đạp đất như trụ đá Kình Thiên vậy.

Bởi vì là âm thân, nên thân thể của Thứ Thú có màu đen tuyền, sương mù đen kịt vây quanh, trên đầu con Thứ Thú đáng sợ, là hai con mắt cực lớn giống như ma trơi, trên vòm miệng dính đầy máu liên tục chảy ra chất nhầy màu đen, toàn thân phát ra cơn thịnh nộ mang theo sự chết chóc lạnh lẽo.

Thứ Thú bước từng bước nặng nề về phía trước, mỗi bước đi đều làm rung chuyển đất trời, tựa như một ngọn núi đang chuyển động.

Quân uy đại quân ba mươi vạn của Tiên đạo cũng không thể nào áp chế bước tiến của nó.

Lại một tiếng rống vang lên, gió mây ảm đạm, thê lương, đất cát bay mịt mù, trời đất một phen hỗn loạn.

Hai trăm trượng, một trăm trượng, năm mươi trượng.

Đợi khi Thứ Thú còn cách đại quân Tiên đạo năm mươi trượng, các chiến tướng đỉnh cao của Tiên đạo đồng loạt ra tay, thao túng pháp bảo và pháp trận từ xa vây lấy, pháp trận của tam quân khởi động, lần lượt tỏa ra những thuật pháp ngũ hành khổng lồ vô ngần, hướng đến bổn tôn Thứ Thú mà tấn công.

Vực sâu Hồng Lư âm u tối tăm, các loại thuật pháp thần thông giống như sao băng bay qua bầu trời vậy.

Tiếng sấm, tiếng sét, tiếng nổ của ánh lửa, âm thanh phá không của kiếm khí, tiếng nổ siêu thanh trong không trung, âm thanh phát nổ của núi lửa, tiếng động của biển cả.

Tất cả pháp thuật cùng hiện tượng, lấy âm thân của hung hồn Thứ Thú làm trung tâm, tập trung lại phát nổ.

Không thấy qua cảnh này, thì không biết bối cảnh của Tiên đạo phong phú thế nào.

Thủ đoạn tấn công dày đặc đáng sợ như vậy, Ma đạo của tôi tuyệt đối không thể chống cự, nghĩ tới đây, tôi mới ý thức được bối cảnh mỏng manh của Ma đạo.

Ngay cả Thứ Thú có khả năng phòng thủ đáng kinh ngạc, thì cũng không thể chịu được uy lực của đại quân Tiên đạo, bị các loại thuật pháp và hiện tượng bắn phá, liên tục rút lui mười trượng, khắp người bùng lên ngọn lửa, khói bốc mù mịt, hiển nhiên là đã bị trọng thương.

Sau khi ổn định lại cơ thể, nó dùng tứ chi chộp lấy một cái, thân hình mãnh thú đồ sộ như núi phóng thẳng lên trời, lần nữa lao về phía đại quân Tiên đạo!Giữa không trung nó hướng đại quân Tiên đạo phát ra một tiếng gầm thét nguyên thủy, sóng âm hóa thành sát cơ không thể tiêu tan, quét ngang phía trước quân trận của đại quân Tiên đạo.

Tiếng gầm rú thảm thiết vang lên, đệ tử Tiên đạo đáp lại bằng vô số thương vong.

Thấy vậy, các cao thủ đỉnh cao của Tiên đạo không còn cách nào khác đành phải lao lên cận chiến để đánh chặn, một trận chiến khốc liệt bắt đầu!Trên thực tế, chiến lực Thiên Tôn cũng không đáng sợ, Tiên đạo bất cứ lúc nào cũng có thể liệt kê ra các trận pháp cỡ trung và cỡ lớn tương đương với lực chiến của Thiên Tôn.

Tuy nhiên, lực phòng ngự của Thứ Thú mạnh đến biến thái, mặc dù Tiên đạo cũng mạnh mẽ vô song, nhưng vẫn cần đánh một trận chiến tiêu hao khó khăn để giết được Thứ Thú.

Mộ Dung Nguyên Duệ liên tục trông thấy các cao thủ nửa bước Thiên Tôn của Tiên đạo do bị trọng thương mà rời trận, Mộ Dung Nguyên Duệ không nói lấy nửa lời, mặc dù qua lớp mặt nạ thanh đồng không thể nhìn thấy biểu cảm của cô ấy, nhưng đoán chắc rằng hiện giờ cô ấy cũng cực kỳ đau khổ.

Thân là thủ lĩnh của Tiên đạo, đối mặt với sự hy sinh của các đệ tử Tiên đạo, tâm trạng này của cô ấy tôi cực kỳ đồng cảm.

Chúng tôi đều đang gánh lấy Cờ Chiêu Hồn, giờ phút này trong huyền quan cô ấy chắc đang không ngừng vang lên tiếng Chiêu Hồn.

“Ngạo Phong, A Lê xuất chiến!” Tôi nói.

“Tuân lệnh.

”Đáp lời, Ngạo Phong hóa thành thân thể Tổ Long, cõng A Lê bay lên trời.

Mộ Dung Nguyên Duệ nhìn tôi hơi ngạc nhiên, rồi gật đầu như là ý muốn cảm ơn vậy.

Ma đạo cùng Tiên đạo chưa từng liên minh, lúc này ra tay giúp đỡ hoàn toàn xuất phát từ sự không đành lòng của bản thân tôi.

Cuộc tranh đấu giữa Tam giới chẳng qua là do giáo lý không giống nhau, giáo lý của Ma đạo là tất cả chúng sinh đều bình đẳng, vậy nên tôi làm sao có thể nhẫn tâm thờ ơ nhìn những đệ tử Tiên đạo hy sinh mạng sống trong trận chiến này chứ.

Sau khi A Lê và Ngạo Phong xuất chiến, Thùy Họa không nói một lời đã đi về phía trước, đối mặt trực diện với Thứ Thú.

Những đệ tử Tiên đạo đứng chắn trước cô ấy cảm nhận được bước đi của Tử Thần, lần lượt dạt ra nhường đường tạo thành lối đi cho cô ấy ung dung bước qua.

Bình Luận (0)
Comment